Vào lúc đoàn người đi xuống dưới kí túc xá, quả nhiên mọi chuyện đều giống như bọn họ nghĩ, lặp lại tiết mục ở quán trọ nhỏ một lần nữa chính là bức ép “Kết bạn”. Có lẽ là ngày hôm qua vào ở kí túc xá rất dứt khoát, thế nên những công nhân trong công xưởng nhìn có vẻ rất yên phận. Tất nhiên, rốt cuộc bọn họ là thật sự yên phận hay không, vậy thì không đáng tốn thời gian để suy nghĩ đến, chỉ cần bọn họ không dây dưa mãi là tốt rồi.
Mặc dù có một, hai người sống sót cùng đi với ba người la hét bọn họ không có lương tâm, gặp được cường giả* liền lập tức bỏ bọn họ mà không để ý đến đạo nghĩa này nọ. Nhưng lúc này ba người Tạ Thiên đều rất dứt khoát cắt đứt cùng những người này, không cần bọn họ tốn nhiều tâm tư, cho nến ấn tượng của bốn người Từ Dương đối với bọn họ cũng bởi vì vậy mà tốt hơn vài phần. (*Từ này nghĩa là người mạnh mẽ, nhưng Mai thấy để người mạnh thì nó không hay bằng cường giả nên Mai xin phép được giữ nguyên văn.
Những người đi cùng Tạ Thiên và công nhân của xưởng đều thấy đoàn người Từ Dương đều không ăn mềm cứng, liền ngay tại chỗ tìm những “Vũ khí” hình dạng quái lạ, tuyên bố bọn họ cũng có thể giúp đỡ giết tang thi, tự cho rằng chỉ cần mình nói rõ có thể giúp giết tang thi giúp bọn cậu liền có thể gia nhập tiểu đội.
Không cần phải nói, kết quả tự nhiên không có thay đổi, không quan tâm đến bọn họ nói cái gì có thể cùng nhau giết tang thi hay thu thập các loại thực phẩm, đoàn người nói không đồng ý cho bọn họ vào hay không. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, những người này chỉ cần đánh bậy đánh bạ để chui vào tiểu đội, tạm thời nói một đằng nghĩ một nẻo cũng không phải là biện pháp đáng ngại gì, khiến cho ấn tượng của bọn cậu đối với những người này càng giảm xuống thêm mấy bậc.
Giữa những tiếng nói ồn ào xôn xao, thành viên tiểu đội Hồng Nhật thật vất vả mới đi tới bên cạnh xe. Từ Dương vừa mới chuẩn bị mở cửa xe, đột nhiên cảm thấy được một nguy cơ mạnh mẽ đang chạy nhanh đến hướng bọn họ, lúc này từ trong không gian lấy súng lục ra, trong lúc mọi người đều hoàn toàn không có phản ứng liền bắn vài phát về phía bên phải lầu kì túc xá.
“Pằng, pằng, pằng.” mấy phát súng liên tục lập tức khiến cho một nhóm người sửng sốt, mấy người Hạ Duyên Phong vốn có giác quan nhạy bén, lại thêm một thân dị năng, tuy rằng chậm hơn Từ Dương một lúc mới nhận ra được bọn họ đang gặp nguy cơ mạnh mẽ, nhưng linh hoạt hơn so với những người sống sót, vừa nghe đến tiếng súng liền lập tức có hành động.
Thành viên tiểu đội “Hồng Nhật” đều rất nhanh hồi phục lại tinh thần, nhìn theo phương hướng của súng lục đang chỉa, chỉ thấy một thân ảnh màu đen đang chạy như bay đến phía bọn họ, mặt mày lập tức thu lại, hết sức chăm chú mà triển khai toàn bộ bản lãnh, căn bản không có thời gian lo lắng dư thừa vì sao Từ Dương bách phát bách trúng lại bắn hụt mục tiêu, vì sao tốc độ của bóng đen nhanh như vậy.
Cũng có lẽ mà nói, từ lúc bọn họ thấy đạo bóng đen kia như ẩn như hiện, cùng với bắt đầu cảm nhận được hơi thở đè ép trên người bóng đen truyền tới, trong lòng bọn họ liền đã có một đáp án giống nhau, đáp án chính là phải tập trung tinh thần cao độ để lao vào cuộc chiến.
Khoảng cách của bóng đen với bọn họ càng ngày càng gần, hình dạng của bóng đen vì thế mà càng ngày càng rõ. Đợi khi thấy rõ một gương mặt xám xanh cứng đờ, trong lòng bọn họ bỗng nhiên run lên, thầm nghĩ quả nhiên là tang thi đã tiến hóa, thì ra tang thi bình thường và tang thi tiến hóa khác biệt một trời một vực, trách không được lại có hơi thở chèn ép mãnh liệt như vậy.
Vốn tưởng rằng nổ súng sẽ đem tang thi giải quyết xong, ai biết kết quả không chỉ không thể giải quyết tang thi, ngược lại còn khiến nó tăng nhanh tốc độ không ngừng tiến đến phương hướng bọn họ, Từ Dương vội vội vàng vàng mà tỉnh táo lại, yên lặng suy nghĩ cậu thật sự rất kích động, hiển nhiên quên mất quá trình tang thi tiến hóa hiện nay đã không giống với kiếp trước, xem ra hôm nay, khẳng định lúc này bọn họ gặp phải tang thi không chỉ cấp một, bằng không ngay cả một điểm trên người nó cũng không đả thương được.
“Tang thi này hẳn đã cấp hai hoặc trên cấp hai, nếu so tốc độ với tang thi bình thường đã gấp bốn năm lần, tất cả mọi người phải cẩn thận một chút” Từ Dương nhắc nhở một câu, tang thi đã đến trước mặt Đàm Quỳnh Linh, mọi người trơ mắt nhìn tang thi đang vươn một móng vuốt sắc nhọn, đều kinh hoàng mở to hai mắt.
Trong thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, đột nhiên từ trên cao rơi xuống một phiến lá chắn băng không chút sai lệch che ở trước mặt Đàm Quỳnh Linh, cứng rắn mà đỡ lấy móng vuốt tang thi đang cào đến trên người cô. Cùng lúc đó, phiến lá băng dày đặc lạnh lẽo đem móng vuốt tang thi đông lạnh trong chút chốc, lúc này nghe thấy tiếng gào thét tức giận của tang thi.
Tang thi tức giận gào thét làm thức tỉnh mấy người vẫn đang ngây ra bởi những phiến chắn băng đột nhiên xuất hiện, mọi người đều phục hồi lại tinh thần. Lúc này thấy có phiến chắn băng xuất hiện, bọn họ cũng biết chỉ có dị năng giả mới có thể làm được như vậy, lập tức cũng không cần phải giấu diếm nữa, trực tiếp sử dụng dị năng đánh lên trên tang thi.
Đến bây giờ, người chiến đấu vũ khí đều do phiến lá băng xuất hiện mà chuyển thành chiến đấu dị năng. Ngô Thiên Hạo quả cầu lửa, Từ Lâm là cột nước, Tạ Thiên là gió, Tạ Hải tường đất, từng loại dị năng đều xuất ra như ong vỡ tổ mà đến mắt những người sống sót, khiến cho bọn họ mở mắt thật to, gương mặt tất cả đều hiện ra vẻ không dám tin.
Tang thi tiến hóa bị nhiều loại dị năng tấn công khiến cho đầy thương tích mệt mỏi, nhưng vẫn tức giận như cũ mà tấn công về phía những người tổn thương nó. Thân thể bị thương cũng không cảm thấy đau đớn, chỉ có tiếng gào thét bên tai không dứt khiến tâm tình của nó rất gay go, cảm giác đói bụng vẫn thúc đẩy nó nhanh đem những người trước mắt này lột da ăn sống thưởng thức hương vị mê người.
Trong những thành viên của đội Hồng Nhật, trừ bỏ Ngô Thiên Hạo thường xuyên rèn luyện dị năng của mình, anh em Tạ gia bởi vì sợ người khác đem mình trở thành quái vật, cho nên vẫn chưa dùng qua dị năng để đối phó tang thi. Hạ Duyên Phong và Từ Lâm mới vừa thức tỉnh dị năng chưa lâu, hiển nhiên cũng không thành thạo như bọn họ, trận chiến đấu này rõ ràng bọn họ đang ở thế hạ phong.
Mà đang lúc mấy người Hạ Duyên Phong cùng tang thi chiến đấu ta sống người chết, Từ Dương vẫn luôn rất lạnh lùng bình tĩnh bởi vì đột nhiên thức tỉnh dị năng mà hơi sửng sốt, ánh mắt hắn phúc tạp mà nhìn phiến chắn băng một chút, tầm nhìn như có như không mà hướng đến những người sống sót trốn ở kí túc xá, trong lòng hơi sâu vài phần.
Lúc bắt đầu trận mưa tối hôm qua, hắn đã có một loại cảm giác rất kì lạ, vẫn luôn cho rằng đó là bởi vì nghĩ đến trận mưa rơi xuống lúc tận thế, tang thi tiến hóa rất nhanh và nguồn nước đất đai đều có thể bị ô nhiễm và các chuyện liên quan đến trận mưa này, lại không nghĩ tới trong đó cũng có khả năng cậu đang sắp thức tỉnh dị năng.
Thành thật mà nói, bắt đầu từ khi đến không gian vài ngày, cậu cũng cảm thấy được tinh thần lực của mình đang giao động, lúc đó vẫn cho là bởi vì chuyện không gian, bởi do cậu đã sớm thức tỉnh dị năng, vả lại cũng là hệ dị năng tự nhiên, mà có cực kì ít dị năng tinh thần lực, bởi vậy cậu không ngừng ở trong không gian rèn luyện tinh thần lực của mình.
Khi biết cậu không cần tinh hạch, chỉ cần hấp thu linh khí trong không gian cũng có thể thăng cấp, thời gian cậu ở lại không gian ngày càng dài, mong muốn có thể trước khi tận thế bùng nổ mà hấp thu nhiều linh khí một chút, để khiến tinh thần lực nhanh chóng tăng lên cấp năm, lúc đó có thể sử dụng tinh thần lực vào chiến đấu.
Dị năng tinh thần lực là một loại dị năng cực mạnh, nhưng lại có một cái bẫy chết người không đền mạng, đó chính là dị năng cấp thấp hơn năm, chỉ có thể tản ra tinh thần lực điều tra trong một phạm vi cùng tình hình với hiệu suất rất công kích rất nhỏ.
Nói chung, tinh thần lực dưới cấp năm nếu muốn sử dụng để giết chết một con tang thi, tổn hao thời gian rất nhiều so với dị năng khác. Cho nên bây giờ cậu đều không sử dụng tinh thần lực để đối phó tang thi, chỉ thỉnh thoảng dùng để dò đường và thu dọn không gian.
Nhưng mà lại có ai có thể nghĩ được, hiển nhiên cậu vào lúc trận mưa tận thế qua đi, đột nhiên thức tỉnh công kích và tấn công phụ trợ đều là hệ dị năng băng cực kì cường đại, hơn nữa vừa cảm thấy thức tỉnh đã đột phá hết hai thứ, trực tiếp nhảy lên cấp hai, thực sự có chút làm cho chưa hoàn hồn lại.
Chuyện cho đến bây giờ, cậu đều có chút hoài nghi lúc trước cậu cho rằng dị năng tinh thần lực và thức tỉnh tinh thần lực dị năng vào tận thế có phải hay không là không cùng một loại. Không cần tinh hạch là có thể tăng lên dị năng tinh thần lực, nghe thật không giống với dị năng tinh thần lực hắn đã từng nghe, có thể thật là cậu đã nghĩ lầm rồi.
Đột nhiên bùng nổ nhiều tin tức kì quái như vậy, Từ Dương nhịn không được khẽ lắc đầu, tạm thời đem chuyện này đặt qua một bên. Ngước mắt nhìn thành viên tiểu đội không còn bao nhiêu sức lực mà tấn công hỗn loạn, trán càng không ngừng chảy mồ hôi. Nghĩ thầm không thể sử dụng tốt dị năng cùng chiến đấu với tang thi, thật sự không phải là một chuyện tốt. Xem ra sau này có cơ hội nhất định phải để cho mọi người luyện tập phối hợp tấn công nhiều hơn, bằng không hiện tại phương thức bọn họ tấn công hiện tại không thể nào đối chiến được, thương tổn chỉ sợ không phải chỉ có địch nhân.
Đang lúc suy nghĩ, một tia điện màu tím lóe sáng cắt thẳng đên đầu tang thi, mùi hương hôi thối nực nồng mơ hồ truyền đến. Nhìn lại con tang thi chằng chịt vết thương bởi các loại dị năng, trong chớp mắt liền ùng ùng mà ngã xuống mặt đất.
Mọi người thấy tang thi ngã trên đất, cũng không có lập tức thả lòng tinh thần, mà vẫn cẩn thận đề phòng như cũ, qua một lúc lâu sau, tang thi vẫn không nhúc nhích như cũ, bọn họ mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Từ Dương như có điều suy nghĩ nhìn dáng vẻ có chút chật vật của Hạ Duyên Phong, xem sắc mặt hơi lộ ra vẻ tái nhợt của Từ Lâm, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ. Nước đàm thủy trong không gian không phải là vô dụng, mà là đem tất cả lực lượng đều tích tụ ở bên trong cơ thể của họ, đợi một ngày bộc phát ra, trong đó chứa năng lượng ngay cả người bình thường không thể so được.
Đúng như ba người bọn họ thức tỉnh dị năng, tối hôm qua Hạ Duyên Phong và Từ Lâm chỉ phát sốt một chút, ngày thứ hai tỉnh lại liền hoàn toàn không sao, nhưng dị năng của bọn họ cũng không có cường độ như dị năng vừa thức tỉnh, thì ra chân tướng cuối cùng lại ở chỗ này. Nghĩ đến cậu không có trải qua phát sốt mà liền trực tiếp thức tỉnh dị năng, chắc cũng là do cậu đã uống khá nhiều đàm thủy, hấp thu linh khí trong không gian, cho nên cậu mới thức tỉnh dị năng ở phía sau, đồng thời cấp độ dị năng cũng trực tiếp nhảy lên hai cấp.
Nghĩ đến điều này, trong lòng Từ Dương đã xác định rõ đáp án, đang chuẩn bị đi tới chỗ tang thi ngã xuống đất, mấy con tang thi men
theo thanh âm và mùi vị người mà đang lục tục đi đến trước lầu kí túc xá, thành viên tiểu đội hăng hái tiến lên, mà cậu nhân cơ hội này nhặt lấy tinh hạch trong đầu tang thi.
Hoàn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...