An Nhiên đem Vân Đào cùng Trần Triều Phát lưu lại đại phú hào, giờ cả tòa nhà này hiện giờ đã không
có bất luận kẻ nào dám đi vào, nếu nhất định phải đi ngang qua cửa đại phú hào, mọi người đều rất
cẩn thận, mắt cũng không dám ngó lên trên một chút.
Bởi vì toàn bộ đại phú hào giờ đã như một khu rừng rậm nguyên thủy, nhìn bên ngoài tường cũng không
có gì, nhưng bên trong tất cả đều là cành hoa, dây đằng thịt thịt đang mấp máy mấp máy.
Cho nên mặc dù bên trong này còn có điện và có hệ thống lọc nước nhưng hiển nhiên đây đã không còn
thích hợp cho con người cư trú.
Mọi người vừa sợ hãi lại vừa tò mò đối với đại phú hào, sợ hãi Nhục Hoa ở bên trong, tò mò với hai
vị Vân Đào rốt cuộc ai là thật ai là giả?
Nói thật, đúng là một chút đều không thể nhìn ra được, năng lực bắt chước của Trần Triều Phát kia
quá tốt, ngôn hành cử chỉ, ngay cả biểu tình trên mặt đều bắt chước hoàn hảo một Vân Đào, ngay cả
An Nhiên đã ở chung với Vân Đào lâu nhất cũng không thể nhìn ra được, hành vi cử chỉ của hai người
này có chút nào không ổn.
Kỹ xảo nói chuyện của bọn họ đều rất giống nhau, ví dụ như, Vân Đào này nói:
"An Nhiên, trước kia ta làm bảo vệ, cùng tạo tổ đội với ngươi là ở sau khi mạt thế đến.
:
Một Vân Đào khác lại nói:
"Trước khi làm bảo vệ, ta từng tham gia quân ngũ, sau khi mạt thế tới, ta và ngươi tạo thành tổ
đội, vợ ta cùng đứa nhỏ của ta, đã chết lúc mạt thế tới.
" Vốn dĩ Vân Đào là một người rất thâm
trầm, hắn không nói nhiều, rất hiểu chuyện, dựa theo tính cách của hắn, cũng sẽ không nói từng chi
tiết nhỏ.
Cho nên An Nhiên đối với quá khứ của hắn cũng không biết nhiều, Trần Triều Phát chỉ cần hiểu biết
đại khái một chút là có thể căn cứ vào tính cách của Vân Đào phỏng đoán ra từng việc từng việc
trước và sau khi mạt thế mà Vân Đào từng trải qua,
Sau khi mạt thế đến, hắn ở những sự việc hắn cùng An Nhiên trải qua đã không phải bí mật gì, ngay
cả Bàn Tử cũng biết, trước kia An Nhiên cũng đã từng nói qua một chút khi nói chuyện phiếm với
người khác, ví dụ như cái chết của Viện tỷ, cùng với viên tinh hạch của Viện tỷ.
Bảo bối của Hằng Hằng chính là viên tinh hạch kia, Trần Triều Phát chỉ cần tùy tiện phân tích một
chút liền biết viên tinh hạch của Viện tỷ là An Nhiên cho Hằng Hằng.
Sự việc trước khi mạt thế, chính Vân Đào cũng không nói nhiều, mọi người đều không biết được nhiều,
Trần Triều Phát tùy tiện nói bừa, chỉ cần thêm vào chút logic là có thể thông qua, ai biết được Vân
Đào nào nói thật, Vân Đào nào bịa chuyện chứ?
Vì thế hai vị Vân Đào này cứ như vậy bị dưỡng ở trong đại phú hào, một ngày lại một ngày, họ có thể
tự do đi lại bên trong, nhưng không thể đi ra ngoài.
Ngẫu nhiên bọn họ chạm mặt nhau cũng sẽ đánh nhau, ngươi nói ngươi bắt chước ta, ta nói ta bắt
chước ngươi, thân thủ đánh nhau cũng rất lợi hại, giống như đang tập võ, nhưng này cũng
phải nói có sách mách có chứng a, Trần Triều Phát sinh ra ở trong gia đình quân đội, không có chút
thân thủ thì ai tin được a?
Hơn nữa cả hai người đều bị thương, nếu không phải có dị năng của Lưu Toa Toa, hai người đều đi gặp
Diêm Vương rồi, hiện tại đang dưỡng bệnh, ngươi thắng ta hay ta thắng ngươi, hay sức lực ngươi lớn
hơn ta hay ta lớn hơn ngươi cũng không phải lý do để phân biệt được.
Rốt cuộc phong tuyết bên ngoài đã dần dần ngừng hẳn, đại tuyết đã chôn đại phú hào đến tận tầng 6,
Oa Oa đã một tuổi, ngày này năm trước là ngày Oa Oa sinh ra, cũng là ngày mạt thế đến, mọi người
thương lượng có nên chúc mừng một chút hay là ôm đầu khóc rống một phen đâu?
Nhưng mặc kệ nói thế nào, thời gian đã trôi qua một năm, một năm này mỗi người để sống sót ở
mạt thế này đã trải qua đau đớn mà người thường không thể lý giải nổi, để sống,
hơn nữa sống thêm được một năm, đây không phải là một việc đáng được ăn mừng hay sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...