Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

“Thiên. . . Không, không nên như vậy. . .” Tiêu Tử Lăng cảm thấy thế này có chút kích thích, nhịn không được mở miệng ngăn lại, vốn cho rằng Sở Chích Thiên sẽ trực tiếp nhấc súng lên ngựa như lần trước, cậu nghĩ cố chịu một chút sẽ vượt qua, không ngờ lần này Sở Chích Thiên lại nhiều trò như vậy, trực tiếp khiến cho cậu binh bại như núi đổ.

Đáng tiếc, khi Tiêu Tử Lăng nói lời này hai mắt mê ly, sắc mặt đỏ ửng, thân thể vẫn còn run rẩy thở gấp, bộ dáng động tình này khiến cho lời nói cự tuyệt của Tiêu Tử Lăng có vẻ vô lực, trái lại càng thêm vẻ mời gọi không lời.

Sở Chích Thiên thấy một màn động nhân này, ánh mắt càng thêm thâm trầm hắc ám, hầu kết anh trượt lên xuống một chút, khắc chế tình dục xông thẳng đến, anh tuyệt đối không thể thất bại trong gang tấc ở nơi đây.

Anh rũ mi mắt xuống, tập trung lực chú ý lên trên người Tiêu Tử Lăng, tay anh chậm rãi trượt từ anh đào nơi ngực Tiêu Tử Lăng đến bụng dưới, vuốt ve một lần dọc theo rốn, cuối cùng đi tới dưới khố Tiêu Tử Lăng, anh một bên vuốt ve một bên nói nhỏ: “Thiên? Là tên thân mật Tiểu Lăng đặt cho anh sao?” (Thiên = trời, T Lăng đang than trời, cơ mà Sở ca cố tình hiểu sai thành gọi tên ảnh)

“Anh nghĩ. . . A ha!” Tiêu Tử Lăng vừa định mở miệng phản bác, lại bị động tác của Sở Chích Thiên làm cho kinh sợ, rên rỉ trực tiếp tràn ra từ bên miệng, một tiếng này khiến Tiêu Tử Lăng xấu hổ trực tiếp nghiêng đầu, chôn đầu của mình vào giữa cánh tay, nhắm chặt hai mắt không dám nhìn Sở Chích Thiên nữa.

Hóa ra Sở Chích Thiên đã cầm thân dưới của Tiêu Tử Lăng, bắt đầu chậm rãi hoạt động, khiến cho Tiêu Tử Lăng dùng sức cắn môi dưới mới áp chế xuống được tiếng rên rỉ tiếp sau, thế nhưng khóe mắt nhắm chặt của cậu tràn ra một chút ánh nước, cùng với gương mặt diễm như mận đào không một thứ không chứng minh lúc này cậu đã rơi vào trong tình lạc cực độ.

Loại biểu hiện như đà điểu này của Tiêu Tử Lăng đã lấy lòng Sở Chích Thiên, để cho Sở Chích Thiên cười trầm rộ lên, anh ác liệt dùng bụng ngón tay ma sát một chút nơi đỉnh chóp dục vọng của Tiêu Tử Lăng, chọc cho Tiêu Tử Lăng thở gấp liên tục: “Anh rất thích tên thân mật Tiểu Lăng đặt cho anh, về sau, cứ gọi anh như thế đi.” Nói xong Sở Chích Thiên buông dục vọng Tiêu Tử Lăng xuống, chuyển khuôn mặt đang trốn ở giữa cánh tay qua, bao phủ lên đôi môi Tiêu Tử Lăng như ban thưởng, chặn lại lời nói muốn phản bác của Tiêu Tử Lăng khi cậu mới vừa phục hồi tinh thần lại.

Phắc, đó là kêu trời vô ý thức, căn bản không phải tên thân mật của Sở Chích Thiên có được không. Tuy rằng Tiêu Tử Lăng rất muốn nói ra chân tướng, đáng tiếc Sở Chích Thiên tuyệt không cho cậu cơ hội. Nụ hôn bá đạo khiến cho sự kháng nghị phản bác của Tiêu Tử Lăng biến thành tiếng ô ô bất lực, vì vậy, cái tên thân mật khiến cho Tiêu Tử Lăng mặt đỏ tới mang tai, khiến cho Sở Chích Thiên đắc ý dào dạt cứ như vậy xác định.


Đương nhiên Sở Chích Thiên ôm hôn Tiêu Tử Lăng nhiệt liệt không quên tiếp tục âu yếm thân dưới của Tiêu Tử Lăng, vẫn dùng tay âu yếm hoạt động, rất nhanh, chút thần trí vừa mới được thu hồi của Tiêu Tử Lăng lần nữa bay đi. Cậu lần nữa bị Sở Chích Thiên kéo vào trong bể dục.

Sở Chích Thiên hung hăng chà đạp đôi môi của Tiêu Tử Lăng rốt cục cũng nỡ buông món mỹ vị này ra, Tiêu Tử Lăng vô ý thức run rẩy lông mi, bên trên còn nhiễm một chút ướt át, đôi môi mềm ướt sưng đỏ diễm lệ, biểu cảm mê man rơi vào tình dục khiến cho cả người cậu tản ra sự mê hoặc cường liệt, dường như đang mời gọi Sở Chích Thiên làm cậu, hung hăng làm cậu. . .

Sở Chích Thiên miệng khô lưỡi khô, thốt ra: “Sh, em tuyệt đối là yêu tinh. . .” Anh không cho Tiêu Tử Lăng cơ hội tiếp tục thanh tỉnh, thật vất vả mới để cho Tiêu Tử Lăng rơi vào trong loại tình dục vô tri vô giác này, anh nhất định phải khiến cho loại trạng thái này tiếp tục bảo trì. Anh phải cho Tiêu Tử Lăng trung với bản năng của cậu, tự mình cầu anh làm cậu.

“A!” Tiêu Tử Lăng Nhắm mắt lại hưởng thụ khoái cảm do ngón tay của Sở Chích Thiên hoạt động đột nhiên kinh hô một tiếng, toàn bộ thân thể cậu đột ngột chấn động, thân trên cong lên run rẩy không ngừng, cậu cảm thấy hạ thể của mình được một nơi ấm áp nuốt lấy, đó tuyệt đối không phải khoái cảm do ngón tay thon dài hữu lực của Sở Chích Thiên có thể mang cho cậu, cậu kinh hoảng mở mắt, lại phát hiện Sở Chích Thiên đang vùi đầu nơi hông cậu, chuyên chú phun ra nuốt vào hạ thể của cậu.

Trong tim Tiêu Tử Lăng co rút một trận, nét ướt át trong mắt càng đậm. Cậu không biết đó là do sự hoan ái cực hạn dành cho, hay là do hành động bất ngờ của Sở Chích Thiên mang đến, cậu bắt lấy mái tóc màu bạc hơi lộ ra kia, lẩm bẩm: “Sở ca, đừng như vậy. . .”

Sở Chích Thiên bá đạo lãnh khốc cường đại thế nào có thể làm ra loại chuyện này, bất kể trên giường hay dưới giường anh đều phải là một đế vương, hưởng thụ sự hầu hạ của người khác, mà không phải dạng hiện tại.

Sở Chích Thiên phun ra nơi cứng thẳng của Tiêu Tử Lăng, ngẩng đầu nói: “Thiên! Gọi anh Thiên!” Người gọi Sở ca quá nhiều, anh hy vọng Tiêu Tử Lăng có một xưng hô chuyên thuộc, như vậy anh mới có thể cảm nhận được anh đã thực sự có được Tiểu Lăng của anh.


Lần này Tiêu Tử Lăng căn bản không hề nghĩ đến việc phản kháng cự tuyệt, cậu đột ngột kéo Sở Chích Thiên đến trước mặt, đối diện khuôn mặt khiến cho cậu tin phục sùng kính kia la lớn: “Thiên, anh căn bản không cần làm như vậy!”

Cậu có đức gì tài gì mà có thể để cho Sở Chích Thiên buông xuống tư thái để lấy lòng cậu? Loại hành động này của Sở Chích Thiên thế nào có thể khiến cho cậu hạ được quyết tâm chặt đứt nghiệt duyên của hai người chứ? Tiêu Tử Lăng cảm thấy sự chua chát trong mắt càng đậm, sự do dự bàng hoàng trong lòng càng thêm kịch liệt.

“Em là người yêu của anh, anh cam tâm tình nguyện.” Sở Chích Thiên trả lời, sau đó nhẹ nhàng ôm hôn đôi môi gần trong gang tấc, cùng với giọt nước mắt chảy xuống dọc theo khóe mắt kia.

“Vì vậy, người yêu của anh, nhắm mắt lại tận tình hưởng thụ tình yêu anh dành cho em đi!” Sở Chích Thiên đẩy Tiêu Tử Lăng ngã lên giường, ấn hai bắp đùi trắng nõn trơn mịn qua bên cạnh chủ nhân của nó, thân thể hoàn toàn mở ra lộ ra nơi riêng tư kia.

Tiêu Tử Lăng chỉ có thể dùng tay che lại hai mắt của mình, cậu phát hiện bản thân không có cách nào cự tuyệt Sở Chích Thiên được nữa.

Sở Chích Thiên chậm rãi cúi người xuống hôn mỗi tấc da thịt trên thân thể Tiêu Tử Lăng, đón nơi cứng thẳng của Tiêu Tử Lăng vào trong miệng, tựa như quỳ lễ thần linh trong lòng.

Tiêu Tử Lăng chỉ đành nhắm mắt lại hưởng thụ sự vui sướng Sở Chích Thiên dành cho cậu, tiếng rên rỉ nhỏ vụn không ngừng tràn ra nơi yết hầu, rốt cục khi cậu đạt được cực hạn vui sướng, cuối cùng ưỡn ngực ngửa đầu kêu lên: “Thiên. . . Buông ra!”


Thân thể run rẩy kịch liệt, cậu rốt cục phóng thích ra trong sự âu yếm miệng lưỡi của Sở Chích Thiên, lần đầu tiên phóng thích trong khoang miệng ấm áp mềm mại, loại khoái cảm sâu sắc này khiến cho linh hồn cậu vẫn luôn ở vào trạng thái trôi nổi.

Cậu dần dần phục hồi tinh thần lại thế mà nghĩ tới vấn đề mà một người bình thường sẽ không nghĩ đến, đó chính là cậu rốt cục lĩnh ngộ được nguyên nhân vì sao gió bên gối lại lợi hại như vậy. Nam nhân ở trên giường, lý trí căn bản không có tác dụng gì, vì đạt được loại vui sướng cực hạn này, cái gì mà cắt đất bồi thường cái gì mà nhục quốc tang quyền* đều không phải là vấn đề. . . (nhục nhã quốc gia, đánh mất quyền hành)

Khi Tiêu Tử Lăng mơ mơ màng màng, liền cảm nhận thấy thân thể bị mở ra, nơi hoa cúc tư mật, một ngón tay lặng lẽ dò xét vào, thân thể siết chặt theo tính phản xạ, nhưng nhớ lại việc làm ban nãy của Sở Chích Thiên, trong lòng nhịn không được áy náy, vội vã thả lỏng nơi đó.

Bên tai truyền đến tiếng cười nhẹ của Sở Chích Thiên: “Không quen? Không sao, anh sẽ cho em nhận được khoái cảm cực hạn tựa như phía trước, cho em điên trong sự luật động của anh.” Lời nói bá đạo của Sở Chích Thiên khiến cho Tiêu Tử Lăng vốn vẫn còn run rẩy trong dư vị khoái cảm phóng thích, trái tim nhịn không được kịch liệt nhảy lên một nhịp, một luồng khủng hoảng bắt đầu lan tràn ra ở trong lòng cậu, chẳng lẽ kế tiếp cậu sẽ chết dưới khố của Sở Chích Thiên?

Ngón tay Sở Chích Thiên chậm rãi rút ra từ trong cơ thể Tiêu Tử Lăng, phản ứng ban nãy của Tiêu Tử Lăng để cho anh hiểu rõ kỳ thực Tiêu Tử Lăng rất chống cự loại tình sự nam nam, bất quá, Sở Chích Thiên là người bá đạo, là người có tính công kích mười phần, anh có thể ủy khuất bản thân nhất thời, nhưng không thể ủy khuất bản thân cả đời, vì vậy để cho Tiêu Tử Lăng quen loại tình sự này là chuyện lửa sém lông mày.

Trong tay lặng yên xuất hiện một chiếc hộp nhỏ, mở nắp hộp ra, lấy ngón tay khoét ra một khối thuốc cao, chậm rãi tới gần cửa huyệt hồng nhạt tuyệt mỹ kia, dò xét vào.

Tiêu Tử Lăng liền cảm thấy có một luồng mát rượi chui vào trong đó, theo ngón tay xâm nhập, cảm giác mát rượi càng ngày càng sâu, điều này làm cho Tiêu Tử Lăng có chút không thoải mái, như là vì trục xuất loại cảm giác không thoải mái đó, phía sau của cậu bắt đầu phân bố ra nước, rất nhanh Tiêu Tử Lăng cảm thấy tốc độ ra vào của ngón tay trong cơ thể trở nên nhanh trở nên dễ hơn, khi di chuyển thế mà còn có tiếng nước vang, tiếng vang đó khiến cho mặt Tiêu Tử Lăng càng đỏ hơn.

Sở Chích Thiên nhận thấy được sự biến hóa trong cơ thể Tiêu Tử Lăng, ánh mắt sáng ngời, khóe miệng lộ ra nụ cười thỏa mãn, cao bôi trơn có chứa tác dụng kích tình mà ông chủ kia cực lực đề cử quả nhiên không kém, thế mà đã để cho trong cơ thể Tiêu Tử Lăng biến hóa nhanh chóng như thế. Anh rút ngón tay ra, lần này anh dùng hai ngón tay hung hăng khoét ra một khối lớn từ trong hộp, đã có tác dụng, vậy lần này cứ dùng nhiều một chút.

Sở Chích Thiên đã có chút không tự tin chỉ dựa vào bản thân là có thể chinh phục được Tiêu Tử Lăng, sự phụ trợ cần thiết vẫn là tất yếu. Mà hộp nhỏ kia vào lúc này lặng yên biến mất ở trong tay Sở Chích Thiên.


Lúc này, phía sau Tiêu Tử Lăng rất dễ dàng để cho hai ngón tay Sở Chích Thiên ra vào, đường ruột lần nữa cảm nhận được sự mát rượi, không ngừng tràn ra nước, không chỉ như thế, Tiêu Tử Lăng cảm nhận thấy sâu bên trong trong cơ thể mình bắt đầu trở nên gai ngứa, chỉ hai ngón tay ra vào khiêu khích dường như không giải quyết được sự gai ngứa cùng hư không xông thẳng lên đó, cậu bức thiết muốn nhiều hơn nữa. . .

“A ha. . . Anh cho tôi thứ gì?” Tiêu Tử Lăng vặn vẹo thân thể, miệng rên rỉ chất vấn Sở Chích Thiên, cảm giác gai ngứa càng ngày càng kịch liệt, ngón tay tiến vào càng sâu, cậu cảm thấy phạm vi gai ngứa càng rộng, loại khó chịu này sắp khiến cho cậu chịu không nổi.

Khóe miệng Sở Chích Thiên lộ ra nụ cười xấu xa: “Một loại thuốc bôi trơn mà thôi.”

Hừ, chỉ là bôi trơn sao? Lừa quỷ đi. Biết loại gai ngứa như nước thủy triều tuôn đến trong thân thể này là không bình thường, khẳng định có quan hệ với thuốc bôi trơn đó. Tiêu Tử Lăng đương nhiên không tin lời ma quỷ của Sở Chích Thiên.

Sở Chích Thiên lần nữa cho thêm vào một ngón tay, ba ngón tay linh hoạt đẩy ấn khiến cho Tiêu Tử Lăng không còn khí lực chất vấn nữa, chỉ có thể thở hổn hển liên tục nằm trên giường tùy ý Sở Chích Thiên bài bố, mà hạ thể mới phóng thích qua một lần thế mà lại bắt đầu đứng thẳng lên trong sự trêu đùa của Sở Chích Thiên.

Sở Chích Thiên dùng tay kia nhẹ nhàng bắt lấy nơi thẳng cứng kia, miệng trêu đùa: “Thế nào, còn muốn nữa?” Thuốc bôi trơn này quả nhiên rất đắc lực, Tiêu Tử Lăng tuyệt không phải một người tính dục cường liệt, nhưng dưới tác dụng của thuốc bôi trơn thúc tình này, vẫn buông vũ khí đầu hàng.

Tiêu Tử Lăng cự tuyệt trả lời, cậu dùng cánh tay che hai mắt lại, bộ dáng đáng yêu ‘tôi cái gì cũng không biết’ khiến cho Sở Chích Thiên âm thầm nuốt vào một ngụm nước bọt, anh khiêu khích Tiêu Tử Lăng như vậy, kỳ thực đã sớm dục hỏa đốt người, chỗ cứng thẳng dưới hông anh đã kêu gào rất lâu, mà hiện tại đã bành trướng tới cực hạn, anh cũng là lần đầu tiên biết, phía dưới của anh có thể lớn như thế.

Đáng chết, nếu anh nhịn tiếp, không nhấc súng lên ngựa, anh hoài nghi về sau sẽ bị cản trở tính cảm, đến lúc đó không nâng được nữa thì quá thiệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui