Mạt Thế Nữ Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu


Cố Trì đã bước một chân ra khỏi xe, quay đầu nhìn anh ta, chậm rãi nói: "Trước đây ở phòng thí nghiệm số 36, chúng ta không phát hiện ra dấu vết của thủ lĩnh thây ma."
"Tôi nghĩ, những con thây ma này tấn công chúng ta có mục đích như vậy, hẳn cũng là mệnh lệnh của thủ lĩnh."
"Đúng, đúng."
Cố Trì như thể thực sự đang cùng anh ta tìm hiểu nguyên nhân, vẻ mặt tập trung.
"Nếu giả thuyết này đúng thì chúng ta hoàn toàn không thể đối phó với hàng nghìn đàn thây ma...!Lối thoát duy nhất là tìm ra thủ lĩnh.

Anh đi xuống xem tình hình với tôi chứ?" Anh ta nói.
"..."
Trương Bân cười gượng gật đầu.
Cố Trì quay đầu nói với Trì Anh: "Tôi và anh ta ra ngoài xem tình hình, cô ở lại trên xe."
"...!Ồ."
Trì Anh ngồi trong xe, trao đổi với hệ thống về thông tin thủ lĩnh thây ma.
"Thủ lĩnh mạnh đến mức nào?"
[Không chắc.

Giống như nam chính Diệp Vô Hàn, trong tiểu thuyết anh ta đã là dị năng giả cấp tám hậu kỳ nhưng để đối phó với thủ lĩnh thây ma cấp độ như Cố Trì, anh ta vẫn phải tốn một phen công phu.]

Trì Anh chớp mắt.

Vậy mà năng lực dị năng hiện tại của Cố Trì mới vừa vượt qua cấp bảy không lâu...!Nếu gặp phải loại đó, chắc chắn sẽ không đấu lại được.
"Vậy thủ lĩnh yếu nhất, cấp thấp nhất thì sao?"
[Kể cả là yếu nhất thì những dị năng giả cấp bốn như Lục Vân Phi cũng không có sức chống cự.

Cấp năm thì miễn cưỡng có thể chiến đấu.]
Trì Anh nhíu mày.
Nghe có vẻ như Cố Trì cũng không phải có xác suất thắng tuyệt đối.
Một lúc sau, cô như hạ quyết tâm, đưa tay mở cửa xe.
"Vẫn nên đi xem thử."
*
Khu đô thị không một bóng người, trên đường phố ngoài những xác thây ma thành đàn và những tấm biển rác rưởi vương vãi khắp nơi, không còn chút phồn hoa nào của ngày xưa.
Những con thây ma vây quanh họ trước đó dường như đột nhiên biến mất không còn dấu vết.
Trì Anh lần theo tiếng "Hừ hừ." đông đúc nhất của đàn thây ma, trên đường đi khắp nơi đều là những con thây ma bị nổ tung đầu nằm la liệt trên mặt đất, thỉnh thoảng cô còn gặp được vài con còn thoi thóp, cô tiện tay bổ thêm vài nhát.
Càng đi về phía trước, cô càng cảm thấy bất an.


Dọc đường đi, số thây ma bị đâm thủng bởi lưỡi băng không dưới hàng trăm, gần nghìn con.
Cố Trì mấy ngày nay vốn đã không hồi phục dị năng tử tế, bây giờ lại tiêu hao nhiều như vậy...
"Hừ hừ!"
Góc cua vọng lại tiếng kêu phấn khích của thây ma.
Trì Anh bặm môi lo lắng, bước nhanh hơn.
...
Khi Trì Anh chạy đến, Cố Trì ở góc cua quỳ một gối trên mặt đất, trông như đã kiệt sức.

Máu của thây ma nhuộm đỏ cả chân anh, cánh tay và khuôn mặt cũng không còn chỗ nào sạch sẽ.
Trương Bân được bảo vệ ở phía sau, còn Cố Trì thì đối mặt với đàn quân thây ma đông đúc ở phía trước.
Mà ở phía sau anh, Trương Bân chậm rãi đưa tay ra.

Đầu ngón tay anh không giống như những gì Trì Anh thường thấy, mà lại có màu xanh xám như thây ma bình thường.
Anh ta gần như chạm đến gáy Cố Trì.
Đồng tử Trì Anh co lại.

Đôi mắt đen láy trong nháy mắt lóe lên những đốm sáng màu xanh lục.
Đó là gió.
Cơ thể cô đột nhiên được bao phủ bởi một vòng sức mạnh gió, cuốn theo những mảnh giấy vụn và lá cây xung quanh, khoảng cách vốn gần mười mét với Cố Trì trong nháy mắt đã được rút ngắn.
Ngay sau đó, tay cô đã chặn ở gáy Cố Trì, bị đầu ngón tay sắc nhọn của Trương Bân cứa rách, từng giọt máu nóng hổi chảy ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui