Mạt Thế Trọng Sinh Quân Thiếu Sủng Trong Lòng Bàn Tay
Cố Cửu đem họng súng ngay trước mắt sói xám.
Đúng vậy, Cố Cửu nhận ra này không phải con"chó lớn', mà là một con sói xám.
Từ chỗ cô bắt xe cho tới bây giờ ở trước cửa biệt thự, con sói xám này vẫn luôn đi theo cô.
Thậm chí ngồi chung một chiếc xe với cô.
Đối với con sói xám có hành vi như con người này, Cố Cửu càng không thể thiếu cảnh giác.
Bởi vì ba năm ở mạt thế, cô có nghe nói qua, có một số ít dị năng giả có thể biến thân.
Dị năng giả có khả năng biến thân quá mức quý hiếm, so với dị năng chữa khỏi còn muốn hiếm hơn.
Cho nên rất nhiều người đều chưa có gặp qua.
Hiện giờ tang thi đã xuất hiện, Cố Cửu không thể không hoài nghi có khả năng đã xuất hiện dị năng giả.
Sói xám nhìn nữ nhân trước mắt, nó chậm rãi cuối đầu.
Cố Cửu hai mắt vẫn luôn nhìn chầm chầm sói xám.
Nên cũng thấy được động tác của nó.
Ý tứ của việc cúi đầu, cô nhìn ra được.
Chính là cô vẫn như cũ không nới lỏng cảnh giác, rốt cuộc trời sinh sói đã giảo hoạt.
Có lẽ là nhìn ra được Cố Cửu vẫn chưa nới lỏng cảnh giác.
Sói xám cong thân thể lại, quay qua phía miệng vết thương, đem miệng vết thương bại lộ trước mặt cô.
Động tác của sói xám rõ ràng đem nhược điểm của mình bại lộ ra trước mặt cô.
Cố Cửu nhìn miệng vết thương huyết nhục mơ hồ, tây cầm súng chậm rãi buông xuống.
Hai mắt phiếm u quang của sói xám nhìn một màn này, giống như ra thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Nó rốt cuộc ngã xuống trên mặt đất, cặp mắt mang theo lục quang kia cũng chậm rãi nhắm lại.
Có lẽ là biết Cố Cửu sẽ không giết hắn, cũng sẽ không vứt bỏ hắn, cho nên lúc này mới mặc kệ chính mình mà ngã xuống.
Cố Cửu thấy sói xám ngã xuống đất trước mắt mình, đưa tay ấn huyệt thái dương.
Sói xám này thật ra rất thông minh.
Mốt đường đi theo cô lúc trước, cho tới bây giờ cầu cứu cô, nơi nào giống một con sói a.
Giống như là một con người chân chính.
Bất quá cái khả năng này cũng không phải là không có.
Cố Cửu chậm rãi đi lại gần sói xám, nhìn trên mặt đất sói xám thiệt to nằm đó, cô không có khả năng mang một con sói xám bảy tám chục cân đi vào trong biệt thự.
Nếu như cô thức tỉnh dị năng, đem con sói xám này vào biệt thự là việc dễ như trở bàn tay.
Chính là hiện giờ cô chỉ là một cô gái yếu đuối tay không tấc sắt.
Tay không tấc sắt, nói như vậy không quá khoa trương sao.
Cô gái yếu đuối đó là ai? Dù sao cũng không phải là cô.
Cố Cửu nghĩ nghĩ, cuối cùng vung tay lên hướng về phía sói xám.
Sói xám nằm trên mặt đất nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi.
Nhìn vết máu trên mặt đất, Cố Cửu nhíu nhíu mày.
Sói xám xuất hiện cùng với nhóm người tìm kiếm kia, hai sự việc này có liên quan đến nhau không.
Nếu có, cô sợ mình đã chọc phỉa phiền toái a.
Rốt cuộc thì những người kia nhìn như thế nào cũng không phải là những người tốt.
Mặc kệ có phiền toái hay không, nếu cô đã chấp nhận sự xin giúp đỡ của sói xám, lúc này vẫn nên là đi xử lý vết thương cho nó.
Đi vào bên trong biệt thự, đi vào toilet dưới lầu, lúc này Cố Cửu mới đem sói xám từ trong không gian thả ra.
Ở dưới ánh sáng của bóng đèn, lúc này Cố Cửu mới thấy rõ ràng miệng vết thương trên người sói xám.
Miệng vết thương lớn bằng hai cái nắm tay, ngoài mặt đều đã thối rữa.
Cố Cửu nhìn một màn này không hề sợ hãi chút nào, cô cùng những nữ nhân khác không giống nhau, mà là đã ở mạt thế giãy giụa để sinh tồn ba năm.
Lúc này miệng vết thương của sói xám đã cảm nhiễm.
Lúc này cô cần phải nhanh chống đem vết thương xử lý, đem chỗ bị lây nhiễm cắt bỏ, bằng không sẻ làm cho vết thương càng thêm nghiêm trọng.
Cố Cửu đem sói xám bỏ vào trong bồn tắm, sau đó lấy hồm thuốc từ trong không gian.
Vốn dĩ lúc trước thu thập tính dự trữ để dùng cho sau khi mạt thế đến.
Không nghĩ đến mạt thế chưa đến, đã dùng trước cho sói xám.
Lấy dao phẫu thuật ra, Cố Cửu thẳng tay đem dao hướng tới miệng vết thương của sói xám.
Động tác đó thật nhanh chóng, không một chút run rẫy, tiến thẳng đến chỗ miệng vết thương.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...