Viêm Bân cũng giống Hàn Phi không kiêng kỵ nam nữ, nhưng gã rất xoi mói, chỉ thích người sạch sẽ cùng xinh đẹp. Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của nam hài trước mắt này hoàn toàn gợi lên tình thú của gã.
Nửa híp mắt, nam hài trước mặt gã đang nhắm mắt lại, bán ngửa đầu, khẽ nhếch miệng thở dốc, đôi tay trắng nõn đang không ngừng tự ma sát tiểu huynh đệ của cậu, vật nhỏ của cậu đã hơi hơi có xu thế ngạnh lên.
Màu hồng nhạt, không tồi, thoạt nhìn rất sạch sẽ, hẳn cậu rất ít khi làm, hoặc là căn bản chưa từng làm qua. Nghĩ vậy, ánh mắt Viêm Bân càng thêm sâu thẳm, dục vọng biến càng lớn.
Thuần thục dùng mê dược làm việc như vậy, xem ra hẳn không phải là lần đầu tiên, chẳng lẽ cậu là MB?
Đã đưa đến tận cửa, gã cũng không thể khiến cậu thật vọng a, không cần cái gọi là đạo lý, có lẽ thiếu niên này cũng dùng chiêu này để câu dẫn Hàn Phi đi. Viêm Bân bất động thanh sắc, chờ động tác kế tiếp của đối phương.
Tề Duyệt nhắm mắt lại, hai tay không ngừng ma sát, nội tâm vặn vẹo, lớn như vậy lại bị cậu thượng, tốt nhất nên khiến gã hối hận cả đời, khiến gã biến việc này thành mộng ma, tốt nhất thời điểm cùng nữ nhân kia liền không thể nào ngạnh nổi. Một khi nghĩ như vậy khoái cảm liền không tự chủ đánh úp lại, vốn hạ thân đang mềm nhuyễn cũng dần dần ngẩng đầu lên, tuy rằng không phải thực ngạnh nhưng cũng đủ dùng.
Híp mắt nhìn chằm chằm giữa hai chân đối phương, phát hiện huynh đệ của đối phương lại lớn thêm một vòng, thậm chí trên đỉnh còn có chút thủy. Lau lau miệng, nắm huynh đệ của mình, Tề Duyệt chuẩn bị tiến vào.
Đột nhiên, một bàn tay nắm lên tiểu huynh đệ của cậu, làm Tề Duyệt sợ tới phát run. Há to mồm, cậu không thể tin được ngẩng đầu, chỉ thấy Viêm Bân dùng ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Tề Duyệt, nhất thời tiểu huynh đệ của cậu liền ủ rũ, còn cậu thì đỏ mặt như muốn xuất huyết.
Tim cậu đập kịch liệt như muốn nhảy ra khỏi ngực, môi cũng run run, mẹ nó! Tên chủ cửa hàng tình thú kia dám bán thuốc giả cho cậu! Thật sự là hại chết người a!! (=]])
Bàn tay của đối phương dần dần siết chặt, Tề Duyệt cả kinh run lên, không dám thở mạnh.
Không tồi, thực mẫn cảm, Viêm Bân đối với phản ứng của Tề Duyệt thực vừa lòng. Xoay người một cái liền đem Tề Duyệt áp dưới thân, há miệng ngậm lấy vành tai của đối phương, thấp giọng nói: “Nói cho ta biết, vừa rồi ngươi muốn làm gì?”
Nhiệt khí ẩm ướt phun vào lỗ tai Tề Duyệt, cậu quả thực sắp bị bức điên rồi, huynh đệ của cậu bị gã nắm trong tay lỗ động, dưới sự khiêu khích thuần thục của đối phương, huynh đệ của cậu cũng dần dần ngẩng đầu lên. Tề Duyệt không ngừng thở dốc, vặn vẹo thắt lưng, ngay sau đó, một vật cứng nóng bỏng liền dán vào.
“A…” Cả người cậu run bắn lên, nam nhân chết tiệt, còn dám dùng tay ma sát huynh đệ của cậu.
“Ngoan, chính cậu tự động thủ…” Khí tức của Viêm Bân có chút không ổn, hạ thân đã muốn trướng đến phát đau, chưa từng có ai giống như nam hài này, nhanh như vậy đã khơi lên *** của gã, nhưng gã vẫn cố gắng chịu đựng tiến hành từng bước.
Đầu óc Tề Duyệt lúc này đã hơi thanh tỉnh, nhưng cậu vẫn không thể kiểm soát được thân thể của mình, tâm cậu nghĩ muốn làm tên kia, nhưng hai tay lại bị đối phương bắt lấy, cùng hai tay của đối phương không ngừng ma sát hạ thân của nhau.
Trong lúc nhất thời, trong phòng chỉ còn lại tiếng ồ ồ thở dốc của hai người. Chỉ chốc lát, Tề Duyệt liền bắn ra, nằm xụi lơ trên giường kịch liệt thở dốc.
“Cậu thư thái còn tôi thì chưa xong đâu.” Viêm Bân dùng hạ thể đã ngạnh đến phát gân xanh đỉnh đỉnh vào huynh đệ mềm nhũn của Tề Duyệt.
Tề Duyệt vừa mới tiết xong, toàn thân vô lực, không thèm để ý đến Viêm Bân.
Thấy đối phương không để ý đến mình, Viêm Bân đột nhiên mỉm cười, nhất thời Tề Duyệt cảm thấy lông tơ toàn thân đều dựng đứng. Nâng lên một chân hướng đối phương đạp tới, ai ngờ lại bị Viêm Bân một tay liền bắt được, đem hai chân cậu tách ra.
Viêm Bân nhìn chằm chằm tiểu động như ẩn như hiện kia, nhịn không được nuốt nước miếng, địa phương nhỏ như vậy gã thật sự có thể tiến vào? Viêm Bân cau mày không biết suy nghĩ việc gì, sau đó mạnh mẽ ôm lấy Tề Duyệt, một cái trở mình, biến thành tư thế quỳ úp sấp.
Tề Duyệt không nhìn thấy tình huống phía sau, tay chân cũng bị áp chế không thể động đậy khiến cậu có chút hoảng thần. Đoạn hồi ức thống khổ bị cậu tận lực xem nhẹ kia lại xuất hiện trong đầu cậu.
Tề Duyệt kịch liệt giãy dụa: “Cái tên biến thái này, anh muốn làm gì a?!” Tề Duyệt quỳ sấp trên giường, cố gắng vươn đầu về phía sau.
Viêm Bân cảm thấy hình ảnh đối phương mang theo khóe mắt ẩn ẩn hơi nước như đang câu dẫn, quá thật mị hoặc mười phần. Kích thích thị giác khiến ánh mắt Viêm Bân tối sầm, tách lấy hai cánh mông của cậu ra, tựa đầu chôn vào, một bàn tay vươn lên bắt lấy hạ thể vừa mới mềm xuống của cậu.
Tề duyệt căn bản không dự đoán được hành động của đối phương, “A a… Biến thái a! Mau thả tôi ra!” Tề Duyệt không ngừng kêu to, nhưng thế nào cũng tránh không thoát, hai tay chỉ có thể vô lực nắm chặt khăn trải giường.
Dưới kỹ xảo của đối phương cậu đã muốn bắn ra hai lần, nhưng cùng với đó là khoái cảm không thể chối cãi.
Tiểu động của Tề Duyệt không tự giác co rút lại, gắt gao bao lấy đầu lưỡi của đối phương.
Viêm Bân ngẩng đầu nhìn tiểu động ướt sũng trước mắt, nhất thời đã mềm đi rất nhiều, nhưng chỉ sợ vẫn không thể dễ dàng tiến vào. Gã hít sâu một hơi, kìm nén khó chịu phái dưới hạ thể, ý đồ vói một ngón tay vào.
“Không được! Đừng đụng vào….A!” Tề Duyệt còn chưa nói xong thì ngón tay của đối phương đã tiến vào, có lẽ do có chuẩn bị nên ngón tay tiến vào thực thuận lợi, nhưng cảm giác có dị vật xâm nhập vẫn khiến Tề Duyệt cảm thấy khó chịu.
Tiến vào, thật chặt, Viêm Bân bị nhiệt độ cùng độ ẩm bên trong Tề Duyệt hòa tan. Gã thậm chí có thể tưởng tượng được cảm giác tiêu hồn khi tiến vào bên trong cậu…
Bàn tay còn lại của gã chuyển đến trước ngực cậu, không ngừng xoa nắn hai nụ hoa, hết bên này lại đến bên kia.
“Ngô… Đừng lộng nữa…” Tề Duyệt cơ hồ không thể tiếp tục quỳ nữa, cậu muốn đứng dậy thoát khỏi trêu đùa của đối phương, chính là cậu bị vây hãm trong ***g ngực cường tráng của đối phương không thoát nổi. Lòng bàn tay của Viêm Bân có rất nhiều vết chai, cũng không biết là vô tình hay cố ý, gã luôn ma sát ngay nơi nhạy cảm của cậu.
Viêm Bân thấy Tề Duyệt không nhịn được mà vặn vẹo thân mình, trong mắt tràn đầy ý cười bị kìm nén, tay chậm rãi dời xuống, sau đó một phen bắt lấy tiểu huynh đệ bị vắng vẻ của cậu, rất nhanh lộng đứng lên.
“Ách…a….” Tề Duyệt hét lên một tiếng, căn bản không chú ý tới phía sau lại bị nhét thêm hai ngón tay.
Viêm Bân lộng đối phương một lát liền nghe thấy Tề Duyệt “A…” một tiếng, liền bắn ra.
Tiểu động đã được khuếch trương đến ba ngón tay, Viêm Bân rút ngón tay ra, cầm lấy hạ thể đã trướng đến phát đau tiến vào.
“Con mẹ nó anh mau rút ra….” Tề Duyệt còn chưa kịp hồi thần, phía sau đã bị đối phương xỏ xuyên qua.
“Mẹ ngươi a…… Tử biến thái….”
“Đừng nói thô tục…. Bên trong cậu thật chặt….” Dứt lời gã liền chế trụ thắt lưng Tề Duyệt, bắt đầu mãnh liệt vận động.
Tề Duyệt bị đâm đến không nói nên lời, do đã có khuếch trương nên cũng không có cảm giác xé rách đau đớn, sau cảm giác đau đớn qua đi cậu thậm chí còn có thể cảm giác được chút khoái cảm.
Đột nhiên Tề Duyệt bị đụng vào điểm mẫn cảm bên trong tiểu huyệt, thanh âm nhất thời biến đổi. Tiểu huynh đệ đã mềm xuống lại hơi hơi có xu hướng đứng lên.
Viêm Bân nghe được liền lật Tề Duyệt lại, đem hai người đối mặt với nhau, nắm lấy chân của cậu đặt lên vai gã, thả chậm tốc độ, chuyên chú đâm vào điểm mẫn cảm của Tề Duyệt.
“n….â….Đừng….” Tề Duyệt cắn môi, nghiêng đầu qua một bên, gắt gao nhắm hai mắt lại, lông mi dài còn treo vài giọt nước mắt.
Viêm Bân nghe thấy âm thanh nóng bỏng của đối phương, nhất thời nóng người, kêu lên một tiếng liền bắn ra, một cỗ một cỗ vừa vặn đụng tới điểm mẫn cảm của Tề Duyệt, cậu giật nảy mình cũng theo gã bắn ra, tiểu động còn gắt gao bao lấy đối phương, khiến Viêm Bân áp trên người cậu lại một trận thở gấp.
Qua một hồi lâu, Tề Duyệt mới lấy lại chút khí lực, cảm giác được vật kia của đối phương vẫn chưa rút ra còn ở trong tiểu huyệt của cậu, Tề Duyệt nhất thời ảo não.
Dùng sức đẩy đối phương ra, tên kia vừa nặng vừa to, cậu chỉ có thể xem thường nói: “Anh ra thật sớm!!!!”
Kết quả không nghĩ tới vật kia của đối phương mới vừa nhuyễn xuống lại lập tức ngạnh lên, cậu nhấc chân muốn đá đối phương, kết quả lại bị Viêm Bân bắt được, đặt trước ngực, gã càng thêm mạnh bạo đâm vào điểm mẫn cảm của cậu, ánh mắt gắt gao nhìn cậu, nói: “Vậy cậu dùng tiểu động của cậu giúp tôi trị đi.” Vừa nói vừa luật động nhanh hơn.
“Đừng, mau dừng lại….!” Tề Duyệt gân cổ họng hét ầm lên,cậu muốn trốn, nhưng hạ thân lại bị đối phương gắt gao chế trụ, dịch thể của đối phương lưu lại trong cơ thể cậu càng giúp Viêm Bân ra vào dễ dàng, thậm chí còn thêm tác dụng tiếng đánh nước khiến người khác phải đỏ mặt.
Viêm Bân mỗi một lần xuất kích đều chính xác, thật mạnh đỉnh nhập, cự vật thời điểm tiến vào đều chuẩn xác đâm vào điểm mẫn cảm của Tề Duyệt.
——-
Đã muốn không thể nhớ rõ là lần thứ mấy, trời đã ngả bóng từ lâu.
“Từ bỏ từ bỏ….Tôi sai rồi…. Anh căn bản không phải bị xuất tinh sớm!”
“Được rồi được rồi! Nha…” Tề Duyệt nhắm mắt lại thống khổ đấm vào ngực Viêm Bân. Cậu cảm thấy mình sắp chết đến nơi.
Viêm bân liếm hết nước mắt của cậu, chậm rãi nói: “Tôi thật muốn làm chết cậu!” Gã không thể tiếp tục nữa, phía dưới của nam hài đã có chút sưng đỏ, gã chậm rãi rút ra cự vật của mình.
Tề Duyệt toàn thân vô lực nằm trên giường, theo đối phương rút ra cậu thậm chí còn có thể cảm giác được dịch thể chảy xuống giường, cảm giác thất bại thật sâu đánh vào trong tâm cậu.
Viêm Bân đứng dậy, xem xét một chút tiểu động sưng đỏ của cậu, ngoại trừ có chút sưng cũng không bị thương nghiêm trọng. Vươn ra một ngón trỏ tham tiến vào bên trong tiểu huyệt còn chưa khép lại, sờ sờ, ân không bị rách, dẫn tới đối phương run rẩy một trận.
Nhướn mày, gã đối với thân thể mẫn cảm của cậu thực vừa lòng.
Xuống giường, Viêm Bân không nhanh không chậm mặc lại quần áo, hoàn toàn không bị ảnh hưởng từ vận động kịch liệt vừa rồi, trên người lộ ra từng trận nhẹ nhàng khoan khoái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...