“Thương thiếu, ngài muốn…” Giang Thành có phần không xác định, lúc này, hắn bắt đầu lo lắng cho mình. Thật hiển nhiên, hành động đêm nay của Thương Triệt bao gồm cả người lãnh đạo thành phố C là hắn đây.
“Đây là thuốc Thư Linh Linh nghiên cứu, bảo đảm anh trong vòng một giây giả thành thây ma mà không ai phát hiện.” Thương Triệt cười tủm tỉm nói.
Cảm giác không hay trong lòng Giang Thành càng ngày càng mãnh liệt.
“Giả…thây ma?” Tại sao vừa nghe đã biết chơi không vui chứ?
Thương Triệt có vẻ rất hưng phấn: “Đúng nha! Thành phố B đã thăm dò được nơi thành phố Y trữ lương thực, chúng ta nên đoạt lương thực trước khi tấn công thành phố Y.” Nếu Không Không đã thăm dò được người ngoài hành tinh dự trữ một lượng lớn lương thực ở thành phố Y, Thương Triệt đương nhiên sẽ không bỏ qua. Dù sao thì Giang Thành cũng đã ăn không của anh trai, để hắn xuất chút lực là rất công bằng. monganhlau.wordpress.com
Giang Thành đã không nói nên lời. Vị Thương thiếu này rốt cuộc có rõ mình đang nói cái gì không? Đoạt lương thực? Hơn nữa còn đoạt từ tay thây ma?
Nên hỏi cậu ta tài cao lớn mật hay là hỏi Giang Thành hắn xui xẻo?
Nhìn Mộc Bác đứng bên cạnh cũng không bỏ phiếu chống*, Giang Thành đành cam chịu số phận. Thôi thì theo vị thiếu gia này xông pha một vòng đi, bất quá, không thể mang thân tín theo. (*: phiếu phản đối, không tán thành)
…
Bố trí mọi việc xong, Thương Triệt cười tủm tỉm chạy đến chỗ Mộc Bác: “Anh, đêm nay em nhất định sẽ mang một lượng lớn lương thực về cho anh.”
Mộc Bác xoa xoa đầu Thương Triệt, biết hiện tại không ai có năng lực làm khó em trai nhà mình, trong lòng quả thật an tâm không ít, nhưng miệng vẫn không quên căn dặn: “Mặc kệ thế nào, an toàn là trên hết. Cho dù hôm nay đoạt không được ngày sau vẫn còn rất nhiều cơ hội.” Hắn không thể đi theo Thương Triệt, cần phải có một người ở lại trấn thủ nơi đóng quân.
“Yên tâm đi, em biết mà.” Thương Triệt đôi mắt lấp lánh, nghĩ đến Không Không nói chỗ đó có rất nhiều đồ vật cậu liền không chờ được.
Mộc Bác thấy Thương Triệt rõ ràng không nghe mình nói, đành phải bất đắc dĩ xoa đầu đối phương. Cũng may tiểu Dịch năng lực xuất chúng, bằng không hắn quả thật vì em trai nhà mình lớn mật mà lo lắng.
…
Trấn an anh trai nhà mình xong Thương Triệt liền dẫn 200 người đã ‘hóa trang tốt’ lên đường. Được cái chỗ bọn họ đóng quân cách kho hàng không xa, mọi người lại là dị năng giả, hành trình tương đối nhanh. Bằng không bọn họ thật đúng là phải biểu diễn một màn ‘thây ma’ lái xe.
Đi phía trước, Thương Triệt vô thức vươn tay xoa môi. Trước khi đi, Mộc Bác kéo Thương Triệt đến chỗ không người hôn cậu một cái, cũng dặn dò rất nhiều. Cảm giác trên môi đến bây giờ vẫn còn, Thương Triệt không hình dung được, chỉ cảm thấy…rất vui.
Giang Thành đổi sang một thân rách rưới, trên mặt cũng bôi nước sơn đen sì. Nhìn Thương Triệt quần áo sạch sẽ, nghi hoặc hỏi: “Thương thiếu, không phải nói chúng ta hoá trang thành thây ma để che dấu thân phận sao?”
Thương Triệt gật đầu: “Ừ.”
“Vậy sao Thương thiếu ngài….” Không có gì thay đổi?
Thương Triệt khó hiểu nhìn Giang Thành, không biết Dạ Húc lấy quần áo từ đâu ra, quả thật rất bẩn nha. Thương Triệt không dấu vết cách xa một bước.
Giang Thành
“Trong thây ma cũng có thây ma chỉ số IQ cao và tương đối yêu sạch sẽ.” Thương Triệt đáp như thế.
“…Vậy tại sao chúng tôi không thể đóng vai thây ma chỉ số IQ cao?” Khăng khăng bắt bọn họ mặc một đống vải hôi thối?
“Tôi tưởng đó là sở thích cá nhân của các anh.” Thương Triệt bình tĩnh nói
Giang Thành Sở thích cá nhân?!
“Lúc đó tôi còn tưởng chỉ có tôi khác loại chứ.” Thương Triệt tiếp tục lầm bầm lầu bầu. Còn tưởng bọn họ thích biến thành bẩn thỉu.
Giang Thành đã không còn tinh lực để phun tào. Kỳ thật Thương thiếu này chính là khắc tinh của hắn đúng không? Tại sao cảm thấy từ khi tiếp xúc với người thành phố B tới nay, hắn chưa từng chiếm được tiện nghi chứ?
Giang Thành vừa lắc lắc đi hai bước, thoáng nhìn thấy Thương Triệt đi bình thường như trước thì khó hiểu hỏi: “Không phải Thương thiếu nói phải học đi như thây ma?”
“Không phải tôi đã nói với anh tôi đóng vai thây ma cấp cao, thây ma có trí tuệ sao!” Thương Triệt ánh mắt xem thường nhìn Giang Thành. Những gì cậu vừa nói đối phương đều không nhớ? Có ai từng nhìn thấy thây ma cấp cao đi đường lắc lư?
Giang Thành
Thân thể xiêu vẹo lập tức đứng thẳng, bắt đầu bước đi bình thường.
Thương Triệt nhẫn lại nhịn, cuối cùng vẫn mở miệng: “Có chỉ số thông minh sẽ không làm cho quần áo của mình tả tơi, ngược lại không có chỉ số thông minh sẽ không đi đứng chỉnh tề như vậy.” Vì thế Giang Thành anh đóng vai trước sau mâu thuẫn.
Thật là, là lãnh đạo một căn cứ mà chỉ số thông minh còn không bằng diễn viên quần chúng người ta phía trước.
Giang Thành
Chỉ số thông minh em gái cậu!
Luôn trêu cợt người khác Giang Thành đột nhiên có loại thương cảm, hắn sẽ bị người khác chọc cho tức chết!
Dưới ánh mắt chăm chú của Thương Triệt, Giang Thành lần thứ hai bước chân cong vẹo. Bất quá trong lòng căm giận nghĩ, sau này nhất định phải cách xa họ Thương, xa được bao nhiêu thì xa. Mới ở chung với cậu ta có mấy tiếng mà cư nhiên có loại cảm giác nghẹn khuất già thêm mười mấy tuổi.
Vòng bạc trên tay Thương Triệt giật giật, tiểu mập mạp xem cuộc vui thật đã ghiền. Giang Thành này chơi vui thật, sau này có cơ hội nhất định phải tìm hắn chơi đùa mới được. monganhlau.wordpress.com
Vì thế, Giang Thành vô tình được Không Không nhớ thương. Nguyện vọng tránh xa chắc là không thực hiện được!
…
Đoàn người cuối cùng chạy tới kho hàng, Thương Triệt có thể cảm ứng được thây ma bên trong. Có người cuồng hóa lẫn người tiến hóa.
Uy áp thây ma cao cấp tỏa ra, người đối diện rất nhanh có phản ứng.
Ngoại trừ Thương Triệt và Giang Thành tương đối trấn định, 200 người được Thương Triệt dẫn đến phần lớn trong lòng run lẩy bẩy. Đám thây ma kia thật sự không phát hiện bọn họ sao?
Đám thây ma bình tĩnh đi qua chứng tỏ thuốc của Thư Linh Linh dùng được.
Thấy đàn thây ma không tấn công mình, mọi người dần dần yên lòng. Lại không nghĩ rằng, tim vừa mới hạ xuống, lại vì một mảng lớn bóng dáng từ phía trước chạy đến mà một lần nữa nhấc lên.
Dẫn đầu đám người tới là hai người tiến hóa, năm người cuồng hóa, sau lưng còn đi theo mấy thây ma cao giai cấp 3.
Nhìn trận thế này, không ít người bị dọa.
Bởi vì bọn họ hóa trang, cho dù mặt trắng bệch cũng không ai phát hiện. Về phần bắp chân đánh vào nhau, người tiến hóa cho là uy áp gây nên.
Người tiến hóa không để bọn họ vào mắt, đánh giá Thương Triệt trong chốc lát, hỏi: “Sơ giai cấp 4?” Uy áp vừa rồi Thương Triệt phóng thích ngay cả thây ma cao giai cấp 3 cũng cảm nhận được cho nên người tiến hóa mới hỏi như vậy.
Thương Triệt gật đầu, dùng tay viết — Tướng quân phái ta tới.
Thây ma không thể nói chuyện, nhưng thây ma có trí tuệ có thể dùng văn tự nhân loại giao lưu.
Người tiến hóa có chút nghi hoặc: “Đang yên lành tướng quân phái các ngươi tới làm gì?” Nhưng nhìn năng lực Thương Triệt thì cảm thấy chỉ có tướng quân mới có thể có mạnh tay như vậy.
Thương Triệt vẻ mặt cứng ngắc như cũ — Người sống sót muốn tấn công thành phố Y, tướng quân phái chúng ta tới hỗ trợ bảo vệ kho hàng.
Nghe vậy người tiến hóa gật đầu: “Mời vào, một đường vất vả.” Bọn họ khinh thường thây ma, nhưng thây ma có trí tuệ, có năng lực cao bọn họ không dám xem nhẹ.
Thương Triệt gật đầu, gương mặt cứng ngắc, nghênh ngang dẫn mọi người đi vào.
Người tiến hóa nhìn thây ma cong vẹo đằng sau một cái: “Những thây ma này…” Thoạt nhìn không được tốt lắm nha.
Thương Triệt hiểu rõ — Ta thuận tiện thu trên đường.
Giang Thành
Người tiến hóa nghe xong trên mặt cũng nổi lên ý cười: “Thì ra là thế.” Bất quá trong lòng buồn bực, chẳng lẽ thây ma cũng biết thu đàn em?
Tình hình chung, chỉ khi tấn công thây ma cấp cao mới dùng uy áp triệu tập thây ma cấp thấp quần công con mồi, thời gian còn lại đều là đi riêng lẻ. Nhưng con thây ma cấp 4 này cư nhiên biết thu thây ma năng lực thấp lập nhóm. Đây là đạo lý gì?
Đủ loại ý tưởng không giải được, người tiến hóa dứt khoát ném ra sau đầu không đề cập tới nữa: “Thiếu tướng đã đi vắng, đợi Thiếu tướng về ta mới có thể xin chỉ thị an bài ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?” Quen chỉ tay năm ngón trước mặt thây ma, đột nhiên nửa đường nhảy ra một thây ma cao cấp, người tiến hóa có dấu hiệu không chịu nổi a ~
Thương Triệt không có ý kiến gì — Không sao, ngươi xem rồi lo liệu là được.
Người tiến hóa thấy Thương Triệt dễ nói chuyện liền an tâm. Để Thương Triệt bọn họ nghỉ ngơi, còn bản thân thì cấp tốc đi báo cáo cấp trên. Thật kỳ lạ, chưa từng nghe nói phái thây ma đến bảo vệ kho hàng à nha.
“Thương thiếu, ngài thả anh ta đi như vậy…” Chẳng phải rất dễ lộ tẩy?
Thương Triệt cười cười: “Mặc anh ta, chúng ta đã vào được chẳng lẽ còn phải lễ độ với anh ta? Tìm đúng thời cơ ra tay!”
Giang Thành hiểu rõ, làm cái thủ thế, tất cả mọi người từ từ lắc lư ra ngoài.
Vì thế, chỉ trong khoảnh khắc, ở chỗ ẩn khuất, một thây ma không cẩn thận bị một ‘thây ma’ khác bổ đầu lấy tinh hạch.
Giả thành thây ma rồi chuyên tìm những thây ma đi một mình xuống tay gì gì đó, mọi người tỏ vẻ nghiện.
Đương nhiên, bọn họ đều đối phó thây ma cấp thấp, cao thủ chân chính để Thương Triệt và Giang Thành đối phó.
Trong kho hàng cũng không có nhiều người canh giữ, sau khi Giang Thành thoải mái giải quyết mấy thây ma người tiến hóa rốt cuộc phát hiện. Tên cầm đầu lúc nãy đỏ mắt nhìn Thương Triệt, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương: “Ngươi rốt cuộc là ai? Tai sao dám đến đây náo loạn?” monganhlau.wordpress.com
Thương Triệt không cho hắn cơ hội vô nghĩa, một đạo phong nhận* đi qua, người tiến hóa ngã xuống. (*: đao gió)
Đây là lần đầu tiên Giang Thành nhìn thấy Thương Triệt ra tay, giơ tay chém xuống, hành văn liền mạch lưu loát, đối phương còn là người tiến hóa…
Vô tình nhớ tới lời đồn, Thương Triệt là người duy nhất có thể đánh ngang tay với tướng quân Tây Ma!
Thực lực như thế, cũng khó trách…
p/s: hôm nay ngủ dậy mắt sưng vù nhưng cũng ráng cho mn một chương, ta sợ nghỉ lâu quá nhà nàng nào cũng sẽ có hình nộm của ta
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...