Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


Hiện giờ, vì căn cứ Kim Môn chế tạo ra liều thuốc kia, mấy chục vạn, mấy trăm vạn người đang chen
chúc ở căn cứ Kim Môn, nghe nói họ đã nhanh chóng xác nhập mấy cái căn cứ nhỏ ở bên cạnh vào thế
lực.

Loại tự sát bằng máy bay không người lái này, khẳng định phải tỏa định một phạm vi lớn, điều chỉnh
lộ tuyến cho tốt, cột thuốc nổ trực tiếp vào nó, nhưng ai biết đầu sỏ gây tội ở căn cứ Kim Môn nó
nằm ở đâu? Máy bay không người lái của Bách Hoa thành đi oanh tạc căn cứ Kim Môn chẳng lẽ đi oanh
tạc người dân ở đó hay sao?
"Bất qua, ta cảm thấy chúng ta có thể chế tác máy bay không người lái đối phó với đàn chim biến dị
ở trên trời!"
Từ chuyện này, An Nhiên có ý nghĩ kỳ lạ ngẩng đầu nhìn lên không trung che kín lưới kim loại cùng
dây đằng màu xanh biếc trên đầu, nàng nói: "Nhìn phong cảnh này nhiều cũng thật chán ghét, mùa đông
bị tuyết chôn thì thôi, giờ mùa hè đã tới rì, chúng ta còn phải sống trong cái lồng sắt này, không
thú vị, không bằng chế tạo một ít máy bay không người lái, chờ đàn chim biến dị tới gần liền xông
lên nổ chết chúng nó, như vậy chúng không muốn tiêu tan cũng phải tan đi.

"
"Ý kiến này hay a, ý kiến hay.

"

Mấy chuyên gia phụ trách nghiên cứu bắt đầu thảo luận làm sao để lợi dụng máy bay không người lái
một cách tốt nhất, đầu tiên nói về vấn đề thuốc nổ, ở Bách Hoa thành dị năng giả hệ thổ
cũng chiếm đa số, bọn họ tùy tiện động thủ sửa chữa địa chất tạo ra chút tài liệu như lưu
huỳnh gì gì đó cũng không phải vấn đề.

Sau đó về cấu tạo của máy bay không người lái, nhóm chuyên gia có thể nghiên cứu ra được, mà có
không thể nghiên cứu ra thì vẫn có những ghi chép, tài liệu, sách tranh từ trước mạt thế lưu lại,
tìm hiểu nghiên cứu vài quyển là có thể trở thành chuyên gia.

Nhưng bởi vì kỹ thuật hữu hạn, thời gian lại ngắn, ngay ngày hôm sau Bách Hoa thành mới làm ẩu ra
một đám máy bay không người lái.

Đám máy bay này nhiều lắm chỉ có thể bay bay ở ngang tầm nhìn của mọi người, nhưng như vậy cũng đã
không tồi, An Nhiên không có yêu cầu gì khác, chỉ cần có thể bay lên không trung, ngang với độ cao
của những dị năng mà dị năng giả cấp cao phóng ra có thể oanh tạc đám chim kia là
được!
"Phanh" Một tiếng vang lớn lên trên không trung của Bách Hoa thanh vào ban đêm, một đóa tựa như
pháo hoa nổ tung, thắp sáng không trung, bắn vào đàn chim biến dị, chúng kêu cạc cạc đội ngũ tách
ra bay tứ tán, người Bách Hoa thành đối mặt với đàn chim biến dị đã không còn cảm thấy nguy hiểm,
chạy hết từ tầng hầm ngầm ra xem náo nhiệt, mọi người ngẩng đầu chỉ vào những tia lửa đạn pháo bay

bay trên không trung, cao hứng qươ quơ chân tay, giống như đang ăn tết.

An Nhiên nắm tay Oa Oa đứng ở sân, ngẩng đầu nhìn những đóa pháo hoa trên không trung, vài con chim
biến dị bị bắt lửa vùng vẫy cánh lung tung, giống như sao băng, rơi xuống rừng cây biến dị, những
ngôi sao băng này mang theo lửa tuy rơi xuống rừng cây nhưng không khiến cho lửa cháy tràn lan
ngược lại, bị thiêu cháy xong thì tắt.

Một cỗ thịt nướng truyền đến tràn ngập khoang mũi mỗi người, Oa Oa nắm tay ma ma phe phẩy, ngẩng
khuôn mặt nhỏ lên nhìn An Nhiên nói:
"Ma ma, con muốn ăn thịt thịt.

"
"Mai mẹ để nhóm chuyên gia làm cho con một ít thịt nhân tạo nhé.

"
An Nhiên cúi đầu, cũng lắc lắc tay Oa Oa, trên mặt tràn ngập sự sủng nịnh.

Mấy năm nay nàng đã không ăn thịt, nhưng người Bách Hoa thành đã ăn hết thịt đông lạnh trong kho,
bắt đầu chế tạo ra thịt nhân tạo bằng tế bào gốc.

Nghe người Bách Hoa thành phản hồi lại, khẩu vị của thịt nhân tạo không ngon như thịt biến dị,
nhưng An Nhiên nghiêm cấm người Bách Hoa thành ăn thịt biến dị, cho nên bọn họ chỉ có thể ăn thịt
nhân tạo.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận