Mạt Thế Trọng Sinh Quân Thiếu Sủng Trong Lòng Bàn Tay


Cố Cửu ở nông thôn chính là không ngừng thu thập vật tư, thậm chí còn mua không ít vật còn sống.

Gà, vịt, ngưu, dương, heo.

.

Hiện giờ cô đã tiêu gần hai mươi vạn.

Đơn giản lúc trước học tỷ cho cô kia tiền trong thẻ có hai mươi vạn, hơn nữa them tiền tiết kiệm của cô, tổng cộng không đến 30 vạn.

Hiện giờ còn dư lại mười vạn, mười vạn này Cố Cửu quyết định tiếp tục thu thập vật tư.

Những đồ dùng vật phẩm đó, còn có một ít sinh tồn công cụ, cùng với đồ dùng sinh hoạt, mấy cái đó đều là đồ vật có nhiều cũng không đủ dùng.

Cố Cửu ngồi xe về tới chung cư.

Cái chung cư công ty này cũng không có thu hồi, bởi vì hiện giờ học tỷ vẫn là tổng giám đốc công ty.

Bất quá tính tính thời gian, cũng nhanh, liền ở lại đây mấy ngày vậy.


Nhớ rõ kiếp trước là lúc này, Cố Huyên liền bắt đầu gây rối ở công ty, đem công tác của cô làm mất.

Lúc ấy công ty sở dĩ uyển chuyển đem cô sa thải, còn không phải là bởi vì học tỷ điều đến tổng công ty sao.

Tổng giám đốc mới nhậm chức, cũng là nhìn cô không vừa mắt, bằng không sẽ không bởi vì chuyện đó liền đem cô sa thải.

Cố Cửu nghĩ đến chuyện xảy ra ở kiếp trước, thật giống như giống như là một giấc mộng.

Tỉnh mộng, nàng sinh hoạt nên tiếp tục.

Cho nên, đời này thay đổi quỷ đạo, cô sẽ không để mình phải trãi qua những chuyện đó nữa, đầu óc cũng sẽ không ngu ngốc như vậy nữa.

Cố Cửu mặc áo tắm từ trong phòng tắm đi ra, thẳng đến trên giường, cầm lấy di động.

Học tỷ liền tại đây đoạn thời gian rời đi, cô muốn đi đưa học tỷ rời đi a.

Nhớ đến kiếp tước học tỷ ở kinh thành gặp sự cố, cô tâm vẫn là không bỏ xuống được.

Cô không bỏ xuống được quá nhiều thứ.

Sống lại một đời, cô quyết định rời xa đám người nhà như quỷ hút máu kia.

Chính là ở mạt thế ba năm, những người cô quen thuộc, những người đối tốt với cô, cô căn bản không bỏ xuống được.

Mà trong đó người không bỏ xuống được nhất chính là Lưu Diễm.

Điện thoại thực mau đã được kết nối.

"Nha đầu chết tiệt kia, cô biến mất một tháng, còn biết gọi điện thoại cho tôi a! Tôi còn tưởng rằng cô đã xảy ra chuyện rồi, cô có thể hay không làm cho người ta yên tâm một chút a.

.

"
Cố Cửu nghe được trong điện thoại truyền đến âm thanh trách cứ, khóe miệng lại nổi lên một nụ cười ôn nhu.

Cô lại không ngốc, như thế nào sẽ nghe không hiểu học tỷ đang quan tâm cô a.


"Học tỷ, em sai rồi.

"
Cố Cửu bật thốt lên một câu, Lưu Diễm lập tức á khẩu không trả lời được.

Bất quá cuối cùng vẫn là hạ giọng, lại lần nữa hung ba ba dặn dò cô vài câu.

Cố Cửu đều theo tiếng nói tốt, hừ a đáp lời.

Cuối cùng Lưu Diễm bên kia đều không lời nào để nói, Cố Cửu lúc này mới hỏi: "Học tỷ ngươi có phải hay không phải rời khỏi?"
"Ngày mai liền đi rồi, cô thật không biết, liên hệ được với cô tôi có bao nhiêu sốt ruột.

"
Cố Cửu nghe được học tỷ lời này, có chút trở tay không kịp.

Cô rõ ràng nhớ rõ kiếp trước, vài ngày sau, học tỷ mới có thể rời đi.

Vì cái gì đời này lại nhanh như vậy.

Kỳ thật Cố Cửu không biết, đúng là bởi vì cô trọng sinh, quỹ đạo của cô đều đã đã xảy ra biến hóa.

Từ lúc cô nhặt được cái nhẫn ban chỉ cổ xưa kia, vận mệnh của cô cũng đã định sẵn.

Cố Cửu không hỏi học tỷ vì sao phải nhanh như vậy rời đi, bởi vì cô quá hiểu biết học tỷ là người có kế hoạch.


Cô ấy mỗi một cái quyết định, đều là có dụng ý.

"Em đây đi đưa đưa chị đi, một thángkhông gặp, còn rất nhớ chị.

"
Lưu Diễm ở điện thoại bên kia cười mắng nha đầu ngốc.

Bất quá cô ấy không có cự tuyệt Cố Cửu đưa tiễn, hai người ước định tốt thời gian ngày mai gặp mặt, liền tắt điện thoại.

Mà Cố Cửu cắt đứt điện thoại, tâm tình lại thật lâu không thể bình tĩnh.

Ở thời điểm học tỷ nói rời đi, kiếp trước có một vài bức hình lại một lần xuất hiện ở trong đầu cô.

Học tỷ khuyên bảo, đồng học các đồng sự khuyên bảo, còn có bọn họ lắc đầu giận cô không tranh, cuối cùng bộ dạng thất vọng.

Những hình ảnh đó thật giống như là ở ngày hôm qua.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui