Nàng đây là muốn báo thù ta? Hay là muốn làm cho Bạch Thị phá sản? Trong nháy mắt, trong lòng Bạch Thần hiện lên hàng loạt giả thuyết, sau đó lại sai thư kí chuyển cho Bạch Lăng Vi hai trăm vạn vào thẻ ngân hàng của nàng, muốn xem thử đến cùng muội muội nhà mình muốn làm cái gì? Chẳng lẽ sáng hôm đó nàng nghe được chuyện hắn khuyên Lam Nghị từ bỏ hôn ước với nàng mà trở nên buông thả?
Nếu Bạch Lăng Vi biết được suy nghĩ của Bạch Thần, nhất định sẽ vỗ trán mà nhìn trời, Bạch ca ca, người thật sự suy nghĩ nhiều, suy nghĩ nhiều quá nga.
Nhưng Bạch Lăng Vi lại không biết, cho nên khi nàng biết được tin tức trong thẻ ngân hàng của mình có thên hai trăm vạn, Bạch Lăng Vi vô cùng kinh ngạc, Bạch ca ca sao tự nhiên lại tốt như vậy? Không ngờ lại sẽ chuyển tiền cho nàng?
Dựa theo nguyên tắc không thể lãng phí tiền trong tay, mấy ngày còn lại của Bạch Lăng Vi cũng không nhàn rỗi, mỗi ngày nàng đều lái xe đi ra ngoài, ngoài đi mấy siêu thị lớn trong thành phố nàng còn đi một ít nhà máy ở vung ngoại thành vung tiền trực tiếp mua hàng từ bên trong nhà máy. Ví dụ như, mua một ít đồ hộp nhất là thịt hộp, ở mạt thế đò hộp nhất định là loại hàng hóa mới lạ. Ví dụ như, mua một ít thịt vịt nướng, thịt gà, thịt khô hay những thứ đồ ăn sấy khô linh tinh khác, chờ khi đến mạt thế, động vật đều biến dị những thứ đồ ăn này đều rất khan hiếm, may mà kho hàng trong không gian của nàng có thể bảo quản chất lưpwngj của đồ ăn nên nàng không cần lo về việc đồ ăn sẽ bị hết hạn. Về phần nước uống, chưa nói tới việc bên trong thần cấp không gian của nàng không thiếu, chính bản thân Bạch Lăng Vi đã là dị năng giả hệ thủy, nàng sẽ không lãng phí tiền đi mua nước đâu!
Nhìn thấy tiền trong tay còn dư Bạch Lăng Vi liền đi đến chỗ bán vịt nướng Toàn tụ đức( chỗ bán vịt nướng mà tên hay gớm) mua vịt, nàng còn đi tới phố ăn vặt nổi tiếng để đặt hàng các loại đặc sản khác.
Kỳ thật lúc nàng chạy đi chạy lại mua sắm ở khắp nơi, thời gian rảnh rỗi nàng cũng không có quên những nơi có bán đặc sản để ăn vặt, chỉ cần gặp được, nàng đều mua một đám đem về bỏ vào kho hàng trong không gian, để về sau tự thân một mình lăn lộn sống trong mạt thế cũng có thể hưởng thụ được thú vui của việc ăn vặt mang lại.
Không thể không nói, ý tưởng của Bạch Lăng Vi rất nhiều chỉ cần có thể nàng liền cố gắng hết sức thực hiện, khi mạt thế đến ai cũng đều giống nhau đều muốn sống qua ngày, nhân loại liều mạng như thế còn không phải vì sống sót và hưởng thụ sao, nàng bây giờ có điều kiện như vậy lý nào lại không tranh thủ?
Đối với tốc độ tiêu tiền của Bạch Lăng Vi, Bạch Thần đã thật sự tức giận, cảm giác giống như em gái đang trả thù hắn, hoặc là trả thù Bạch Thị, hắn liền có suy nghĩ nếu Bạch Lăng Vi không giải thích rõ ràng hắn liền không chuyển tiền cho nàng nữa, đương nhiên chỉ cần ở trong nhà nàng sẽ không bị đói.
Đối với chuyện này Bạch Lăng Vi không hề biết, cũng không rảnh đi quan tâm suy nghĩ của Bạch Thần, chỉ mỗi ngày bình minh liền đi ra ngoài, buổi tối khuya mới về nhà. Hôm nay là ngày cuối cùng, thời gian đếm ngược đến mạt thế còn 16 giờ, 12 giờ đêm nay mạt thế chính thức diễn ra. Hiện tại là tám giờ sáng, Bạch Lăng Vi đã đi qua kho hàng một chuyến, còn tới phố ăn vặt trước đó để lấy hàng mình đã đặt, liên tục ba ngày thu hàng hôm nay là ngày cuối cùng. Tiếp theo nàng lại đi đến nhà máy ở ngoại ô, lấy hàng mà mình đã dặn từ trước, đến khi nàng trở lại nội thành thì đã là giữa trưa. Lái xe đến một khu chung cư, Bạch Lăng Vi đi qua vài khúc cua , đi đến trước cửa của một căn nhà khá bí ẩn, nhìn nhìn vào trong nhà thanh giọng hô ta: “Trương thẩm, ta tới lấy bánh bao và màn thầu, đều đã làm xong chưa?”
Bánh bao, màn thầu của cửa hàng này là vô cùng nổi tiếng cho nên không sợ việc ở sâu trong ngõ nhỏ, việc buôn bán của cửa hàng này thật sự rất tốt, từ khi trở lại thủ đô lần đầu tiên mỗi ngày nàng liền đến đây mua 500 bánh bao, 500 màn thầu. nếu không phải của hàng này là cửa hàng tư nhân không thể làm ra quá nhiều bánh bao màn thầu trong một ngày Bạch Lang Vi cũng không mua ít như vậy( ít dữ). 500 màn thầu, 500 bánh bao, cho dù là khi mạt thế đến con người do biến dị mà sức ăn tăng mạnh thì số bánh này vẫn đủ cho một người ăn hơn nửa tháng.
“Tiểu Vi ngươi lại đến rồi à, đây là chuyến cuối cùng đấy, cái này đóng gói sẵn cho ngươi rồi đây.” Trương thẩm là người là người rất ôn hòa, thân thể có điểm hơi mập mạp, khi cười tủm tỉm cả người làm cho người khác có ấn tượng rất tốt. Mấy ngày nay Bạch Lăng Vi mua rất nhiều bánh bao cùng màn thấu ở cửa hàng của nàng, mỗi ngày nàng liền bán ít lại, ngược lại làm cho nàng cùng người nhà được nghỉ ngơi một chút. Tiền kiếm không ít mà lại không cần phí quá nhiều thời gian đứng bán ở sạp.
“Dạ vâng, không cần vội không vội, ta chờ.” Bạch Lăng Vi cười nói.
“Ta nói này, nhà người ăn bánh bao và màn thầu liên tục mấy ngày mà không ngán sao? Mỗi ngày đều mua nhiều như vậy, nhà ngươi cũng nhiều người thật.” Trương thẩm hơi híp mắt có chút thích lải nhải.
” Ha ha, Trương thẩm người không biết sao, ta làm vậy là đang chuẩn bị cho mạt thế đó!” Mắt Bạch Lăng Vi xẹt qua một tia sáng, có nói thật thì cũng chẳng ai tin.
Nàng từ trước đến giờ là có thù tất báo, có oán báo oán, người nào đối tốt với nàng nàng cũng sẽ nhớ kỹ. Mặc dù mới quen biết có vài ngày, Trương thẩm lại không tham tiền, thật tâm vì nàng suy nghĩ sợ nàng tiêu tiền uổng phí. Mỗi ngày đến lấy bánh bao và màn thầu, đều sẽ có nhiều ra mười mấy hai mươi mấy cái, phần tâm ý này, Bạch Lăng Vi đều thấy được, cho nên, nàng có tâm muốn nhắc nhở Trương thẩm tốt bụng này một chút.
” Ha ha . . . ” Trương thẩm ha ha nở nụ cười, quả nhiên không tin: “Đứa nhỏ này ngươi thật là, hằng năm mọi người đều nói sắp đến mạt thế, cách một đoạn thời gian lại đồn ầm lên một trận, ngươi còn tin cái điều này?”
Chính xác, trên mạng cũng ồn ào huyên náo về trận mạt thế tối nay nhưng hầu như chẳng ai tin cả. Mấy năm trước, các loại đồn đại về mạt thế bay đầy trời, nhưng cuối cùng đều là con người không sao cả, trái đất không sao cả, cho nên hiện tại tin tức nổi lên mọi người lền coi là chuyện đùa mà bỏ qua. Nói không chừng còn có người còn vô bình luận góp vui nhưng thật sự tin tưởng thì không có mấy ai. Cho nên nói, qua sự việc này cho ta biết, thường xuyên thổi phông nói dối là chuyện hại chết người a!
” Trương thẩm ngươi nhìn trời thử xem?” Bạch Lăng Vi cũng không cố giải thích nhiều, chỉ chỉ cho Trương thẩm một ít hiện tượng mà hôm nay mới xuất hiện, nếu Trương thẩm đến cuối cùng vẫn không tin, nàng cũng không còn cách nào nhưng ít ra trong lòng nàng cũng không thẹn.
Trương thẩm nghe vậy theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, ngày thường không có chú ý nhiều hôm nay có người nói đến, thế nhưng bà lại phát hiện ra một ít điểm bất đồng.
Bầu trời của thủ đô vẫn mờ mịt như trước nhưng lúc này lại ẩn hiện một màu hồng, rõ ràng bây giờ đang là giữa trưa nhưng bầu trời lại giống như lúc hoàng hôn buổi chiều, hơn nữa nhìn kỹ mới cảm thấy màu hồng của bầu trời trong thật yêu dị, nếu nhìn chằm chằm vào đó lâu thì làm người ta có chút choáng váng.
Trong lòng bông nhiên nao nao, Trương thẩm cũng không biết có phải do Bạch Lăng Vi nói như vậy mình mới bị ảnh hưởng hay thật sự là có vấn đề, đột nhiên trong lòng nỗi lên cảm giác không thích hợp, bất quá cái này cũng không thể chứng minh tin đồn mạt thế là đúng sự thật: “Tiểu Vi, này . . .”
Nhìn thấy biểu tình của Trương thẩm, Bạch Lăng Vi cố gắng một lần cuối cùng, thấp giọng nói: “Trương thẩm, ngươi suy nghĩ suy nghĩ kỹ mấy năm gần đây một chút, quốc gia thu bao nhiêu lương thực? Lại mở rộng sản xuất bao nhiêu dược phẩm? Nhưng có từng nghe thấy lương thực đọng lại hay sản xuất thừa chưa?
Trương thẩm nháy mắt mở to hai mắt, hô hấp dồn dập, giống như thật sự bị dọa.
“Tiểu Vi của ngươi bánh bao và mạn thầu còn nóng hổi này!” Tăng đại thúc là chồng của Trương thẩm, xách hai túi bánh bao ra ngoài, cười ha ha đưa cho Bạch Lăng Vi.
“Cảm ơn Tăng đại thúc, Trương thẩm, ta đi, hi vọng về sau còn có thể gặp lại.” Bạch Lăng Vi nháy mắt với Trương thẩm, xách bánh bao và màn thầu đi.
Tăng đại thúc nhìn Bạch Lăng Vi biến mất sau những con hẻm, lúc này mới phát hiện ra bà xã của mình có chút thất thần nhịn không được đẩy đẩy nàng: “Ngươi làm sao vậy? Tiểu Vi đã đi xa.”
Trương thẩm nháy mắt tỉnh lại, bất đầu hành động thu thập cửa hàng bán bánh bao: “Đừng nói cái gì cả, ngươi mau gọi cho con trai kêu nó xin nghỉ hai ngày mau trở về đây. Mặt khác, đêm sổ tiết kiệm và thẻ ngân hàng trong nhà ra đây, rồi gọi điện thoại cho ngân hàng hẹn trước nói chúng ta muốn lấy tiền ngay, một chút nữa chúng ta đi mua đồ, còn có không phải hẹn Tiểu Lý đưa bột mì cho chúng ta sao? Kêu hắn đưa bột mì nhiều gấp hai không nhiều gấp ba lần tới đây, liền ngay hôm nay đi đừng đợi tới ngày mai.”
Trương thẩm suy nghĩ rất rõ ràng, nghĩ đến có thể những điều Bạch Lăng Vi nói là sự thật, liền dứt khoát nghĩ đến biện pháp xử lý.
“A?” Tăng đại thúc rõ rệt là bị lời nói bất thình lình của Trương thẩm làm cho bối rối, ngẫn người một lúc lâu, lại nở nụ cười: ” Cái bà này, không phải bà này cũng tin tưởng lời đồn đãi về mạt thế trên mạng đấy chứ!”
“Cười cái gì mà cười nhanh làm việc đi .” Ánh mắt Trương thẩm hung hăng liếc một cái, Tăng đại thúc nhất thời yếu thế, nhưng khi thấy ông xã không chú tâm vào chuyện này Trương thẩm liền đên những điều đáng ngờ mà Bạch Lăng Vi nói nói lại cho ông biết: “Lần này thà tin chuyện này có thật còn hơn không, tui nghi rằng quốc gia cũng sớm biết việc này không thì tiệm thuốc cứ liên tiếp nhau mọc lên nhưng đều bị quốc gia lấy tiền trợ cấp thu mua hết, đây là muốn làm chi? Bình thường chúng ta mua thuốc cũng không thấy được lợi hơn tí nào. . .”
Đầu năm nay, mọi người đều không phải nhu ngốc, thay vì trốn tránh không bằng đối mặt, Tăng đại thúc càng nghe càng cảm thấy sự việc nghiêm trọng, mấy tin tức này mọi người đều biết nhưng không có bao nhiêu người nghĩ lại, hôm nay liên hệ lại thật có không thiếu manh mối.
Cái này, không đợi Trương thẩm nói tiếp, Tăng đại thúc liền nóng nảy: “Đừng nói nữa, lời ngươi vừa nói ra ta sẽ đi làm ngay đây, bây giờ ta đi gọi cho con trai cùng ngân hàng để hẹn trước, ngươi đi mang đồ xong rồi chuẩn bị ra ngoài, mặc khác cũng đi liên hệ với Tiểu Lý để nói nó đưa bột mỳ qua cho chúng ta đi.”
“Ngươi nói như vậy ta mới nhớ, ba năm trước đây, thủ đo lấy mảnh đất ngoại ô ở phía nam cái nơi mà cách đây khoảng bảy, tám giờ đi đường, lúc đó quốc gia vẽ ra một khu vực để xây dựng, hồi đó có rất nhiều người biết nhưng vì có bộ đội canh gác không cho ai biết bêb trong đang làm gì chỉ thấy rất nhiều xe vận tải không ngừng đi ra đi vào, qua một thời gian mọi người đều quên mất chuyện đó, bây giờ suy nghĩ lại một chút, sợ là họ đang xây dựng căn cứ cho những người may mắn sống sót đó . . .”Tăng đại thúc vội vàng nói, tay thì lấy điện thoại ra gọi cho con trai.
“Cái gì? Mẹ đột nhiên té xỉu, bênh vô cùng nghiêm trọng? Ngươi đừng hoảng a, ba ta lập tức xin nghỉ trở về liền . . .” Con trai Tăng Gia vội vàng tắt điện thoại, lập tức chạy tới văn phong quản lý.
4
Trương thẩm không nói gì chỉ nhìn đại thúc đầy ẩn ý, loại lý do này rất tốt rất cường đại nha.
Tăng đài thúc gãi đầu cười hắc hắc.
Bạch Lăng Vi cầm bánh bao và màn thầu, lên xe, thu vào kho hàng trong không gian, sau đó liền lấy xe tùy ý đi dạo, chỉ cần nhìn thấy siêu thị lớn hay nơi buôn bán liền sẽ chạy vào mua sắm.
Dù sao đã là ngày cuối cùng, không cần cố kị nhiều như vậy coi như nàng là một người đáng thương tin theo lời đồn nhảm trên mạng đi, Bạch Lăng Vi tiền trong tay không thể để phun phí sau này thành giấy rác được.
Về phần Tăng đại thúc có may mắn đoán được sự tồn tại của căn cứ hay không, kia là đúng nhưng hồi trước không có ai nghĩ như vậy mà thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...