Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


An Nhiên nghĩ, cũng không thể thả Cầu Gai Béo ra ăn đám người già phụ nữ trẻ em đi.

Băng thiên tuyết địa như thế này, thực vật biến dị sống cũng rất gian khổ a, trừ bỏ ăn thịt người
ra cũng không có thứ khác cho nó ăn.

Nhưng những người tới gây rối cũng không quá nhiều, An Nhiên còn phải khống chế Cầu Gai Béo, không
thể người nào đến cũng ăn được, thân là thực vật biến dị, vẫn phải chú ý tam quan một chút a.

Cho nên ở Hà Tây này, lớn có một chút như vậy, một con Cầu Gai Béo thủ một khu biệt thự là quá quá
đủ rồi.

Người khác cũng không cần làm điều thừa, chạy ra phòng thủ cho Hà Tây đi.


Hiện giờ, ở Hà Tây hơi nhốn nháo một chút là bởi vì đám quân nhân như Chu Chính gia nhập, trong tay
Bàn Tử lại nhiều thêm không ít dị năng giả lực lượng đi, tuyết càng ngày càng dày, băng cũng càng
ngày càng dày, rất nhanh, việc dọn tuyết đi đường không được thông rồi.

Bởi vì đại tuyết đã đem toàn bộ khu biệt thự này chôn xuống, nếu lái xe từ trên cầu đi xuống tiến
vào Hà Tây, đâu còn thấy được bóng dáng khu biệt thự nữa? Phóng tầm mắt nhìn lại đều chỉ thấy một
vùng đất đầy tuyết bằng phẳng, ngẫu nhiên sẽ lộ ra một cái nóc biệt thự, nhưng cũng sắp bị chôn vùi
trong gió tuyết, phỏng chừng nóc nhà cũng rất nhanh sẽ biến mất đi.

Vân Đào ra chủ ý cho Bàn Tử, dứt khoát, đừng quét tuyết gì nữa, thời tiết ác liệt như vậy, còn
không bằng để ông trời chôn khu biệt thự này xuống nền tuyết đi.

Chôn xuống che lấp hết, ở dưới lớp băng tuyết này, đào mấy cái đường hầm dưới băng, mọi người
sống ở dưới tầng băng, như vậy gió không thổi xuống, tuyết không rơi vào, lại có thể vui
vẻ ra cửa rồi.

Nghe Vân Đào nói xong, Bàn Tử chấp nhận thật sâu, không còn vội vã gọi người ra ngoài quét tuyết
nữa, mà phái toàn bộ dị năng giả lực lượng có ở trong tay, bắt đầu đào đường hầm, mỗi một căn biệt
thư đều bị chôn dưới lớp băng tuyết, vậy dọn dẹp thanh trừ ở phụ cận biệt thự, cũng không đâm
thủng mặt băng ở trên, mà trực tiếp đào ở gò tuyết phía dưới, mở thông đạo, còn có làm một ít lỗ
thông gió.


Cứ như vậy, từ bên ngoài nhìn vào Hà Tây, thấy toàn bộ biệt thự ở Hà Tây này qua vài ngày đã biến
mất khỏi tầm nhìn của nhân loại, muốn đi vào khu biệt thự, cũng chỉ có thể đi vào một cửa động bị
tuyết che phủ, bên trong động ánh sáng rất tối, càng dưới lớp tuyết sâu thì càng tối, có nơi duỗi
tay không thấy năm ngón, chỉ có thể sờ soạng một cái chốt mở, mở ra bóng đèn ở ven đường để chiếu
sáng.

Bóng đèn này là từ một cửa hàng tạp hóa tìm ra, Chiến Luyện lại kéo mấy cái dây điện, đấu tiếp vào
nồi hơi phát điện, sau đó kéo một vòng đường hầm, cách một khoảng lại làm một cái nồi hơi, phân phó
người chuyên môn cho củi lửa để phát điện, vì vậy trong đường hầm đều cảm thấy ấm áp.

Bởi vì phong tuyết, nên lớp băng mỗi ngày sẽ dày hơn một chút, mỗi nhà mỗi hộ đều sẽ phụ trách khơi
thông lỗ thông gió ở nhà mình, nếu không có thể sẽ bị ngạt thở trong động tuyết này.

May mà hiện tại dị năng giả lực lượng cũng nhiều, phần lớn đã thăng cấp nên một đấm đều có thể đục
một cái lỗ thông gió, việc làm cũng rất nhẹ nhàng, cho nên việc làm lỗ thông gió này không cần phải
phái người đến phụ trách, người trong nhà mình đều có thể làm được.


Lại nói về cửa vào của động tuyết, có thể chừa một chiếc xe đi vào, tuy rằng trong động khá rét
lạnh nhưng chung quy không bằng việc bị gió tuyết bên ngoài đánh lên, cho nên độ ấm trong động
ngược lại cao hơn một chút so với bên ngoài.

Nhưng Bàn Tử này cũng nuôi thả đám thuộc hạ, trừ những dị năng giả lực lượng hắn phái ra đào đường
hầm chính ra thì, còn để các nhà các hộ đào loạn đường hầm, mọi người muốn đi chỗ nào thì tự đào
đường hầm qua chỗ đó, cho nên cũng chỉ có cửa vào của khu biệt thự là hơi rộng một chút còn trong
đường hầm thì độ rộng lớn nhỏ không đồng nhất.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận