Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


An Nhiên vỗ nhẹ cái bàn một cái, rồi nói:
"Vậy các ngươi tiếp tục nghiên cứu đi, cố lên, cố lên.

:
Nói xong nàng đứng dậy rời đi, Lương Tử Ngộ đưa An Nhiên đi ra ngoài, hai người vừa mới đi đến cửa
phòng thí nghiệm thì thấy Triệu Như vội vàng đi thang máy lên tới, cửa thang máy vừa mở ra, Triệu
Như nhìn thấy An Nhiên vội nói:
"Tình huống không tốt lắm, dường như bên ngoài đang lưu hành bệnh cảm, An Nhiên, đám người vây ở
cửa hàng thuốc kia, đều trói hết đi, ta thấy sẽ có người biến thành tang thi, ánh mắt một đám người
đều thẳng tắp.

" "A???"
An Nhiên vừa nghe thấy có chút ngốc, mới vừa rồi đám người kia chỉ là mặt đỏ tai hồng, lúc nàng rời
đi họ còn có thể giao lưu với nhau đâu, hiện tại còn chưa tới nửa giở, ánh mắt đều thẳng tắp sao?
Lương Tử Ngộ ở phía sau lưng nàng cũng lộ vẻ ngưng trọng, bốn chữ "Lưu hành cảm mạo", làm người

nghe không thể nhẹ nhàng.

Trên thực tế cái gọi là "cảm mạo" ở mạt thế này đã không có rồi, thân thể của con người sở dĩ sẽ
xuất hiện bệnh trạng cảm mạo phần lớn đều là bị cảm nhiễm virus tận thế, mà việc "lưu hành cảm
mạo", rất có thể đại biểu cho virus tận thế đã thăng cấp, ngay cả dị năng giả bậc cao cũng có thể
bị cảm nhiễm.

"Lập tức chuẩn bị lấy máu, làm đối lập với kích cỡ của virus tận thế lúc trước.

"
Lương Tử Ngộ quay đầu lại, phân phó với vài nhân viên nghiên cứu đang thực nghiệm ở trong phòng thí
nghiệm.

Dưới tầng, ở cổng lớn của xưởng dược, Bàn Tử lại hự hự chạy tới tìm, hắn đứng ở dưới tầng hồ lên
với An Nhiên:
"An Nhiên, An Nhiên, nhanh lấy chủ ý a, người của Tiểu Chu thành cùng căn cứ Thời Đại tới đây, họ
hy vọng chúng ta có thể cho họ mượn Lưu Toa Toa, giúp bọn họ vượt qua trận lưu hành cảm mạo này.

"
"Lưu Toa Toa có thể trị liệu cảm mạo sao???"
An Nhiên mờ mịt nhìn về phía Triệu Như, nàng bắt đầu cảm thấy vấn đề này không đơn giản, Tiểu Chu
thành và căn cứ thời đại là đối tác hợp tác của Tiểu Chu thành nhưng hai căn cứ này đều cùng xuất
hiện lưu hành cảm mạo, há mồm muốn Lưu Toa Toa, khẳng định không thể cho mượn Lưu Toa Toa rồi, cho
mượn còn có thể trả về hay sao?
"Dị năng của nàng ấy chỉ có thể trị liệu nội ngoại thương đi.


"
Kỳ thật khi nói ra lời này Triệu Như cũng không dám khẳng định, bởi vì người của Bách Hoa thành
dường như chưa bao giờ bị cảm mạo ạ, ước chừng nhờ Lưu Toa Toa chữa trị chính là các loại
nội thương ngoại thương a, ví dụ như khi sửa nhà, ai đó bị rơi từ trên nóc nhà xuống, trầy da bầm
tím hay cơ quan nào đó trong cơ thể khi ngã bị va chạm hỏng rồi, hoặc là ra ngoài giết quái vật bị
chút ngoại thương a!.

Nhưng cũng có lúc Lưu Toa Toa không chữa trị được, như những người bị ngoại thương kia, tố chất bản
thân họ vốn dĩ đã không tốt, có thể chữa trị ngoại thương nhưng không thể thay đổi tố chất cơ thể
họ, nhưng virus tận thế đã sớm ở trong thân thể trong mạch máu chúng sinh sản và sống ở bên trong
thì năng lực miễn dịch của thân thể căn bản vô pháp đánh bại sự xâm lấn của virus, loại người kia,
chú định sẽ biến thành tang thi.

Hơn nữa họ cũng không phải biến thành tang thi ngay lập tức, nói không chừng sau khi chữa khỏi vết
thương mấy giờ sau, vài ngày sau, vài năm sau, dù sao Triệu Như cũng không căn cứ để khẳng định suy
đoán Lưu Toa Toa có thể trị liệu được bệnh cảm mạo hay không.

"Chúng ta không thể tìm ra một người nào ở Bách Hoa thành bị cảm mạo được Lưu Toa Toa trị hết hay
sao?"

An Nhiên nhẹ nhàng nhíu mày, lại hỏi Triệu Như.

"Vì sao bên ngoài bắt đầu lưu hành cảm mạo mà Bách Hoa thành còn không có tin tức
gì?"
"Đúng vậy, vì sao đây?"
Triệu Như phảng phất như được An Nhiên nhắc nhở, nàng dùng ánh mặt tràn ngập mờ mịt nhìn về phía
Lương Tử Ngộ, Lương Tử Ngộ cũng phảng phất mới phản ứng lại, nắm chặt tay hỏi lại hai
người Triệu Như và An Nhiên.

"Chẳng lẽ đây không phải hiện tượng bình thường hay sao? Đại bộ phận trong chúng ta đều sống sót từ
bắt đầu cái mạt thế này, mỗi người lại kích phát ra dị năng của mình, trong thân thể của chúng ta
có kháng thể cao hơn so với người thường, cho nên nơi này của chúng ta không lưu hành cảm mạo.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận