An Nhiên thật bất đắc dĩ, nàng đã thập phần cẩn thận "nhìn" toàn bộ các tầng lầu, kết quả vẫn
để cho một gian lại một gian bị huyết tẩy, những phòng bị huyết tẩy đó phần lớn đều là
phòng của các vị đoàn trưởng trong đại phú hào, cũng có một ít thủ hạ của họ.
Chỉ cần mở cửa ra, mặc kệ bên trong là nam hay nữ, già hay trẻ, vô tội hoặc có tội, tất cả đều đã
chết.
"Hiện tại không được tốt, không phải có mấy người còn sống hay sao, chúng ta hỏi chi
tiết cụ thể tình huống ở trong phòng.
"
Lạc Phi Phàm không bài trừ khả năng Chiến Luyện vừa nói, nhưng có khả năng những người kia không
phải do Trần Triều Phát huyết tẩy, thủ đoạn giết người không đồng nhất, có những người như bị dị
năng giết chết, có những người là một đao cứa qua yết hầu, thủ pháp không có chỗ nào tương đồng,
Nếu đây là do đồng đảng của Trần Triều Phát làm thì sao?
Nhưng, An Nhiên không phải vẫn luôn giám thị những phòng này hay sao? Vì sao mà không phát hiện bất
luận có gì đó khác thường?
Không phải hung thủ che dấu quá tốt thì chính là kẻ hành hung giết người không phải một người mà là
một đội người!
Bên ngoài phòng trà, đám người bên ngoài đang lén lút nhìn vào bên trong, sau đó bàn bạc nghị luận
bọn họ đã nghe nhóm người Tĩnh Huyên nói về Tiểu Bạc Hà, có người nói nàng giống nữ quỷ cũng có
người nói kẻ giết người chính là Trần Triều Phát, nhưng sau khi nghe mấy người còn sống sót nói, kẻ
giết người kia diện mạo không giống nhau.
Mấy người này may mắn sống sót chạy ra được từ những phòng khác nhau, được Vân Đào mang theo
vài người đón xuống, một đám được hỏi khẩu cung kỹ càng tỉ mỉ, xét thấy muốn cho những
người khác tìm được đường sống sót vì vậy càng phải tỉ mĩ miêu tả lại tâm lý của hung thủ, Vân Đào
còn tìm Triệu Như đến trị liệu cho bọn họ, Triệu Như lại kéo theo Lưu Toa Toa.
Trong phòng họp tầng 4, giờ tạm thời là phòng trị liệu.
"Trừ bỏ vị đoàn trưởng đầu tiên bị chết kêu ra tên của Trần Triều Phát ra thì ta hỏi qua những
người may mắn còn sống chạy thoát được từ trong phòng ra, phần lớn đều là người quen của mình ra
tay, hung khí là dao hoặc là dị năng.
"
Vân Đào hỏi đại khái rồi trở lại phòng tra, ngồi ở trên chiếc bàn dài sát vách, rồi
nhìn đầu người đang chen chúc trong đại sảnh, hội báo lại tình hình với Chiến Luyện và An Nhiên:
"Từ thủ pháp giết người đến xem, đều là trước tiên gõ cửa rồi tiến vào, sau đó nhân lúc nạn nhân
chưa chuẩn bị, thì động thủ giết người.
"
"Nhiều người như vậy bị giết, đều là bị chính người mình ra tay hay sao?" Chiến Luyện đứng bên
người An Nhiên, nhìn không chớp mắt một gốc cây lục đằng dưới chân.
"Vẫn là dùng không cùng một loại vũ khí, không cùng dị năng sao.
"
Có thể là sợ bị chú ý, cho nên thời điểm hung thủ giết người không dùng súng hay vũ khí nóng linh
tinh gì, phần lớn là dùng dao và dị năng, mỗi lần dùng dị năng đều không giống nhau, bất quá kẻ
giết người kia có thân thủ không tồi, không còn người sống, có kẻ thân thủ cũng không tốt, cho nên
để không ít người may mắn chạy trốn ra.
"Những người kia đều là một đám người sao?"
An Nhiên ngồi trên ghế gỗ, vẫn không đi nơi khác, trong lòng ngực ôm Oa Oa, đã ngủ vài tiếng đồng
hồ, chốc lát nên tìm một cái phòng cho Oa Oa, đặt đứa nhỏ trên giường ngủ.
Nhưng mà hung thủ giết người vẫn không tìm ra, nàng cũng không dám tùy tiện đi nơi khác.
Cho nên trước này An Nhiên chưa từng tiếp nhận qua quá trình huấn luyện tâm lý nào, khó tránh khỏi
nghĩ đến đây là thuyết âm mưu, nàng nghĩ, bên trong đại phú hào này có một cỗ thế lực âm thầm hoạt
động hay không, hiện tại chạy ra đại khai sát giới, cho nên mỗi lần gõ cửa phòng là một người khác
nhau.
Như vậy, đến tột cùng có bao nhiêu cừu hận? đến nỗi người già phụ nữ trẻ em đều không buông tha? Từ
thủ pháp giết người của hung thủ ra thì có một ít điểm chung.
Đó là hung thủ nhất định đều là người tàn nhẫn vô cùng, mới có thể làm ra sự tình huyết tẩy tất cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...