Tôn Khả Khả mắt chữ O miệng cũng chữ O nốt nhìn tình cảnh trước mắt, Trương Hiểu Vũ con bé này...
"Đúng rồi Hiểu Vũ làm tốt lắm! Đừng đánh chết nó..."
Bạch Thư ngồi vắt chân trên một cái ghế xếp, kêu gào vào cái loa cầm tay.
Bên cạnh Marius đứng che ô cho hắn, mặc dù chưa có nắng.
Ở giữa chiến trường có hai thân ảnh, Tôn Khả Khả ở đằng sau tạm thời quan sát, Trương Hiểu Vũ phía trước di chuyển nhanh như chớp, vung nắm đấm đánh bay một xác sống cấp 7 làm nó lộn nhào vài vòng trên không trung.
"Khả Khả bắt lại!"
Rơi xuống có khi nó chết thật.
Bạch Thư không hài lòng chút nào, con nhóc kia ra tay thật không biết nặng nhẹ.
Nhưng đối với Trương Hiểu Vũ, cô bé đã giảm lực nắm đấm rất nhiều rồi.
Tôn Khả Khả giải phóng Lĩnh Vực, tạo thành một cái mạng lưới trong suốt, đỡ được zombie to lớn.
Khoé môi cô sắp co giật rồi.
Đây là luyện tập cái kiểu gì vậy? Xác sống thật sự rất đáng thương!
Hiểu Vũ chạy đến, giọng loa phát thanh lập tức phát ra: "Bé con! Không được để nắm đấm thao túng bản thân, mà ta phải điều khiển được nó.
Đánh nhau là phải có quy tắc, trong một trận hỗn chiến số đông nếu đánh bừa rất có nguy cơ thua cuộc.
Trước hết phải loại bỏ những thao tác thừa, Khả Khả thả ra đi."
Lĩnh Vực biến mất, xác sống gào lớn đứng dậy, xông về phía Hiểu Vũ.
"Hai chân rộng bằng vai, một chân tiến lên phía trước, đặt trọng tâm lên chân trước.
Đúng! Lập tức xoay người vung nắm đấm!"
Trương Hiểu Vũ máy móc làm theo, với những lời này không biết sao đều có thể nghe hiểu.
Một cú đấm thẳng xoáy sâu vào bụng quái vật làm nó cong người ngã khuỵu.
"Tốt lắm! Đối với chân cũng vậy.
Nếu đối thủ có phần thân trên nặng nề giống như con này, chúng ta nên tác động lực vào một chân.
Cũng làm như cái ta nói, chân trước tụ lực chân sau thả lỏng, xoay người tung cú đá vào bắp chân đối phương."
Ngay khi xác sống bò dậy lần nữa liền ăn thêm một cú đá.
Năm nay đúng thật là một năm tam tai của nó mà.
Tôn Khả Khả chỉ huy Lĩnh Vực thành xích khoá kéo zombie đứng dậy, Trương Hiểu Vũ bây giờ tung quyền cuối kết liễu.
[Nhiệm vụ hoàn thành: Tiêu diệt xác sống cấp 7.
Phần thưởng: 8.000 điểm.
Thưởng đã được đưa vào ngân sách, mời chủ nhân kiểm tra.]
Đối với những thứ dễ dàng luôn kèm theo một phần thưởng không cao.
Nhưng cái mà Bạch Thư muốn là đem người mình luyện thành bậc thầy, đồng thời vẫn tìm kiếm thêm mấy thành viên khác.
Thằng nhóc kia lần trước lang thang ở khu vực này, nếu không thấy lại phải tìm chỗ khác.
"Có không?"
Marius lắc đầu: "Đã quét trong bán kính 200 mét, không tìm thấy anh ta."
"Vậy chúng ta tiếp tục di chuyển.", Bạch Thư thu lại ghế gấp, đưa loa lên nói: "Hai đứa đi thôi, chỗ này không còn gì thu hoạch nữa đâu."
"Ga..uuu...aa..."
"Chúng ta đi sang khu khác sao ông chủ?"
Tôn Khả Khả cảm thấy hơi mệt, cô đã tiêu tốn kha khá mana, từ sáng sớm đến giờ tổng cộng bọn họ cho zombie lên bàn thờ ít nhất cũng có 5 con đặc biệt, còn loại thường thì không đáng nói, có thể trực tiếp dùng Lĩnh Vực bóp chết.
Trương Hiểu Vũ chiến lực kinh người, mặc dù ông chủ nói con bé thuộc dạng tanker.
Nghĩ đến đây không khỏi cảm thấy may mắn, lúc trước trói được cô nhóc này hoàn toàn do đối phương không đếm xỉa đến mình.
Nếu không cô chết chắc.
"Được rồi, giờ chúng ta đến quận Thanh Thành, cũng ngay gần đây thôi."
Bọn họ tiếp tục di chuyển, Bạch Thư trong lòng vui vẻ vô cùng.
Nhờ có cái khế ước kia, hắn không cần phải chạm tay vào chiến đấu cũng thu hoạch được điểm tích lũy.
Thực ra nó là một vật phẩm đến từ hệ thống với giá thành lên tới 100.000 điểm một cái, mỗi cái chỉ dùng được cho một người.
Bạch Thư hào phóng vung tay quá trán là có lý do riêng.
Hắn thu thập những đồng đội mạnh mẽ, không chỉ giúp bản thân làm nhiệm vụ, còn có thể theo dõi và khống chế đối phương.
Hơn thế nữa, khế ước liên kết giữa bọn họ và hắn, chỉ cần Bạch Thư lên một cấp độ, người còn lại cũng lên cấp độ.
Cấp độ hiện tại là E, để nâng lên vài cấp nữa cũng không phải quá khó khăn.
Mà những người này đều mạnh hơn hắn, đồng nghĩa sau này cũng vậy.
Như Marius đang ở cấp B, trước đó là C do hắn là cấp F tấn lên cấp E mới được như thế này.
Cái bây giờ là cần mau chóng tìm lại những người khác.
Nếu không theo như kịch bản cũ, bọn họ rơi vào hoàn cảnh khó khăn, bị xác sống tấn công rồi trở thành xác sống, bị Vua Zombie thu thập, ấy là nhân loại diệt vong còn nhanh hơn.
Thập Đại Tướng Quân của Vua Zombie đâu phải đồ trang trí? So với cấp 1 tuy không thể tăng cấp được nữa, nhưng họ vẫn mạnh hơn gấp nhiều lần.
Chỉ là nội dung tiểu thuyết trước đây theo kiểu nam chính bón hành cho phản diện, thành ra Thập Đại Tướng Quân cũng lần lượt rủ nhau xuống Âm Phủ uống trà hết.
Hàn Phi tiêu diệt tướng lĩnh của Vua Zombie, còn hắn thì thổi bay lũ đồng hành của thằng nhỏ.
Âu cũng là công bằng nhưng trừ cái "Huhu Ending" thì mọi thứ đều hợp lý.
Nhưng mà thời thế thay đổi, hắn đã làm xáo trộn thế giới thành bát cháo lòng, mọi thứ có lẽ không thể xảy ra như dự đoán được nữa.
Hắn còn có thể chế tạo thuốc để cải tạo sức mạnh cho đồng đội cơ mà? Hắn có vô số cách làm cho mọi người mạnh lên tự bảo vệ mình.
Cái tên Vua Zombie mới kia có buff bẩn kiểu nào hắn cũng không có sợ đâu.
[Hệ thống thông báo: Đã đủ tích lũy để nâng cấp cấp độ.
Tiến hành nâng cấp?]
Bạch Thư ấn chọn [Không] rồi đóng giao diện.
Vẫn phải tìm cho ra đầu bếp của bọn họ cái đã.
Có lẽ bản thân hắn không có năng khiếu nấu ăn.
Nếu không phải tinh mắt nhận ra Khả Khả có phần khó chịu khi ăn uống, không biết thằng nhóc Marius giấu diếm đến bao giờ.
Mặc dù cũng biết cậu ta là muốn tốt cho hắn, nhưng Bạch Thư không muốn vì thức ăn mà làm khó mọi người.
...----------...
Thanh Thành là một con phố ăn chơi, cả ngày lẫn đêm đều tấp nập nhộn nhịp người qua lại, hiện tại chẳng có lấy một bóng người.
Dù sao người sống đều đã đến hầm trú ẩn, nơi này toàn là người "chết" mà thôi.
Bạch Thư thở dài một cái, bắc cái loa lên miệng nói:
"Ra tay!"
Đây là không thích hiu quạnh, người này tạo ra tiếng động lớn để thu hút xác sống.
Nhưng lần này đã có khiên chắn vô địch Trương Hiểu Vũ ở đây, Bạch Thư hắn vênh váo không sợ gì cả.
Chỉ là mấy nhãi xác sống bậc thường, hắn xông lên đánh để mệt chết à? Hoàng đế chỉ cần chỉ huy, không cần nhúng tay vào những thứ nhỏ nhặt.
Bên cạnh bỗng chốc giống như một làn gió mát thổi qua, nhưng thực ra là Hiểu Vũ tốc độ nhanh đến nỗi chỉ để lại tàn ảnh vụt qua.
Tôn Khả Khả cũng chạy theo phía sau, Lĩnh Vực biến thành một cây kiếm dài xông lên, xung quanh cô cũng có bốn thanh kiếm bay lượn, nếu xác sống tập kích bất ngờ kiếm bay tự động ngăn cản.
Tôn Khả Khả vung kiếm trong suốt, dễ dàng gọt bay đầu một xác sống, lại xoay người bổ một cái, xác sống bị tách làm đôi như cắt đậu hũ.
Thứ đồ chơi Lĩnh Vực này đúng là không đùa được đâu.
Nhìn kỹ thanh kiếm trên tay cô, có thể thấy những rãnh cưa rất nhỏ đang chuyển động mờ mờ.
Nhưng nó không di chuyển chậm, nó còn nhanh hơn tốc độ một cái máy cưa gỗ công suất cao.
Đây là một trong các hình thái mạnh nhất của Lĩnh Vực.
[Nhiệm vụ: Tiêu diệt 60% xác sống thông thường tại con phố số 8 Thanh Thành.
Phần thưởng 15.000 điểm.
Thời gian: 60 phút.
Thất bại: Chích điện lever 2, suy yếu lever 2 thời gian một tiếng.
Tiến độ nhiệm vụ: 2%.
Mời chủ nhân nghiêm túc làm nhiệm vụ.]
Cả một đàn lớn mấy chục con không sợ chết lao vào bọn họ, hai cô gái một người dùng kỹ năng, một người trực tiếp dùng vũ lực quyền cước.
Bạch Thư lại lôi ra ghế xếp thong thả ngồi xuống, loa trên tay thi thoảng lại nói ra vài câu hướng dẫn người phía trước chiến đấu.
"Đúng rồi! Hiểu Vũ giỏi lắm! Nhớ chú ý phía sau.
Hiểu Vũ, đánh móc hàm, đúng!"
"Khả Khả lui lại, dùng khối lập phương khống chế con lớn nhất, dùng lực ép, đúng, tạo mạng lưới ngăn cản lũ bên trái, chúng quá đông."
"Hiểu Vũ nhóc đừng đánh nát bét nó thế, bẩn hết quần áo rồi kìa? Dùng lực nhẹ thôi nhá!Xong phía trước rồi thì mau giải quyết cái lũ bên cạnh chị Khả Khả của nhóc đi."
Thi thoảng có con lọt xuống muốn vồ hai người phía sau liền bị Marius dùng ô vụt bay.
Nhìn chung bọn họ không ai gặp nguy hiểm được.
"Cún con, ta giúp con người tiêu diệt bớt xác sống, họ có cảm động không nhỉ? Liệu có đem bằng khen trao tặng cho ta không?"
Marius mắt nhìn thẳng, coi như mình bị điếc.
"Ta cảm thấy chắc chắn họ đem ta thần tượng thành đấng cứu thế, đá bay thằng nhãi Hàn Phi kia ra chuồng gà."
Marius nghe vậy trong lòng âm thầm cười lạnh.
Để rồi coi...
[Nhiệm vụ đạt tiến độ, có thể tiếp tục tiêu diệt xác sống trừ hại cho dân hoặc dừng lại.
Mời chủ nhân lựa chọn.]
[Đã chọn dừng lại]
[Nhiệm vụ hoàn thành: Tiêu diệt 60% xác sống thông thường tại con phố số 8 Thanh Thành.
Thưởng: 15.000 điểm.
Hoàn thành vượt tiến độ thời gian 30%, bonus thưởng 1200 điểm.
Thưởng đã được đưa vào ngân sách, mời chủ nhân kiểm tra.]
"Đi thôi! Ta nghĩ kỹ lại rồi.
Làm đấng cứu thế cũng mệt mỏi lắm.
Suốt ngày phải chạy chỗ nọ chỗ kia còn chả có thời gian xem phim nữa.
Bỏ đi."
Marius từ chối cho ý kiến, gập ô đi thẳng.
Tôn Khả Khả thể lực con người không thể so với Trương Hiểu Vũ, hiện tại thấm mệt chống tay đầu gối thở hổn hển.
"Nước đến đây!"
Trước mặt cô, một bàn tay chìa ra với một chai nước lạ mắt, không nhãn hiệu, nhỏ như một chai siro trị ho.
Tôn Khả Khả không nghĩ nhiều mà đón lấy từ tay Bạch Thư, mở nắp ngửa cổ uống cạn.
"Đây là..."
Trước ánh mắt ngạc nhiên của cô gái nhỏ, Bạch Thư nở một nụ cười bí hiểm:
"Đây là đồ tốt.
Sau này khi chiến đấu đều được cung cấp.
Tuy so với viên Hồi phục trạng thái có phần không tốt bằng, nhưng để xua tan mệt mỏi thì thứ này vẫn okela nhất đấy.
Khả Khả, tôi là một ông chủ tốt có đúng không?"
18.000 điểm cho một chai đấy! Ngoại trừ không đa năng như cái viên xanh lè kia, có thể trị độc, mọc lại phần cơ thể không trọng yếu, hồi phục hoàn toàn sức lực ban đầu, hồi đầy mana, nhưng chai thuốc này có thể làm tốt 40% so với thứ đó.
Cũng có thể coi là "thần dược" rồi.
Còn đắt hơn cả một cái nhiệm vụ tầm trung, Bạch Thư hắn trong lòng nhỏ máu đau đớn.
Tôn Khả Khả lau mồ hôi trên mặt, nghe vậy liền giơ ngón cái, cười cười:
"Ông chủ, cậu là tốt nhất! Tôi chưa từng thấy ai tốt hơn cậu luôn!"
Bạch Thư hết buồn bực lại vui vẻ ra mặt, trong lòng nở hoa.
Tôn Khả Khả không biết nhờ câu nói này của cô, đãi ngộ sau này của mình được tăng ngang hàng Marius..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...