Mạt Thế Nữ Vương

Ngồi nhìn nửa ngày, nhìn thấy hai đội này không có khả năng đánh nhau, Bạch Lăng Vi cũng không còn hứng thú để xem nữa, cô vốn muốn đứng xem thử dị năng của người khác đến cùng có khác dị năng của cô cái gì không, dù sao thì xem tiểu thuyết là một chuyện thực tế lại là một chuyện khác.

Zombie xung quanh đều bị hai đội giết sạch sẽ, Bạch Lăng Vi liếc nhìn bản đồ của hệ thống một cái thì thấy được nơi kho hàng ở phía sau cũng không còn một con zombie nào cả, vì thế tâm tư thu thập vật tư của cô lại rục rịch nổi lên.

Ngẫm lại một cái liền hiểu, mạt thế giáng lâm là lúc mười hai giờ đêm, giờ đó kho hàng làm gì còn ai, mà có bảo vệ thì chắc chắn giờ đó cũng đang ngủ trong phòng bảo vệ rồi còn đâu, có lẽ bây giờ vẫn còn bị nhts trong đó không chừng?

Bạch Lăng Vi lặng lẽ chạy vòng ra sau, đang đi liền nghe thấy tiến bang bang từ vách tường của phòng bảo vệ, đoán chừng là do bạn nhỏ zombie bảo vệ nào đó đã ngửi thấy mùi vị người sống của cô, nhưng không ra được nên đi cào vách tường.

Chạy nhanh như chớp hướng đến kho hàng, chạy được một khoảng xa thì động tĩnh trong phòng bảo vệ hồi nãy mới yên tĩnh lại, Bạch Lăng Vi lúc nãy bị kinh sợ bây giờ mới có thể thở phào lau mồ hôi, như vậy cũng phải, sở dĩ cô cũng không sợ con zombie này mà là sợ đánh động đến hai đội nhân mã ở ngoài kia, nếu nổi lên xung đột vậy thì phiền phức rồi.

Sau khi hạnh phúc đem kho hàng thu vét sạch sẽ, Bạch Lăng Vi còn đi vào bên trong lên tầng một, đem toàn bộ vàng bạc trang sức đều lấy hết, sau đó vỗ vỗ tiểu thiên trong lòng ném cho nó một khối ngọc coi như là đồ ăn vặt, mỗ sói nhỏ nào đó mừng rỡ vẫy đôi rối rít.

Sở dĩ cô cố hết sức thu gom vật tư như vậy là vì cô biết rõ, càng đi về sau càng không còn gì cho cô vơ vét nữa, tuy rằng cô còn có thể sản xuất trong không gian nhưng biết đâu bất ngờ? Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, có một ít con bài bí mật thì cũng an tâm hơn một chút, tất nhiên cô cũng không phải đứa ngốc mà có thể dễ dàng lật bài ra ngoài.

Mặc khác những thứ thức ăn thực tế gì đó Bạch Lăng Vi cũng không đụng vào, tốt xấu gì cũng phải chừa một ít cho hai đội nhân mã ngoài kia chứ, nhưng nói đi cũng phải nói lại tuy bên trong hai đội đều có dị năng giả không gian nhưng chắc chắn không thể lấy hết cái siêu thị này mang đi vậy cô lấy một ít vàng bạc cũng có so đâu nhỉ.

Đại siêu thị là một loại hình rất tốt, số lượng thu hoạch này còn nhiều hơn so với một đêm làm việc chăm chỉ của cô hôm qua, Bạch Lăng Vi cẩn thận thăm dò nhìn nhìn phí dưới, cô phát hiện hai đội nhân mã kia vẫn còn đứng đó dằn co nha, cái tinh thần kiên cường này thật không phải là người bình thường có thể có được a! Chẳng lẽ đầu năm nay, liền cần điều hòa? Cho nên khóe miệng đều luyện đến lợi hại?

Bạch Lăng Vi chuẩn bị thần không biết quỷ không hay một đường theo đường cũ quay về, nhưng vừa tới cửa liền bị người khác đụng phải, người nọ kinh hoảng hét lên một tiếng, cũng không biết đụng phải cái gì nhưng lại phát ra âm thanh đồ nặng rơi xuống nghe rất chói tai.


Mà dưới chân Bạch Lăng Vi còn đang mang giày trượt patin, bị người khác đụng phải trượt ra ngoài một khoảng mới dừng lại được.

Cô không có khả năng từng giây từng phút đều nhìn bản đồ, tinh thần lực cũng không phải lúc nào cũng phóng ra ngoài mệt chết cô sao, tầng này chủ yếu cũng chỉ là châu báu và trang sức, không nghĩ tới thế nhưng còn có người sống, đã vậy mới không cẩn thận có một chút mà đã bị người khác đụng phải.

Âm thầm phỉ nhổ vận may của chính mình xong, Bạch Lăng Vi cẩn thận ngẩng đầu nhìn lại , hình như đối phương bị va chạm rất mạnh, bây giờ vẫn còn ngã ngồi tại cửa, lấy tay ôm đầu, liếc mắt nhìn kĩ, người này hình như không phải là người của hai đội nhân mã dưới kia.

“Ngươi. . .” Bạch Lăng Vi nhỏ giọng nói, theo thói quen cũng cố gắng hạ thấp âm thanh xuống.

“Cáo phi. . .” Thế mà người này còn không hề tự giác, rống một tiếng rung trời, nhìn dáng vẻ này chắc cũng khồng đau đớn gì.

Thấy thế, Bạch Lăng Vi thật muốn đem thằng ngu này đạp bay thành sao, cứ cho đây là tầng sau đi, nhưng cũng bởi vì mạt thế bùng nỗ là lúc nửa đêm nên trên này không có người hoặc zombie, vì thế động tĩnh không nhỏ mới nãy chắc chắn làm cho hai đội nhân mã bên dưới chú ý đến, người ta còn có người là biến dị giả thính lực nữa đó không nghe mới lạ.

Qủa nhiên, hai đội nhân mã đang gằng co dưới lầu lập tức yên tĩnh lại, toàn bộ ngẩng đàu nhìn lên trên này, sau đó đưa mắt nhìn nhau, ăn ý không cần nói lời nào đều tự nhau tiến vào siêu thị, bắt đầu công cuộc thu vé đồ đạt. Đại đa số mọi thứ đều còn nguyên, mạnh ai cứ lấy, siêu thị cũng chưa bị cướp sạch, mọi thứ đều thật không thiếu.

Cho đến lúc này thì hai đội cũng hiểu rõ đối phương cũng có dị năng giả hệ không gian giống như mình, cho nên động tác hai bên càng thêm nhanh chóng.

Cửa hàng bán thực phầm là tại lầu một tinh thần lực của Bạch Lăng Vi không thể nào bao phủ xa như vậy, chỉ có thể nhìn vào bản đồ của hệ thống để suy đoán một ý động tác của hai đội, nhìn tấy có bốn người phân thành hai tổ đang đi lên đây, cô chỉ thể liếc nhìn khinh bỉ nam nhân đã đụng phải cô, sau đó đạp lên giày trượt lướt qua người người nọ đi ra ngoài hướng về phía đường đi của công nhân viên.


Bây giờ thang máy cũng là vô dụng, đi đường của công nhân viện vừa lúc có thể tránh thoát đụng chạm với máy người đang đi lên kia. Còn về phần nam nhân đụng phải cô kia, đã bị cô phân vào loài người não tàn, nếu ở đây có zombie, nhiều một chút thì khẳng định hắn ta chết không có chỗ chôn.

Mạt thế đã xảy ra mấy ngày rồi, mà chuyện giảm thấp âm thanh cũng không hiểu được, chết là đáng.

Nam nhân kia, theo phản xạ có điều kiện cũng bỏ chạy theo Bạch Lăng Vi, nhìn thấy nàng mang giày trượt patin đi xuống cầu thang mà nhưng đi bộ, động tác lưu loát, sinh động như mây bay nước chảy, thân thủ nhanh nhẹ khến cho nam nhân có chút há hốc mồm.

Kiếp trước mặc dù Bạch Lăng Vi chỉ ở nhà làm bà chủ cho thuê nhà, nhưng thần kinh vận động từ xưa đến giờ vẫn rất tốt, sau khi xuyên qua thiên phú vận động cũng không kém, chỉ là thân chủ lúc trước tự mình yếu đuối mà thôi, sau khi có hệ thống thì thuộc tính nhanh nhẹn cũng không thấp, chuyện khó khăn nho nhỏ này thì cô vẫn có thể làm được rất tôtd.

Không để ý đến tên ngu ngốc đang kêu “Chờ chờ” ở phía sau, Bạch Lăng Vi thật sự rất nôn nóng muốn đem người này ném đi chỗ khác, tại cái thế giới zombie có ở khắp nơi như thế này, mà lớn tiếng kêu gọi như thế này, muốn chết thì không nói tự mình chết đi, nhưng cũng đừng làm hại đến người khác.

Tiến lên một cái, trực tiếp dùng phương pháp ròng rọc lấy lực trên mặt đất Bạch Lăng Vi liền quyết đáo nhảy lên một bức tường cao ước chừng khoảng năm mươi mét, chiều rộng đủ cho một người có thể đứng, hai bên tường đều là nhà ở, bình thường cũng sẽ không có ai chú ý đến cái góc này.

Đang muốn nhảy xuống, liền nghe được tiếng hô cứu mạng ở đằng sau, Bạch Lăng Vi nhìn lại thì thấy cái tên nam nhân không biết tên kia mặt mày hoảng sợ đang cố gắng chạy đến chỗ của cô, tư thế kia nhìn như đang chạy bạc mạng.

Có lẽ hắn thấy được cô đang ở trên tường vây có thể rời đi bất cứ lúc nào, nên trong ánh mắt hắn còn mang theo một tia cầu khẩn cùng kinh hoảng.

Hắn thế nhưng đem của phòng bảo vệ mở ra để con zombie do người bảo vệ biến thành kia chạy ra ngoài? Bạch Lăng Vi có chút kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là cảm giác người này có điều gì đó rất kì lạ, cứ coi như là không tính kho hàng đi, nhưng phong bảo vệ có zombie là chuyện rõ ràng, hắn rốt cuộc là muốn làm cái gì?


Hơn nữa, zombie bây giờ vẫn là linh cấp, căn bản là còn chưa có tiến hóa, động tác cứng nhắc, tốc độ còn rất chậm, trí tuệ cũng không có bao nhiêu, hắn lại là một đại nam nhân chẳng lẽ ngay cả một con zombie cũng trị không được mà đi cầu xin một cô gái chân yếu tay mềm như cô? Được rồi cô thừa nhận cô không có chân yếu tay mềm, nhưng hắn đâu có biết đúng không?

Tròng mắt Bạch Lăng Vi xẹt qua một tia sáng, căn bản là cô không có ý tứ cứu người, chỉ cười khinh miệt một cái, sau đó không chút do dự nhảy xuống khỏi bức tường, cô mới không thèm đi quan tâm sự sợ hãi cũng như sống chết của người này.

Xem diện mạo cô nhỏ tuổi, định coi cô như đồ ngốc sao? Nam nhân này một mình xuất hiện ở nơi này đã là chuyện rất bất thường, lại còn không biết thân phận thiết kế cô, cho rằng cô cũng sẽ não tàn phối hợp theo hắn sao?

Nếu như nói chuyện thả con zombie kia ra thật sự là do hắn vô tình làm thì người ngốc nghếch tác rưởi như thế nên sớm chết sớm siêu sinh, một đại nam nhân chẳng lẽ còn có thể chờ một một tiểu cô nương như cô bảo vệ? Thật sự là không hiểu tại sao.

Nhìn thấy tiểu cô nương mình cho rằng là dễ lừa gạt kia mang theo một một nụ cười quỷ dị biến mất trên bức tường, sắc mặt Bành Hoa liền tối sầm lại, không còn thần sắc hoảng sợ như hồi nãy nữa, bước chân cũng dừng lại, chờ con zombie kia đuổi tới nơi, chỉ cần tung một quyền liền đánh nát đầu mỗ zombie đang hưng phấn vì ngửi thấy mùi thịt người kia.

Điều này dĩ nhiên chứng minh người này có năng lực của biến dị giả, Bành Hoa vốn dĩ cũng là một trong những bảo vệ ở đây, lúc mạt thế tới là lúc hắn đang gác đêm, còn vài người đồng nghiệp bị lây nhiễm biến thành zombie cũng đã bị hắn giết hại.

Ở đây canh chừng một cái siêu thị, tạm thời hắn không cần lo đến chuyện cơm áo lúc mạt thế, vì vậy hắn cũng không theo người khác đi đến căn cứ số một.
Trước đó thì cũng có mấy người muốn vào siêu thị này để thu thập vật tư, bất quá đều bị hắn thiết kế lừa lọc rồi xuất quỷ nhập thần giả quyết hết, Bành Hoa cho rằng những thứ có trong siêu thị đều là tài sản tương lai của hắn, cho nên hắn không cho người khác nhúm chàm.

Kết quả, vì chuyện có vài nhóm người tiến vào siêu thị đều không có tin tức gì, làm nhiều người ở ngoài tưởng bên trong có thứ gì đó nguy hiểm mà họ không biết đến, về sau liền không có ai dám tiến đến, mãi đến lúc, hai đội ngũ của Khương Vân cùng Hứa Tranh xuất hiện.

Nguyên bản lúc đó hắn đang ở lầu năm quan sát tình hình hai đội phía dưới thì nghe thấy có tiếng động ở lầu trên, tuy rằng hết sức nhỏ bé nhưng hắn cảm thấy hắn không có nghe lầm, sau khi đứng suy xét một chút, hắn lặng yên tiến lên tầng sáu,  không ngờ rằng lại thấy một tiểu cô nương nên nhịn không được bắt đầu tính kế.

Ở tại siêu thị này lâu như vậy, mỗi một tầng lầu hắn đều quen thuộc như nắm trong lòng bàn tay, nhưng bất hạnh thay Bành Hoa chỉ đem lực chú ý đặt trên người Bạch Lăng Vi chứ không chú ý đến việc trang sức đá quý trên tầng sáu đều đã biến mất, mà hắn chỉ cho rằng Bạch Lăng Vi có thể đột nhiên xuất hiện ở đây chắc hẳn thực lực cũng rất được,


Thấy Bạch Lăng Vi chuẩn bị muốn rời đi, ma xui quỷ khiến thế nào Bành Hoa lại đột nhiên trực tiếp chạy tới va chạm với Bạch Lăng Vi, cảm nhận được lực lượng cường hãn của cô, trong lòng hắn càng thêm chắc chắn với phán đoán của mình.

Chỉ tiếc rằng Bạch Lăng Vi căn bản là không cho hắn cơ hội để lừa lọc, nói được có hai câu liền trực tiếp chạy nhanh, hắn đuổi theo một đường, muốn lợi dụng sự mềm lòng của nữ nhân nhỏ tuổi này nên hắn cắn răng thả ra con zombie bị hắn nhốt trong phòng bảo vệ để dễ diễn kịch, như người tính cũng không bằng trời tính, Bạch Lăng Vi căn bản là không quan tâm đến hắn.

Bành Hoa lần này là thật sự sai lầm, Bạch Lăng Vi từ đầu đến cuối cũng chỉ xem hắn giống như một diễn viên hài mà chê cười, nhìn bộ dạng của hắn liền biết ngay hắn chưa từng ra khỏi siêu thị sau mạt thế, bằng không cũng không thể không biết quy tắc phải hạ âm thanh thấp nhất có thể, còn có cái hành vi mang tính chất lừa gạ lộ ra rõ ràng thế kia, nhìn cô giống người dễ bắt nạt lắm sao?

Đạp trên giày trượt băng, triển khai liễm tức thuật , cô đã rất quen thuộc với việc tung hoành trong đám zombie, Bạch Lăng Vi vừa đi vừa nghĩ đến hành vi của người ban nãy liền cảm thấy thật sự buồn cười, hắn còn tưởng đây vẫn còn là trước mạt thế sao ? Lại muốn lợi dụng sự đồng tình của người khác, cũng không lo nhìn một chút thân thể chính mình, so về thể trạng không biết giữa cô và hắn ai đáng thương hơn?

Cảm thán một chút rằng đầu năm nay sự đồng tình quả là không đáng giá, Bạch Lăng Vi liền lập tức vứt chuyện này ra sau đầu, lại bắt đầu tiến hành sự nghiệp thu thập vẫn chưa hoàn thành của mình.

Tối qua, cô còn bắt gặp hai trạm xăng dầu, tất nhiên hai nơi đó cũng không tránh khỏi việc bị cô thu dọn qua, lúc này cô cung không thèm khách khí gì nữa( chị có thứ đó sao==) vừa chạm đến những loại tài nguyên không tái sinh thì có bao nhiêu thu hết bấy nhiêu không chê nhiều.

Có vẻ trong tiểu thuyết có ghi, về sau nhân loại có nguyên cứu ra được loại tinh hạch hay thứ gì đó có thể thay thế cho những thứ tài nguyên này, nhưng chuyện đó cũng là chuyện của nhiều năm sau. Còn vài năm hiện tại thì, hoạt động của nhiều người phải trở lại trạng thái của người nguyên thủy.;
Nói chuyện cơ bản là dùng hình thức rống, nhưng như vậy cũng phải đợi đến khi được ở trong hoàn cảnh an toàn a! Giao thông chủ yếu là căng hải, chuyện này là thật sự, ví dụ như hai ngày nay có rất nhiều người cũng sử dụng loại phương thức đó để đi theo bộ đội đến căn cứ, thời nay xe căn bản cũng chỉ như một đám sắt vụn, không có năng kượng để khởi động nó liền trở thành không đáng một đồng.
5

Dù có muốn đem đến tiệm lương thực để dổi thì cũng phải xem thử người ta có muốn háy không đó!

Căn cứ mang theo cả quân đội nhưng để duy trì được hòa bình cùng điểm mấu chốt trong đạo đức con người đã là không dễ rồi, nay thời thế đã thối nát đến không thể thối nát hơn, nhìn không ra tương lai còn có cái dạng gì, còn cao tầng của căn cứ, không thể có chuyện tự nhiên bọn họ có lòng tốt đi đem lương thực đổi lấy một đống sắt vụn, bọn họ còn phải cam đoan sự sinh tồn cơ bản nhất được kéo dài, thử hỏi đầu năm nay có ai là kẻ ngốc đâu?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận