Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


Không quá hai bước An Nhiên đã đi ra mặt cỏ thưa thớt, nàng biết không thể lại đi về phía trước
được nữa, nàng duỗi tay, ôm lên đứa nhỏ vẫn luôn đi
về phía trước kia lại, Oa Oa há mồm muốn nháo.

An Nhiên giơ một đầu ngón tay lên để ở môi làm một cái thủ thể im lặng, lại chỉ chỉ vào phía đối
diện, trong cánh rừng đen sì kia, nói khẽ với Oa Oa: "Con xem, trong phiến rừng kia có rất nhiều
đôi mắt a.

"
Quả nhiên, phía đối diện, khoảng đất trống bên cánh rừng kia, từng đôi từng đôi mắt mở lớn ra phát
ra thứ ánh sáng màu xanh huỳnh quang, không khí trung quanh nháy mắt lâm vào trạng thái
ngưng trọng, An Nhiên không nhúc nhích, Oa Oa tuy rằng ngây thơ nhưng đứa nhỏ cũng rất có hứng
thú với đôi mắt xanh này, phảng phất như cảm thấy rất thú vị.


Cách đó không xa, trong khu rừng biến
dị ánh lửa trại đang thiêu đốt hừng hực, thanh âm của mấy người đàn ông còn đang nói chuyện truyền
tới, Chiến Luyện đang nói đột nhiên mím chặt môi đứng dậy chậm rãi đi về hướng An Nhiên cùng Oa Oa.

Phiền rừng cây nơi bọn ở đang ở này là do cánh cây của Nhục Hoa và Cầu Gai Béo mọc ra, chúng tự
trưởng thành biến thành một mảnh rừng rậm biến dị, cánh rừng biến dị này là tuyệt đối an toàn đối
với An Nhiên.

Nhưng đối diện kia, cánh rừng cách bọn họ một khoảng đất trống kia, lại không phải do Nhục Hoa và
Cầu Gai béo chế tạo ra, đó chính là một cánh rừng bình thường, đối với người bình thường mà nói
càng thêm nguy hiểm, bởi vì trong rừng luôn có rất nhiều rất nhiều động vật biến dị mà họ không
tưởng tượng được.

Một con mãnh thú cực kỳ khổng lồ mang theo một cỗ khí thế từ cánh rừng bình thường đối diện vọt ra,
An Nhiên ôm Oa Oa lui ra sau hai bước, phi dao của Chiến Luyện liền bay tới.

Cấp bậc dị năng của Chiến Luyện càng lúc càng cao, phi dao của hắn chém sắt như chém bùn, rất nhiều
kim loại của dị năng giả hệ kim đều không thể chém bất động xương cốt của động vật biến dị nhưng
chỉ cần một dao của Chiến Luyện là có thể bị chặt thành hai đoạn.

Con động vật biến dị khổng lồ kia trúng một dao của Chiến Luyện phát ra một trận rên rỉ rồi tắt
thở, khơi dậy lên hơi thở bạo ngược của toàn bộ động vật biến dị trên mặt đất, vô số động vật biến
dị vọt lên.


Bộ rễ của Nhục hoa và Cầu Gai béo dưới chân An Nhiên, dây dưa lẫn nhau dệt thành một cái lưới bẫy
mang theo gai nhọn.

Phía trên là thân ảnh Chiến Luyện du tẩu qua lại chém giết động vật biến dị, dưới mặt cỏ là
thực vật biến dị của An Nhiên đang ăn động vật biến dị, nàng bắt đầu điều động năng
lượng, triệu hoán thực vật bình thường ở khắp nơi tới hỗ trợ, nhưng trong đầu có loại cảm giác lực
bất tòng tâm, thực vật bình thường không nghe nàng khống chế???
Vì cái gì?
An Nhiên ôm Oa Oa, lui hai bước vào trong rừng cây biến dị, đột nhiên, hô lên với Chiến Luyện đang
chém giết động vật biến dị ở phía trước:
"Chiến luyện, ngươi đừng đánh nữa, trở về đây, về phía bên này của ta.

" "Làm sao vậy?"
Chiến Luyện vừa đánh vừa lui, khi tới gần một cây mây biến dị động vật biến dị phía đối diện lại
không hề công kích Chiến Luyện nữa, nó nhe răng bồi hồi đi lại ở phía trước một mảnh cây mây biến
dị, nó không hề tới gần hướng Chiến Luyện cùng An Nhiên.


Thanh âm động vật gào rống dẫn tới những người khác trong rừng chú ý, có người chạy tới bên người
Chiến Luyện nhìn đám động vật biến dị bồi hồi ở trước cây mây không bước vào, kinh ngạc nói:
"Đây là quái vật gì, làm sao lại khổng lồ như vậy?" "Hơi giống với linh cẩu.

"
Có người đánh giá loại động vật biến dị đang nhe răng kia.

"Nhưng lớn hơn rất nhiều so với linh cẩu, kỳ quái, sao chúng nó không dám tới gần chúng ta?"
Lúc này Chiến Luyện đã thối lui đến gần với An Nhiên hắn bày ra tư thái bảo hộ An Nhiên cùng Oa Oa,
Oa Oa còn chỉ vào đám linh cẩu biến dị ở đối diện, cười vỗ tay, giống như đang chơi rất vui a.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận