Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Thời gian kế tiếp, chính là nhét đầy không gian trữ vật của cậu.

May là hiện tại trên mạng cái gì cũng có thể tra được, Tiêu Tử Lăng tìm được phương thức liên lạc của mỗi một nơi sản xuất, ký kết xong ý đồ mua với phương thức trả tiền, để cho bọn họ trực tiếp đưa đồ vào kho hàng đã thuê.

Tiếp theo Tiêu Tử Lăng lại tìm 2 thị trường xe hàng, chạy mỗi nơi một lần, nhìn trúng một chiếc xe tải lớn thoạt nhìn coi như rắn chắc rồi mua nó. Mặc dù Tiêu Tử Lăng không có bằng lái xe tải lớn, nhưng vào những ngày đào vong ở mạt thế, dạng xe gì mà chưa từng lái qua?! Xe tải lớn cũng không ngoại lệ. Về phần vấn đề bằng lái xe, mạt thế đều sắp tới, còn cần cái bằng đó sao? Huống hồ chiếc xe này là cậu dùng để che tai mắt người, một công cụ để thuận lợi dời đồ trong kho hàng vào không gian, trên cơ bản sẽ không lái đến nơi nào.

Tiêu Tử Lăng thuê một căn nhà cũ ở địa phương không xa kho hàng, sở dĩ thuê căn nhà cũ này, hoàn toàn là nhìn trúng sân viện lớn gần 100 thước vuông trước căn nhà cũ này, tường vây rất cao, hơn nữa hai cánh cửa sắt lớn vừa đóng lại, thì rất là ẩn mật. Mấy trăm mét xung quanh cũng không có nhà dân thứ hai, xe tải dừng ở bên trong làm một số chuyện gì, xung quanh cũng không có người biết, về phần vấn đề an toàn, Tiêu Tử Lăng tin tưởng tuy rằng cậu ở mạt thế xem như là một vật hy sinh, nhưng ở hiện tại, thân thủ đã được rèn đúc ra trong mạt thế, đánh 5, 6 người thường cũng không nói chơi.

Cứ như vậy đặt hàng mua sắm lượng lớn, rất nhanh 60 vạn tiền mặt đã dùng gần hết. Mà lúc này tiểu cô Tiêu Tình Vân cũng đã trở về.

Tiêu Tử Lăng sau khi nhận được điện thoại của tiểu cô thì bắt đầu xào rau nấu cơm, từ sau khi cha mẹ qua đời, một mình sinh hoạt, tài nấu ăn của Tiêu Tử Lăng phải nói là vô cùng tiến bộ, hơn nữa Tiêu Tử Lăng yêu cầu tương đối cao đối với ăn, vì vậy tuy rằng rau cậu xào ra so không bằng đầu bếp cấp năm sao, nhưng cũng được xưng là sắc hương vị đều đầy đủ, tối thiểu không kém hơn bao nhiêu so với tiệm nhỏ bên cạnh.


Tiểu cô gần chạng vạng mới về đến, thấy một bàn thức ăn nhất thời cười nói: “Thằng nhóc xấu xa, có phải làm chuyện xấu gì hay không? Vậy mà muốn hối lộ cô?”

“Nào có? Chẳng lẽ cháu không thể hiếu kính cô sao? Tiểu cô vất vả rồi.” Tiêu Tử Lăng cợt nhả bưng bít.

“Vậy a?” Tiểu cô như cười như không nhìn Tiêu Tử Lăng một cái, ý có điều chỉ.

Phía sau lưng Tiêu Tử Lăng ẩn ẩn có chút phát lạnh, ngày hôm nay vừa mới treo nhà ở chỗ nhà môi giới, vốn đã có chút thấp thỏm, dù sao có ý đồ tiền trảm hậu tấu, lại bị tiểu cô nhìn như thế, thì liền có chút đỡ không được.

“Nói đi, đến tột cùng vì chuyện gì.” Tiểu cô ăn vài miếng rau, thấy Tiêu Tử Lăng có chút co quắp bất an, liền hỏi thẳng vào vấn đề.

“Tiểu cô, cháu đem nhà ở ba mẹ để lại cho cháu, còn có bộ nhà của ông nội bà nội treo ra ngoài rồi, cháu chuẩn bị bán.” Tiêu Tử Lăng dưới cái nhìn chăm chú của tiểu cô, bất chấp bày thẳng thắn mọi chuyện ở trước mặt hai người.


“Vì sao?” Khẩu khí của tiểu cô khá lạnh.

“Bởi vì cháu có được một tin tức tuyệt mật, tỷ lệ chính xác của tin tức đó đạt đến trên 90%, mà cháu vì chuyện đó nhất định phải thu được lượng lớn tiền mặt, trù bị một số vật tư.” Tiêu Tử Lăng nói ra từng chữ từng chữ, ngữ khí là thận trọng, kiên quyết.

“Đáng tin?” Tiểu cô nhìn chằm chằm ánh mắt Tiêu Tử Lăng hung hăng hỏi.

“Đáng tin.” Ánh mắt Tiêu Tử Lăng là kiên định, sáng rõ, quả quyết.

“Tình hình tỉ mỉ?” Ánh mắt tiểu cô mang theo một phần ngưng trọng, tiếp tục hỏi dò.


“Không thể nói. . . Cháu chỉ có thể nói trước ngày 30 tháng 11, dự trữ nhiều một số thức ăn với nước uống, hữu dụng. Về phần cái khác, không thể nói.” Tiêu Tử Lăng lắc đầu, cậu không muốn lừa tiểu cô của mình, lại không cách nào kể ra chuyện của cậu, chỉ có không nói lý do mới có thể khiến cho tiểu cô ủng hộ cậu một chút.

Tiểu cô trầm mặc hồi lâu, lúc này mới nói: “Tử Lăng, cháu phải suy nghĩ rõ ràng, quyết định này của cháu sẽ khiến cho cháu về sau không còn nơi ở, hơn nữa có lẽ số tiền đó vừa đi thì sẽ không lấy lại được nữa, điều này quan hệ đến tương lai của cháu.”

“Tiểu cô, cháu suy nghĩ rất rõ ràng, cháu sẽ không hối hận, chẳng qua xin lỗi tiểu cô, vốn nhà ở của ông nội bà nội hẳn là do tiểu cô tới xử lý, lần này cháu chưa trải qua sự đồng ý của cô đã lén làm ra quyết định như vậy, thật sự là. . .” Tiêu Tử Lăng có chút xấu hổ, tuy rằng là vì sinh tồn về sau, nhưng không thông báo cho tiểu cô cũng không cho tiểu cô một lý do chính đáng thì đã tùy hứng bán nhà ở ra như vậy, ngẫm lại đều là bản thân làm có chút khiếm khuyết.

“Căn hộ đó vốn nên là của cháu, do cháu xử lý cũng hiển nhiên.” Tiểu cô cắt ngang lời nói của Tiêu Tử Lăng, lãnh tĩnh nói ra lời nói vốn vẫn luôn ẩn sâu bên trong tâm cô, “Cháu là người thừa kế duy nhất của Tiêu gia, cháu xử lý như thế nào cô đều không có ý kiến, chỉ cần cháu không hối hận là được, mà cô tin tưởng cháu trai của cô không phải một người mù quáng xung động, làm ra quyết định như vậy khẳng định cháu đã nghĩ sâu tính kỹ rồi.” Tiểu cô trước sau như một tín nhiệm cháu trai của cô.

Từ nhỏ đến lớn, đứa cháu trai này của cô đã cực kỳ thông minh cùng hiểu chuyện. Cho dù là 3 năm trước khi anh hai chị hai bất ngờ ly thế, bản thân thương tâm không biết làm sao, trái lại Tiêu Tử Lăng mới tốt nghiệp đại học cố nén bi thống, một vai gánh trọng trách, xử lý hậu sự của anh hai chị hai ngay ngắn rõ ràng, thời điểm đó cô dường như thấy được anh hai, đoạn thời gian trung học khi cha mẹ qua đời, khi mình với chị hai bi thống hoảng loạn chân tay luống cuống, chính là một mình anh hai chỉnh lý hết thảy hậu sự của cha mẹ, thời điểm đó anh hai chẳng qua cũng chỉ mới 20 tuổi. Cháu trai nhà mình có trách nhiệm như thế, cô còn có gì lo lắng, nếu lần này Tiêu Tử Lăng thực sự sai lầm tin sai mà tạo thành tổn thất không cách nào bù đắp, không phải còn có cô sao, trưởng bối chính là nên dành cho sự ủng hộ vào lúc đó.

“Cảm tạ tiểu cô.” Tiêu Tử Lăng cười, cậu đánh cuộc thắng, tiểu cô vẫn lựa chọn tín nhiệm ủng hộ mình vô điều kiện, mà lần này cậu cũng tuyệt đối sẽ không để cho tiểu cô rời khỏi cạnh cậu khi mạt thế giáng lâm.

Có sự ủng hộ của tiểu cô, tay chân Tiêu Tử Lăng lớn mật hơn nữa, rất nhanh hai căn hộ bán đi được 330 vạn, mà những thứ Tiêu Tử Lăng đặt đã lục tục đến kho hàng, trên cơ bản mỗi ngày Tiêu Tử Lăng đều sẽ lái xe tải lớn đi kho hàng lấy hàng hai ba lần, do Tiêu Tử Lăng vào lúc mua sắm đề xuất kích cỡ đóng gói hàng hóa nhất định phải thống nhất, ngược lại lược bớt được công trình thu nạp chỉnh lý lại một lần nữa, ngoại trừ có sai lầm cá biệt, bao hàng bị không gian tự động bài trừ, Tiêu Tử Lăng mới sẽ mở nó ra chứa vào bao tải to hoặc là thu vào trong rương.


Trong khoảng thời gian này, Tiêu Tử Lăng cũng không quên cho vay 100 tấm thẻ tín dụng ở mỗi một ngân hàng, đặc biệt là một số ngân hàng loại nhỏ, số bội chi đều tới 2-5 vạn, thoáng cái cậu lại nhiều thêm hơn 200 vạn, cậu chuẩn bị đến một tháng sau cùng quét sạch mấy tấm thẻ đó, dự trữ hết thảy vật tư có khả năng dự trữ.

Tiêu Tử Lăng cũng thu được một thanh đường đao mà cậu cố ý tìm đại sư chế tạo, chỉ thanh kiếm này thôi đã tiêu mất của cậu gần 10 vạn nguyên, bất quá sau khi sử dụng thử, Tiêu Tử Lăng rất thỏa mãn, chuôi đường đao này cực kỳ thích hợp một bộ kiếm pháp mà cậu học được từ một vị lão giả ở trong mạt thế, có cái này, giai đoạn đầu ngày diệt vong, thanh lý tang thi sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Thời gian qua rất nhanh, tiền trong tay càng ngày càng ít, mà vật tư trù bị càng ngày càng nhiều, 4 tháng trôi qua, khi trong tay chỉ còn lại 5 vạn nguyên, Tiêu Tử Lăng rốt cục đình chỉ hành động mua sắm điên cuồng của cậu, lúc này trong không gian của cậu chất đầy các loại thực phẩm, gạo, bột mì, mặn, chay, sống, chín, thùng lớn chứa nước lại càng nhiều, gần như chiếm phân nửa không gian. Được rồi, trước đây Tiêu Tử Lăng là bị khát đến sợ, cho nên có dục vọng ép buộc nhất định đối với nước. Tiêu Tử Lăng cũng sẽ không quên mạt thế khan hiếm các loại hạt giống, thứ đó còn tinh quý hơn so với thức ăn nước uống kìa, lúc này cũng mua không ít.

Trong 3 ngày sau đó, Tiêu Tử Lăng chỉnh lý công tác sau cùng, trả lại kho hàng với nhà cũ thuê, lại vứt xe tải lớn chở hàng về lại thị trường xe hàng, lấy lại được gần 2 vạn nguyên tiền mặt. Nhìn thị trấn quen thuộc này, Tiêu Tử Lăng nhất định phải cáo biệt rồi, cậu đã thỏa thuận xong với nhà môi giới nào đó ở trên mạng, chỉ cần chờ đi xem nhà hài lòng thì có thể thuê một bộ nhà ở.

Căn hộ đó ngay trong tiểu khu mà Sở Chích Thiên thành lập chiến đội trong truyền thuyết, tuy rằng không biết cách chỗ Sở Chích Thiên ở bao xa, nhưng ít nhất đã bước vào phạm vi thế lực của Sở Chích Thiên, sau khi mạt thế giáng lâm, cậu chỉ cần mật thiết chú ý động tĩnh của tiểu khu, hẳn là có thể không vết tích gia nhập được đội ngũ của Sở Chích Thiên. Chỉ cần hoàn thành một bước then chốt này, Tiêu Tử Lăng tin tưởng bản thân tuyệt đối sẽ không kém hơn so với người khác.

Đúng vậy, thu được tín nhiệm của Sở Chích Thiên tuyệt đối là mục tiêu lớn nhất cuộc đời này của Tiêu Tử Lăng, mà cậu rốt cục sắp bước ra bước đầu tiên của cậu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui