Ở khoảng đất trống kia, cả người Chiến Luyện đều là máu, đó là máu của địch nhân, hắn giơ lên hai
thanh đao cứng rắn sắc bén tựa như kim cương, hay tay vung lên nhanh chóng, cắt đứt yết hầu một
người, thu hoạch thêm 1 mạng người, hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung, thấy lại một đợt máy bay
không người lái bay trên đỉnh đầu, giống như đám chim quá cảnh.
Nhưng lần này mục tiêu của đám máy bay kia tựa hồ là đám người Chiến Luyện ở trên khoảng đất trống.
"Đi! Ẩn nấp!"
Chiến Luyện la lên một tiếng, rồi mang theo mọi người chạy vào bên trong cánh rừng, gặp kẻ địch,
hắn vung tay lên giải quyết nhanh chóng, thân ảnh chạy vào bên trong rừng cây không thấy tung tích.
Những máy bay kia chỉ có thể chui vào rìa ngoài của biển rừng rậm rạp, kích nổ, hỏa lực mãnh liệt
tỏa ra bốn phía bao phủ lấy rừng rậm biến dị.
Đối với đám máy bay không người lái chen chúc vọt tới, Chiến Luyện chỉ có thể mang theo đội ngũ rút
lui, thế công kích của đối phương tới rào rạt, đám máy bay kia không chỉ buộc bom mà còn có xăng,
dầu, liều mạng với những cái máy bay không người lái này căn bản không đáng giá, vì vậy họ chỉ có
thể ẩn nấp trong rừng rậm, dưới sự che chắn của cây cối, chặn đứng sự va chạm của đám máy bay kia.
Lúc trước thời điểm giải quyết đám dị năng giả hệ kim, hai bên huyết chiến với nhau, chạy đua xem
bên nào cứng hơn, tiểu đội của Chiến Luyện gồm 100 người, 6-7 người bị chết, nhưng quân số của đối
phương đã bị chết hơn một nửa, đại đa số thi thể đều được người trong đội ngũ của Chiến Luyện cõng
trên lưng, mang về.
Vừa rút lui, lập tức có một đội người chuyên trách mang thi thể lên xe chở về Bách Hoa thành.
Tìm
Lưu Toa Tao cứu sống những người đó.
Chiến Luyện tiếp tục lưu lại ở sát khoảng đất trống kia đánh du kích với đám dị năng giả hệ kim và
máy bay không người lái còn lại, máy bay không người lái của đối phương vẫn còn tiếp tục được điều
khiển đâm vào Đại phú hào, sau khi va chạm, ngọn lửa có thể bốc cháy trong vài phút liên tục, sau
đó bị những cây mây thô tráng mới mọc ra dập tắt.
Nếu đối phương không thể lấy ra những vũ khí có lực sát thương lớn hơn nữa thì phỏng chừng họ sẽ bị
Nhục hoa làm thiệt hại đến cạn kiệt.
Nhưng hiển nhiên đối phương có địa vị như thế nào chứ, cho đến nay Bách Hoa thành còn chưa có chứng
cứ xác thực, chỉ thông qua bút tích mà xem, thì căn cứ Bắc Sơn một căn cứ vào loại nhỏ đâu có thể
gánh nổi thiệt hại nhiều như vậy.
Vậy khẳng định căn cứ Kim Môn không thoát được quan hệ.
Nhưng sau
khi Bàn Tử dò hỏi từ những người của đối phương được cứu sống lại, thì họ đến từ một đống căn cứ
khác nhau nhưng không có chút quan hệ nào với căn cứ Kim Môn căn cứ Võ Xuyên hay căn cứ Bắc Sơn cả.
"Xem này, xem này, tức chết thôi, tức chết thôi, An Nhiên, chúng ta còn chờ gì nữa? Kéo đạn pháo
của chúng ta đi nổ tung bọn họ thôi!"
Bàn Tử ở trong sân nhà An Nhiên, tức giận đến đấm ngực dậm chân, đối phương đã tập kích vài ngày
rồi, máy bay không người lái tới từng bầy từng bầy, kiến trúc bên trong Đại phú hào bị lăn lộn đổ
nát hết rồi.
Nói thật, dưới sự oanh tạc dày đặc như vậy, nếu không phải có cành lá hoa chi của Nhục hoa lấp đầy
bên trong Đại Phú hào thì nơi này đã sớm suy sụp.
Mà bởi vì dưới sự oanh tạc dày đặc như vậy còn không thể đánh hạ được Đại phú hào, càng làm cho thế
nhân tin tưởng bên trong Đại phú hào có gì đó.
Đặc biệt, Chiến Luyện rõ ràng đang tử thủ, nói bên trong Đại phú hào không có tinh
hạch của Nhục hoa thì ai tin được.
Mà những tù binh kia khai ra tên căn cứ của mình rất hỗn độn, đông một cái, tây một cái, hoàn toàn
không có bất luận kết cấu gì, lúc trước họ cũng không có nửa phần khúc mắc gì tới Bách hoa thành,
thậm chí còn có căn cứ từ trước đến nay biểu hiện tương đối trung lập, cũng chưa từng gia nhập liên
minh các căn cứ.
Không nghĩ tới người không thể đánh giá qua tướng mạo, nước biển không thể dùng đấu để đong
đếm, thọc dao nhỏ sau lưng người khác, chính là những căn cứ được cho là trung lập này!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...