Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


"Ta tìm một khối thổ nhưỡng thích hợp.

"
An Nhiên nghiêng đầu nhìn thoáng qua Triệu Như, che chở cho Oa Oa lúc ngồi xổm xuống, nàng quỳ một
gối xuống đất, nhặt một nhánh cây cào cào mặt đất, chốc lát sau đào được một cái hố nhỏ, cẩn thận
trồng cây tiên nhân cầu vào hố, lại ngẩng đầu, nhìn Triệu Như, nghiêm túc nói:
"Quả thật, ngươi đem tánh mạng toàn bộ thân giả đều đặt ở bên ta, lấy thân phận dị năng giả hệ thủy
của ngươi, mang theo bà cô của ngươi đứng ở phe bọn ta, thì ta cũng không cất giấu gì với
ngươi nữa, từ nay về sau, nếu ngươi bán đứng ta một phần, ta sẽ làm ngươi sống
không được an bình mười phần.

"
"Đây là tự nhiên, ta đã không còn gì giấu giếm ngươi nữa.

" Triệu Như mở đôi tay ra, biểu tình thập

phần thản nhiên, rất chân thành nhìn An Nhiên: "Trên đời này trừ bỏ bà cô ta ra, ta đã không còn
một người thân nào nữa, giống như ngươi, con gái ngươi là vướng bận của ngươi thì bà cô của ta là
vướng bận của ta trên đời này.

"
Cho nên hai ngươi, cần thiết phải mạnh mẽ lên một chút, bởi vi các nàng không thể thua được.

An Nhiên gật gật đầu, cũng không nói gì nhiều, có cái gọi là ở lâu mới thấy lòng người, đến tột
cùng Triệu Như như thế nào, hiện tại nàng không có định luận, thời gian trôi qua, sẽ cho nàng một
đáp án.

Sau đó, An Nhiên đứng lên, chỉ huy Triệu Như chỉ vào cây tiên nhân cầu vừa mới trồng trên mặt đất,
nói:
"Tưới chút nước đi.

"
"Tiên nhân cầu cần tưới nước hay sao?"
Triệu Như cười nhạo, nhưng vẫn theo lời An Nhiên rải chút nước cho cây tiên nhân cầu mới gieo, sau
đó mở to hai mắt nhìn, nhìn chằm chằm cây tiên nhân cầu càng ngày càng lớn dưới đất, hỏi:
"Cấp bậc dị năng hệ mộc của ngươi hẳn là rất cao đi? Giục sinh thực vật nhanh như vậy?"
"Cấp bậc dị năng phân chia như thế nào?"
An Nhiên không rõ, mờ mịt quay đầu nhìn Triệu Như, thấy Triệu Như cũng mê mang giống nàng, nghĩ hẳn
là nàng ấy cũng không biết phân chia cấp bậc như thế nào, lại nhắc nhở:
"Nên tưới nước đi.

"
Tiên nhân cầu không phải không cần nước mà là chúng chỉ cần một chút nước là có thể sống, An Nhiên

muốn dùng tiên nhân cầu làm chướng ngại, vậy thì ánh mặt trời, thổ nhưỡng và nước chính là trợ lực
của nàng, giục sinh tiên nhân cầu dưới trợ lực như vậy, tuy rằng không lớn nhanh bằng
dùng huyết nhục làm chất dinh dưỡng nhưng dưới ánh nắng ấm áp, thổ nhưỡng và nước sạch
tẩm bổ, có thể tăng thêm hiệu quả cho dị năng của nàng.

Triệu Như vẫn không ngừng tưới nước, nhoáng một cái, trên quốc lộ đã bò đầy một mảng lớn tiên nhân
cầu, không khỏi khen:
"Nguyên lai ta cho rằng dị năng hệ mộc, nhiều lắm chỉ có thể giục sinh vài cây lương thực linh tinh
gì đó, nhưng không nghĩ rằng, còn có thể giục sinh ra tiên nhân cầu, ta hỏi ý không phải vị tỷ tỷ
này, ngươi đây là tính toán đi bán tiên nhân cầu hay sao?"
Lương thực gạo rau dưa thì không giục sinh, An Nhiên giục sinh ra một tảng lớn tiên
nhân cầu như thế này, không tồi a không tồi, sau này thật ra có thể mở một cửa hàng chuyên bán tiên
nhân cầu đi.

Lương Tử Ngộ ở phía sau nghe vậy, tuy rằng bị An Nhiên giục sinh ra một mảng tiên nhân cầu làm
khiếp sợ, nhưng cũng cảm thấy đám tiên nhân cầu này không có tác dụng gì, trừ bỏ!.

.

Một con chuột biến dị, giống như dò đường, trực tiếp từ chỗ ngoặt ở quốc lộ vọt lại đây, bỗng nhiên

kêu lên hai tiếng chi chi, bị treo lên đám gai nhọn của tiên nhân cầu, không quẩy đạp được hai lần,
máu thịt đã bị hút khô, Lương Tử Ngộ chính mắt nhìn thấy con chuột to giống như một con mèo kia,
tựa như một quả bóng bị xì hơi, một lát sau bị teo tóp đến mức chỉ còn lại một tầng da.

"Cái! này!.

.

cái này "
Lương Tử Ngộ há to miệng, chỉ vào miếng da chuột trong biển tiên nhân cầu, nhìn người bên cạnh,
nhưng dường như không có ai chú ý tới hiện tượng kỳ dị này, mấy dị năng giả kia đang làm
việc khác nên không chú ý.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận