Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

“Ào ào…”

Ba chiếc xe trước sau liên tiếp vọt vào bên trong, chỉ có một chiếc xe bỗng nhiên bị nổ bánh, không thể quay đầu xe mà tông thẳng vào xe buýt ngã trên đường!

Hạ Tử Trọng trong lòng yên lặng mặc niệm ba giây, không nghĩ tới hiệu quả của tăm quá kinh người?

Vài tiếng thét chói tai từ trong chiếc xe kia truyền ra, dẫn hơn phân nửa tang thi đi đầu vọt tới bên đó.

“Lên lầu!” Hạ Tứ Trọng dừng xe ở tầng hầm khẩn cấp mở cừa xe, bây giờ tang thi bên ngoài đều hướng tới chỗ này, tuy rằng xe của hắn sức chịu đựng cao, nhưng nếu gặp phải tang thi hệ thực lực, vạn nhất nó lấy xe buýt kia ném vào họ thì cho dù rắn chắc tới đâu cũng khó thoát thân.

Nghe tiếng của hắn, người trong hai chiếc xe khác cũng không quan tâm tới đồng bạn, ôm vật tư sau xe chạy lên cầu thang. Hạ Tử Trọng giả bộ chạy chậm một bước, thấy bọn họ đều vọt vào cầu thang mới vung tay lên, thu xe của mình, thuận tiện lấy hai cây tăm, bắn nổ lốp sau hai chiếc xe, quay người chạy theo.

Đoàn người không kịp xem xét tình huống liền vội vã lên lầu, một hơi bò đến lầu sáu mới dừng lại thở dốc.

So sánh với nhau, từ sau khi tận thế liền bắt đầu mỗi ngày rèn luyện thân thể, thể lực hai người Hạ Tử Trọng so với đám người này tuyệt đối là tốt nhất, một hơi bò lên lầu sáu tim cũng chỉ đập nhanh một chút xíu mà thôi, một giọt mồ hôi cũng không có.

Không để ý đoàn người Bá Chủ nằm sải lai ở cầu thang, Hạ Tử Trọng kéo tay Phương Hách đập cửa khóa cầu thang, bắt đầu dò đường.

Chỗ này ngoại trừ bảo vệ ở bên ngoài thì trong đây không có con tang thi nào, tầng sau là khu ăn uống, nhưng lúc này ngoại trừ mùi thức ăn hôi thối cũng không ngửi ra được mùi thơm nào.

Từng gian phòng ăn bị vách tường thủy tinh sáng ngời ngăn ra, lúc này cửa đều đóng chặt, phía trên treo chìa khóa.


Hai người xác định bên trong không có tang thi, liền từng người cầm vũ khí đi đến cửa sổ sát đất xem tình huống bên ngoài.

Vỉa hè phía dưới bị tang thi chiếm mất, chúng nó vây quanh một chiếc xe buýt, lúc này, hai đầu xe buýt rõ ràng là tang thi hệ lực lượng gấp ba lần tang thi bình thường, chúng nó ra sức xé thân xe.

Đúng, chính là xé ra, hai cánh tay vồ một cái liền cắm vào thân xe kim loại, sau đó như bóc vỏ quýt mà xé toẹt thân xe ra làm đôi!

“Bên trong có người.” Phương Hách nhích lại gần Hạ Tử Trọng.

Hạ Tử Trọng khẽ gật đầu, những người kia có lẽ là người sống sót trong thành phố, thực sự không có biện pháp mới tìm loại phương tiện giao thông này chuẩn bị ra khỏi nội thành, xui xẻo lại gặp tang thi biến dị. Xem ra hôm nay tang thi trong thành bạo động cũng không phải chỉ do bọn Bá Chủ, mà có thể liên quan tới mấy người trong nội thành này chạy ra ngoài.

“Lão Lý bọn họ…”

“Hết cứu được rồi.” Người Bá Chủ không biết từ bao giờ cũng đi tới bên cửa sổ, nhìn chiếc xe bên cạnh xe buýt bị tang thi bao phủ.

“Aizz, sao trời cũng muốn diệt người.”

“Đồ của chúng ta còn trong không gian của người kia đó!”

“Thì biết làm sao? Vốn bị thương nặng như vậy… Nếu không phải vì mang theo hắn, thì sao có nhiều tang thi theo chúng ta như vậy? Bị thương nặng cũng không chịu lấy đồ trong không gian ra, liên lụy chúng ta!”

Vài dòng điện màu xanh nhạt lóe lên trên nóc xe, rất nhanh biến mất. Là dị năng giả hệ lôi.


Ellen bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn hai người Hạ Tử Trọng, thấy người trên chiếc xe kia là hai người họ thì không khỏi sững sờ – lúc lên lầu hai người luôn ở cuối đội ngũ, Ellen thì được các đội viên của mình che chở ở giữa, cho nên vẫn luôn không thấy rõ dáng dấp của bọn họ.

“Không nghĩ tới lại gặp nhau, chúng ta xem như có duyên phận, hình như hai người thu hoạch rất tốt?” Xe đều đổi thành loại có thể so với xe bọc thép, thu hoạch còn có thể kém sao? Nói như vậy nhiệm vụ của bọn họ cũng đã hoàn thành…

Hạ Tử Trọng không cho đối phương vẻ mặt tươi cười nào: “Thu hoạch rất tốt, vận may không tồi.”

Mấy người trong đội đối phương lộ ra thần sắc tức giận, đồng bạn bọn họ vừa mới chết, vật phẩm nhiệm vụ cũng biến mất theo dị năng giả không gian vừa chết, lúc này còn chưa xả được khí! Người này lại dám khiêu khích bọn họ? Mà nhóm của hắn cũng chỉ có hai người, không muốn sống nữa hả?

Cũng không chịu ngẫm lại, bọn Hạ Tử Trọng bây giờ vội vã bị kéo tới nơi này là do ai?

“Anh! Là các anh sao?” Âm thanh Hứa Lỵ Lỵ không đúng lúc vang lên, làm Phương Hách đứng sau hông Hạ Tử Trọng run lên – lần đầu tiên gặp nhau cô ta còn gọi thẳng tên Hạ Tử Trọng, nửa cái kính ngữ cũng không có. Lần thứ hai gặp lại đổi thành ‘anh họ’, hiện tại trực tiếp thăng cấp thành ‘anh’ rồi!

Hạ Tử Trọng quét mắt nhìn cô ta, thấy cô ta kinh ngạc nhìn mình, chỉ hơi gật đầu với cô ta một cái, rồi không thèm phản ứng nữa.

Hứa Lỵ Lỵ cau mày khó chịu, vừa nãy tổng cộng chỉ có ba chiếc xe vọt vào đây, hiện tại lại thêm hai người Hạ Tử Trọng, không cần hỏi, chiếc xe kia nhất định là của bọn họ! Vừa nãy ở trên xe bọn Ellen còn tiếc hận, nói nếu như có chiếc xe kia thì không cần phải lo gì nữa, về căn cứ cũng là chuyện nhỏ…

“Anh, xe của các anh…” Hứa Lỵ Lỵ lời còn chưa nói xong, Hạ Tử Trọng bỗng nhiên chỉ dưới lầu: “Chúng nó vào được.”

Giống như thủy triều tang thi tràn vào tầng một, không vào được cũng chưa từ bỏ ý định mà đem nơi này bao vây bốn phía! Sau đó có vài con đi sang chỗ khác.

“Nó, làm sao chúng nó biết nơi này có người?” Một đội viên Bá Chủ bỗng nhiên la to.


Một gã đàn ông mang mắt kính mặt lạnh như băng đẩy kính nói: “Mùi, trong xe chúng ta dùng còn lưu lại mùi con người.”

Mọi người thoát thân mới quan trọng, lúc chạy khỏi xe không có đóng cửa.

“Anh nói xem, chúng nó thấy trong xe không có ai thì có bỏ đi không?” Một đội viên tràn đầy mong đợi nhìn gã đeo kính.

Gã đeo kính cười lạnh một tiếng: “Chúng ta chạy lên lầu, nếu như trong chúng nó có tang thi mũi nhạy bén như chó, sớm muộn cũng sẽ lên đến.”

“Vậy chúng ta làm sao bây giờ…?” Mọi người lo lắng nhìn nhau, nhất thời không biết làm thế nào mới tốt.

Hạ Tử Trọng liếc nhìn gã đeo kính vài lần, người này chính là người đại diện của Ellen lúc trước, bây giờ là quân sư cho tiểu đội Bá Chủ, Duẫn Đông.

“Đầu tiên chặn cửa thang máy, cửa cầu thang lại rồi tính.” Duẫn Đông đẩy mắt kính một chút, bắt đầu đi dọc theo cửa sổ thủy tinh.

Tầm mắt Ellen lần thứ hai đảo quanh người Phương Hách đang đứng cạnh Hạ Tử Trọng, bây giờ không phải cơ hội tốt để dụ người, đặc biệt hai người này rõ ràng là một đôi, không dễ chia rẽ. Nhưng nếu như có thể lợi dụng được nguy cơ, cũng không thể không đắc thủ… Hơn nữa cái tên đàn ông Hạ Tử Trọng này điều kiện cũng không tồi, hai người bọn họ đều là dị năng giả, nếu có thể dụ được…

Ellen tầm mắt mịt mờ, nhưng Phương Hách vẫn khó giải thích cảm thấy có một luồng hơi lạnh, trên người nổi một tầng da gà, dựa sát vào người Hạ Tử Trọng một chút mới nhìn xung quanh, cũng không phát hiện cái gì.

“Làm sao vậy?”

“Không có gì… Chỉ là cảm thấy hơi lạnh.”

Phương Hách vừa dứt lời, liền nghe thấy một người thanh niên vóc dáng nho nhỏ cười rộ nói: “Gớm, giống y như đàn bà, tưởng mình có giác quan thứ sáu nữa hả?”


Hạ Tử Trọng lạnh lùng nhìn người kia, trong mắt mang theo sát khí làm người kia cứng cổ, Ellen bên kia bị sắc đẹp dụ hoặc cũng thu hồi tâm tư, đánh giá trong lòng đối với Hạ Tử Trọng tăng thêm hai phần – loại khí thế này, trên tay người này chắc chắn từng dính máu người.

Trong mạt thế giết tang thi là bình thường, còn người có năng lực giết người chỉ nằm trong số ít. Giống như bọn Ellen, tuy rằng dùng một ít mưu kế thiết kế cạm bẫy chết mấy người (ví dụ như vì đào mạng mà đẩy người hai đội ngũ hợp tác ra làm lá chắn) nhưng chân chính tự tay giết người lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Đặc biệt là Ellen, có đàn em, cho dù muốn giết người nào cũng không đến phiên hắn tự tay động thủ. Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sức quan sát của hắn, trước tận thế hắn chính là dựa vào khả năng suy đoán tâm tư người khác mà bò lên vị trí đó, cảm nhận được ý nghĩ của người khác như một bản năng của hắn không dễ dàng mất đi.

“Ba hướng Bắc, Đông, Tây đều là đường phố, đường phía Bắc với phía Đông vô cùng rộng rãi, không có cách nào chạy thoát. Đường phía Tây tuy rằng không lớn, nhưng mấy tòa nhà quá thấp, chúng ta không dễ đi. Chỉ có phía Nam cũng có một cái cửa hàng, tuy rằng chỉ có bốn tầng, nhưng độ nghiêng lại dễ đi qua.”

Duẫn Đông lúc này đã đi nhìn bốn phía trở về: “Hiện tại vấn đề duy nhất chính là – ba hướng kia đều là tường thủy tinh, chỉ có phía nam là tường đá.”

“Đập tường không có hiệu quả, động tĩnh quá lớn ngược lại sẽ đưa tới càng nhiều tang thi, anh có ý kiến gì?” Ellen thu hồi tâm tư, nhanh chóng suy nghĩ.

“Đi lên tầng cao nhất.”

Duẫn Đông chỉ tầng trên: “Đi lên nhìn thử rồi bàn.” Nói rồi, gã nhìn lướt qua Hứa Lỵ Lỵ. Bọn họ lúc trước thu Hứa Lỵ Lỵ cùng mấy người sống sót trốn ra từ F thị cũng biết được hoàn cảnh lần đó, lần này ra ngoài cũng là vì tìm hạt giống lương thực trân quý, không nghĩ sẽ gặp phải tình huống giống vậy. Nhưng bây giờ trong đội ngũ có hai người xa lạ, có dẫn bọn họ theo hay không còn khó nói, lên tầng cao nhất rồi tính tiếp, nếu như Ellen không dùng được bọn họ, trực tiếp khiến họ bị thương rồi ném ở đó còn tranh thủ được một ít thời gian.

“Rầm” một tiếng vang lên, tạp vật chặn ở cửa cầu thang sụp xuống, một bóng đen nhanh như chớp vọt tới chỗ bọn họ!

“Phòng thủ!” Duẫn Đông kêu lên, dị năng giả hệ hỏa phản ứng nhanh nhất trong đội phát ra một quả cầu lửa, nhưng động tác tang thi kia nhanh hơn, ngay khi quả cầu lửa đánh tới, nó một phát bắt được một đội viên Bá Chủ, tha hắn nhảy lên tường thoát thân! Đội viên kia còn không kịp phản ứng liền bị tang thi bắt được, vừa mới kêu một tiêng thảm thiết, liền bị tang thi gặm một cái đoạn khí chết!

“Hụt rồi!”

“Nhanh –!”

Tiếng nhắc nhở vang lên liền có tiếng va chạm, Hạ Tử Trọng đưa ngang con dao quắm chặn trước ngực, mấy đội viên Bá Chủ bên cạnh hắn ngay cả hắn đưa dao lên lúc nào cũng không biết!

Tang thi này xông thẳng tới chỗ Hạ Tử Trọng đang đứng, nó vốn cảm thấy số lượng nhân loại ở đây hơi ít, không cần phải lo lắng, lại không nghĩ tới đụng phải Hạ Tử Trọng rất có kinh nghiệm đối phó tang thi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui