Mạt Thế Trọng Sinh Chi Đào Hoa Trái

Kính Mắt vội vàng tiến lên tiếp đón Viêm Bân, hắn đã chờ đợi khá lâu. Dẫn Viêm Bâm tới trước mặt Liễu Nguyệt, giới thiệu song phương: “Bân ca, vị này chính là đại biểu từ căn cứ M, Liễu Nguyệt tiểu thư.” Tiếp đến liền giới thiệu với Liễu Nguyệt: “Vị này chính là xã trưởng của chúng tôi, Viêm Bân.”

Liễu Nguyệt ngửa đầu, lộ ra cần cổ trắng ngần, đôi mắt ngập nước nhìn đối phương, mỉm cười thẹn thùng, nói rằng: “Viêm xã trưởng thật không hổ là nhân trung chi long, ngưỡng mộ đã lâu, về sau còn cần ngài chiếu cố nhiều.”

Viêm Bân quét mắt nhìn Liễu Nguyệt, lớn lên không tồi, sắc mặt gã như thường bình tĩnh trả lời: “Nào dám, Liễu tiểu thư so với lời đồn còn xinh đẹp hơn, tôi phải cẩn thận chiêu đãi mới đúng.”

Liễu Nguyệt cao 1m68 mang giày cao gót, đứng đối diện Viêm Bân có vẻ nhỏ xinh, nhu nhược. Cô thẹn thùng mỉm cười, nhẹ giọng khen ngợi: “Đã sớm nghe nói căn cứ L phát triển rất tốt, lần này tiến đến quả thật được mở mang tầm mắt.”

“Cũng chỉ là chỗ an thân, chỉ cần an toàn là tốt rồi.” Viêm bân tiếp lời đối phương: “Nói đến phát triển thật là cảm thấy không bằng…, Liễu tiểu thư quả thực chính là phúc tinh của căn cứ M.”

Liễu Nguyệt xấu hổ liếc nhìn Viêm Bân: “Tất cả đều do mọi người cố gắng, nếu không có tôi mọi người vẫn làm tốt, Viêm đại ca không cần giễu cợt tôi.” Thanh âm mềm mại, ánh mắt hiện lên vẻ chờ mong, nhìn Viêm Bân mà nói: “Tôi có thể gọi ngài là Viêm đại ca chứ? Tôi từ nhỏ đã muốn có một ca ca giống ngài, khiến người khác cảm thấy an toàn.”

Viêm Bân nghe thấy lời này của đối phương, nhướng mày nhìn Liễu Nguyệt, ý vị sâu xa. Gã chậm rãi mở miệng: “Có thể có muội muội đáng yêu xinh đẹp như tiểu thư thật quả là vinh hạnh cho tôi.”

Liễu Nguyệt đón ánh mắt của Viêm Bân, mặt hồng hồng nói: “Không được giễu cợt muội muội như vậy.”

Lúc này Sơ Nhất lại tiến đến, thấp giọng thì thầm với Viêm Bân, Viêm Bân gật gật đầu, phân phó Kính Mắt bên cạnh: “Chiêu đãi hảo, Liễu…Liễu muội muội.” Nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, lại nói tiếp: “Thật có lỗi, tôi có việc đi trước một bước, cần gì cô cứ nói với hắn.”

Liễu Nguyệt hiểu ý nói: “Viêm ca bận việc cứ đi trước, tôi có thể tự chiếu cố bản thân.”


Viêm bân gật gật đầu, đi về phía bên kia sàn nhảy.

Hàn Phi cầm ly rượu, tựa vào cửa sổ, nhìn sân nhảy, vẻ mặt bình tĩnh không biết suy nghĩ cái gì.. Thẳng đến khi Viêm Bân đi đến bên cạnh hắn mới hoàn hồn, trêu đùa nói rằng: “Cảm giác như thế nào? Mỹ nữ đưa đến cửa a.”

Viêm bân gỡ bỏ cúc áo nơi cổ tay, cũng không nâng đầu lên mà trả lời: “Đưa đến cửa, cũng phải có mệnh thu mới được.”

Hàn Phi tỉnh táo lại, tò mò hỏi: “A? Tại sao lại nói như vậy?”

Viêm Bân cởi bỏ cúc áo hai bên cổ tay, mới thả lỏng ngẩng đầu: “Cậu cho rằng trải qua mạt thế ngần ấy năm, còn có người đơn thuần?’

Nét tươi cười của Hàn Phi có chút cương cứng, tại sao lại không còn người đơn thuần, Tề Duyệt của hắn chính là một hài tử đơn thuần, kết quả lại bị hắn bức rời đi. Kéo kéo khóe miệng, nói: “Nữ nhân này có không gian dị năng, tôi có thể cảm nhận được, không gian dị năng giả có thể cảm ứng lẫn nhau, cho nên tôi vẫn hạn chế xuất hiện trước mặt cô ta.”

“A?” Viêm Bân nghe thế liền sửng sốt, theo hiểu biết của gã, Liễu Nguyệt có hai dị năng là chữa trị cùng tiên đoán, không nghĩ tới cô ta lại có thêm không gian dị năng. Như vậy xem ra, cô ta rất có thể…

Hàn Phi thức thời mở miệng: “Không có khả năng có người thức tỉnh được ba dị năng.”

Hai người trầm mặc nhìn đối phương, nhiều năm ăn ý khiến hai ngươi đều hiểu rõ suy nghĩ của nhau.

Dị năng chữa trị không có khả năng làm giả, dù sao có rất nhiều người đã chứng thực qua dị năng chữa trị của cô ta. Như vậy xem ra, Liễu Nguyệt này nói với mọi người cô có dị năng tiên đoán là giả, nhưng nếu như là giả, rõ ràng không có dị năng lại dựng chuyện, cô ta rốt cuộc muốn làm gì đây? Hơn nữa mấy năm qua cô ta quả thật có thể tiên đoán trước một số việc, đến tột cùng làm sao cô ta biết được? Có vấn đề.


Căn cứ L, trong lễ đường vẫn đang tiến hành buổi tiệc, ánh sáng huyền ảo, không khí huyên náo, ẩn ẩn gợi lên sự xa hoa trước mạt thế.

Hoàn toàn tương phản với nơi này, bên ngoài cách xa ngàn dặm, tại quảng trường trong Dương Thành, bốn phía nhà lầu san sát, trên đường tang thi chầm chậm du đãng. Tại ban đêm tối đen như mực, càng ngày càng có nhiều tang thi hướng về quảng trường tụ tập lại, mấy chục vạn con tang thi sót lại trong Dương Thành đều lộ ra cảm xúc không nên thuộc về tụi nó.

Trong không khí tản ra từng trận mùi hôi thối, trang phục trên người tang thi so với năm năm trước càng thêm rách nát, thân thể cũng càng thêm hư thối.

Một thân ảnh có dáng người hơi nhỏ xinh, xuất trên bậc thang tại quảng trường. Thân ảnh nhỏ xinh ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời, nương theo ánh trăng mỏng manh chiếu xuống có thể thấy rõ mặt của thân ảnh.

Đây là một nữ tử, xác thực mà nói thì chính là một nữ tang thi. Thân thể cùng khuôn mặt vẫn còn đầy đủ, có thể thấy được dung mạo của đối phương không bị thi biến. Ánh mắt của cô đỏ bừng, cấp bậc của tang thi có thể nhận biết từ màu mắt, đồng tử càng hồng cấp bậc càng cao.

Nữ tang thi phát ra một trận cuồng rống, duỗi cánh tay chỉ về một phương hướng, những tang thi khác như là hưởng ứng phát ra từng trận gầm nhẹ, tại ban đêm yên tĩnh tiếng gầm của chúng nghe mà kinh thiên động địa, khiến ai nghe được cũng phải sợ hãi, toàn bộ tang thi bắt đầu di chuyển với quy mô lớn. Có thể không chế được cả đàn tang thi thì cấp bậc của nữ tang thi cũng rất cao.

Nữ tang thi mở to hai con mắt đỏ tươi nhìn vè phía chân trời, ngươi đã chuẩn bị chưa? Ta sắp tới rồi đây…

Khố Gia Lạp thảo nguyên, nơi ở của Đại Cường. Tề Duyệt, u Khắc cùng Đại Cường đang làm những bước chuẩn bị cuối cùng và thảo luận lộ tuyến tốt nhất để đến căn cứ Hải Lạp.

Trên bàn bày ra một tám bản đồ, bản đồ là do Tề Duyệt dùng một đầu heo biến dị đổi lấy, thông tin do một lão giả làm trong sở nghiên cứu của căn cứ phát ra, nhưng lão ta bảo Tề Duyệt phải tự vẽ bản đồ. Tề Duyệt trước kia làm việc tại một tòa soạn, phương diện vẽ vời là sở trường của cậu, tuy rằng nhiều năm không đụng đến nhưng vẫn vẽ đến giống như đúc, ngay cả lão giả kia cũng không ngừng gật đầu khen ngợi.


Tề Duyệt sớm đã sao bản đồ thành ba bản, mỗi người giữ một bản, cậu còn hảo ý giải thích cho hai người kia kết cấu bên trong sở nghiên cứu.

“Sở nghiên cứu của Hải Lạp tổng cộng có sáu tầng, từ tầng một đến tầng bốn dùng để nghiên cứu dược phẩm, tầng năm và tầng sáu là để khai phá các thiết bị trị liệu.” Tề Duyệt nói tới chỗ này đột nhiên dừng một chút, sau đó lại tiếp tục: “Nhưng tôi cảm thấy, đây chỉ là mặt ngoài, là một sở nghiên cứu tầm vóc quốc tế, không có khả năng chỉ đơn giản như vậy.”

“Ý cậu là có địa hạ kiến trúc?” (kiến trúc dưới lòng đất) Đại Cường nhịn không được chen vào.

Tề Duyệt nhìn hai người, gật gật đầu, lại tiếp tục phân tích: “Trường Căn thúc nói hắn đã ra vào sở nghiên cứu nhiều lần, nhưng nơi này, nơi này, còn có nơi này, đều có người canh gác, căn bản không thể đi vào. Nơi này là thang máy, cũng không cho người thường sử dụng, ai muốn ra vào đều phải dùng vân tay kiểm chứng.” Vừa nói cậu vừa khoanh ba điểm khả ghi trên bản đồ, ba chỗ này phân biệt, hai cái là phòng khả nghi, một cái là vị trí thang máy.

u Khắc cũng đồng ý với quan điểm của Tề Duyệt, Tề Duyệt tuy rằng đa số thời gian đều hay sơ ý, nhưng nếu gặp tình huống liên quan đến tính mạng, cậu sẽ phá lệ cẩn thận. Hắn trước kia là một sát thủ, cũng sẽ chú ý qua những địa phương được bố trí tỉ mỉ như thế này.

“Cho nên ba vị trí này ngàn vạn lần không nên đến, rất nguy hiểm.” u Khắc hiểu ý của Tề Duyệt, bọn họ không cần hạ địa, bọn họ chỉ cần lên đến tầng năm, sáu để lấy thiết bị.

“n, nếu tình huống không rõ ràng thì tôi nên tận lực tránh xa nơi đó.” Tề Duyệt nói xong lại quay sang hỏi u Khắc: “Cậu đã lấy được mẫu máu chưa?”

u Khắc từ trong túi lấy ra một ống thủy tinh nhỏ, bên trong có vài giọt máu, lắc lắc vài cái, nói: “Vừa rồi thừa lúc Dương đang ngủ thì ra tay.”

Trong sở nghiên cứu có máy phát điện bằng năng lượng mặt trời, Có mẫu máu của Tôn Dương thì họ có thể đi xét nghiệm máu, nếu đúng là bệnh bạch cầu, thì họ phải khuyên hắn đi hóa trị liệu[1], nếu không đúng, vậy nhóm bọn họ không cần cố sức, chỉ cần im lặng trở về là được. Khố Gia Lạp cách các căn cứ lớn quá xa, hiện nay chỉ có thể hy vọng bệnh tình của Tôn Dương đừng chuyển biến xấu, nững việc khác chỉ có thể từ từ nghĩ biện pháp.

“Cầm lấy.” Đại Cường đưa cho mỗi người một cây súng năng lượng, bên trong trang bị sẵn tinh hạch dạng lỏng.

Đại Cường là một mộc dị năng giả, bình thường cũng sẽ cùng bọn Tề Duyệt đi săn biến dị thú, nhưng phần lớn thời gian hắn đều ở trong phòng nghiên cứu súng ống, bình thường bọn Tề Duyệt sử dụng súng ống đạn dược đều do hắn cung cấp.

Tề Duyệt tiếp nhận súng, vừa kiểm tra vừa hỏi u Khắc: “Tôn Dương thế nào?”


Ánh mắt lam sắc của u Khắc đượm u buồn, thấp giọng nói: “Không tốt lắm, buổi sáng lại phát sốt.”

Tề Duyệt vẫn tiếp tục nghiên cứu khẩu súng trên tay. Hai ngày gần đây thân thể của Tôn Dương càng lúc càng kém, đi vài bước sẽ suy yếu vô lực, hắn cơ bản cả ngày đều nằm trên giường nghỉ ngơi. Mắt Tề Duyệt có chút lên men, Tôn Linh là một người tốt, Tôn Dương cũng vậy, nếu đối phương thật sự mắc bệnh, cậu nhất định sẽ tận lực giúp hắn chữa trị.

Đại Cường cũng có chút suy sụp, bọn họ phần lớn thời gian vẫn tụ tập cùng nhau. “Có thể là do chúng ta lo lắng thái quá, Tôn Dương sao có thể vô duyên vô cớ mắc bệnh, hẳn là do gần đây mệt nhọc đi.”

Nói xong bản thân hắn cũng cảm thấy có chút áp lực không thể tiếp tục, lại một trận trầm mặc, trong phòng chỉ còn vài tiếng nạp đạn rất nhỏ. Sao có thể mệt, Tôn dương đã nhiều ngày chưa ra khỏi phòng.

Thấy mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Tề Duyệt mở miệng nói: “Được rồi, đều đi ngủ đi, sáng mai còn phải lên đường, đừng thức đêm, tránh cho lúc đó lại không có tinh thần.”

Điều kiện chữa bệnh tại mạt thế còn rất kém cỏi, chỉ có thiết bị tại các căn cứ lớn mới coi như tân tiến, còn có các chữa trị dị năng giả giúp đỡ trong việc trị liệu. Tuy nhiên, tìm dị năng giả đến trị liệu phải trả một cái giá khá cao. Các căn cứ cỡ trung thiếu khuyết dược phẩm, cho dù có, cũng là thu thập được trước khi mạt thế xảy ra, còn có chính là do trao đổi mà có được, phi thường sang quý, đối với người thường mà nói chính là giá trên trời.

Dị năng của Tề Duyệt lên đến cấp năm đã được xem là cao, đa số dị năng giả vẫn còn chậm chạp ở cấp ba trở xuống. Dù sao muốn thăng cấp dị năng chỉ có thể hấp thụ tinh hạch, muốn nhanh thăng cấp thì phải hấp thụ tinh hạch có cấp bậc cao hơn bản thân, nếu đồng cấp thì thì tinh hạch hấp thụ được cho hiệu quả rất ít.

An bài thỏa đáng, ba người nói chuyện một lát, sau đó chia nhau về phòng nghỉ ngơi.

===================

[1] Hóa trị liệu là điều trị bằng thuốc có sử dụng hóa chất mạnh để tiêu diệt các tế bào phát triển nhanh chóng trong cơ thể. Hóa trị liệu thường được sử dụng để điều trị ung thư, kể từ khi tế bào ung thư phát triển và nhân rộng nhiều một cách nhanh chóng hơn so với hầu hết các tế bào trong cơ thể.

Xem thêm tại đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui