Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành
Thi triều bại trận mà lui, mọi người còn chưa kịp hồi thần từ niềm vui sướng khôn cùng đã bị hành động của Kim Thượng Huy làm cho chấn kinh. “Nó đến tột cùng là tang thi hay nhân loại a?”
Không biết là ai trong đám người chần chờ hỏi. Thấy sắc mặt Tống Hạo Nhiên đột nhiên xanh mét, Tôn Điềm Điềm thiện lương yếu ớt giải thích,”
Tiểu Huy giống con nít, nó làm vậy không có ý gì khác đâu, có lẽ do quá kích động, muốn biểu đạt vui sướng trong lòng thôi.”
“Không sai. Hơn nữa khả năng bắt chước của nó khá tốt, chắc là bị anh với Lâm Văn Bác dạy hư rồi, ha ha ha~~”
Tào Á Nam huơ nắm tay đánh lên người Tống Hạo Nhiên, vô tâm vô phế cười nói. Sắc mặt tối đen của Tống Hạo Nhiên dần khôi phục lại bình thường, khóe miệng căng chặt cong lên, bản thân cũng không nhịn được nở nụ cười. Chỉ cần Lê Hân bình an là tốt rồi, không cần so đo với mấy chuyện nhỏ như vầy. Dán sát vào cánh môi của thanh niên, cảm nhận được ấm áp cùng mềm mại ở môi, trong đôi kim mâu màu tối của Kim Thượng Huy đều là ý vui vẻ không gì sánh được. Thay đổi góc độ nhẹ nhàng vuốt ve môi thanh niên, lại dùng đầu lưỡi liếm liếm mấy lần, thấy thanh niên đưa tay đẩy đẩy ngực mình, nó mới lưu luyến không rời lui ra. “Hân……Hân……”
Há miệng hít thở, nó gian nan phun ra hai chữ, giọng nói có phần hỏng, hơi khàn khàn, không cẩn thận lắng nghe căn bản không thể nghe rõ. Nhưng Cung Lê Hân lại nghe thấy cực kỳ rõ ràng, đôi tinh mâu đen láy vì hai chữ này mà sáng rực. “Tiểu Huy gọi ta?”
Cậu nâng hai má Kim Thượng Huy lên, thấp giọng hỏi. Kim Thượng Huy há miệng, lại gọi thêm một lần, lần này phát âm nhấn rõ từng chữ, càng lúc càng rõ ràng. Cung Lê Hân híp mắt, thật lâu không nói, đột nhiên kiễng mũi chân, hôn lên mi tâm Kim Thượng Huy. Kim Thượng Huy ngẩn người, cánh tay ôm thanh niên càng dùng sức hơn. Trong lòng nó ấm ấm, nóng nóng, tim đập càng lúc càng nhanh, cảm giác này so với lúc thăng cấp còn thoải mái hơn nhiều! “Ca ca? Cung Lê Hân? Hai người đang làm gì đó?”
Viện quân ở huyện Phổ An đến chậm, Kim Thượng Ngọc đẩy đám người ra, ngạc nhiên nhìn hai người đang ôm nhau trước mắt. Móa~~ vừa tới đã chói sáng đâm mù mắt cô rồi a! o(>0
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...