Thái dương dần dần lên cao, nhiệt độ không khí lại bắt đầu khô nóng, cây cối ven đường không có gió nhưng tự lay động, nhành cây hơi hơi lắc lư, phảng phất như đang hoan nghênh An Nhiên đến con hẻm nhỏ này.
Thời tiết vẫn buồn như cũ làm nhân tâm cũng thêm phiền, ve sầu trên cây cũng khàn giọng kêu lên nhiệt a nhiệt a, An Nhiên mở cửa sổ xe ra, để gió thổi vào.
Giây tiếp theo cửa sổ bị Chiến Luyện ấn nút đóng lại.
Nàng nhíu mày nhìn về phía sau gáy của Chiến Luyện, muốn nói với hắn một câu, trong xe không mở cửa sẽ bí chết người, Chiến Luyện tiện tay mở điều hòa trong xe, vì thế An Nhiên vừa muốn nói chuyện có chút đau lòng nói:
"Đừng mở điều hòa, mở cửa sổ là được rồi, lãng phí dầu."
"Mở đi, không cần tiết kiệm chút dầu này."
Chiến Luyện dẫm chân ga, đánh tay lái một cái nhân cơ hội quay đầu lại nhìn An Nhiên, không cho là đúng nói:
"Đứa nhỏ đều nổi mẩn đều là vì nóng quá."
Nói vậy giống như việc nổi rôm là một sự kiện quan trọng bằng trời vậy, nhưng nếu khi chạy trốn, xe vừa vặn hết dầu thì làm sao bây giờ?
An Nhiên cau mày, nàng bị dọa sợ khi lần trước đi vào trạm xăng, nếu khi đó xe nàng còn dầu, sẽ không đến nỗi bị rơi vào trong tay kẻ xăm hình thanh long kia.
Người ở trước mặt nguy cơ sinh tồn đương nhiên bất chấp mọi thứ, hết thảy lấy sống sót làm trọng, những thứ để nâng cao chất lượng sinh hoạt, tự nhiên không cần quá nhiều.
Ở điểm này, An Nhiên có vẻ không bắt bẻ nhiều.
Lại nhìn Chiến Luyện ở chỗ rẽ lái xe vào một cái cửa lớn ở sườn núi, đi vào con đường bên trong, cửa sắt dày nặng ở phía sau xe đóng lại, An Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua, cảm thấy dường như cửa sắt này chạy bằng điện.
Nhưng lại nghĩ, bọn họ nói Chiến Luyện là dị năng giả hệ kim, cái dị năng này, cũng phân chia hệ này hệ kia sao? Vậy nàng chính là dị năng giả hệ mộc, có nên mới nói Chiến Luyện là trời sinh đến khắc nàng!!!!
Hai bên đường cây cối thập phần tươi tốt, hành lang xanh um lay động ở dưới thời tiết oi bức nóng nực thế này, nơi nơi đều có bóng râm, ngẫu nhiên nhìn thấy một tia sáng mặt trời, xuyên qua cành lá chiếu xuống giống như những mảnh lá vàng bị cắt nhỏ rơi rụng trên mặt đất.
Xe tới một cao điểm bằng phẳng thì ngừng lại, ở cao điểm này có một vòng tròn bảo hộ, từ vòng bảo hộ nhìn xuống chính là toàn bộ diện mạo của cả 4 khu trong thôn Thiết Ti.
Bên trong là một dãy phòng ở 2 tầng, trước kia đó là ký túc xá của một đơn vị nào đó, hiện tại không biết ai đang ở, dù sao nhân khí cũng rất ít, An Nhiên mơ hồ nhìn một chút, giống như trừ bỏ mấy người bọn nàng ra thì nơi này không có dấu vết hoạt động của người khác.
"Tùy tiện tìm một gian phòng ở, ta đi lấy vật tư về trong chốc lát."
Chờ cho An Nhiên ôm Oa Oa, mang theo Tiểu Bạc Hà xuống xe, Chiến Luyện đem chiếc xe chứa đầy vật tư này đỗ ở bãi đậu, rồi chuyển sang một cái xe khác bên trong bãi, lái chiếc xe đó đi lấy vật tư cho An Nhiên.
Còn lại An Nhiên đang không đầu không đuôi, một tay ôm lấy Oa Oa trước ngực, một tay nắm Bạc Hà, đứng ở cao điểm to như vậy hứng gió.
Không phải nói "Đào ca của ngươi" đã vào thông Thiết Ti hay sao? Nàng cho rằng Chiến Luyện mang nàng đi vào thôn Thiết Ti, là để nàng hội hợp với Vân Đào, hiện tại đứng ơ nơi này làm gì có nửa điểm bóng dáng của Vân Đào chứ?
Bất quá nơi này tuy rằng quạnh quẽ, nhưng có một chút chỗ tốt là, ký túc xá hai tầng, có một bên vách tường bò đầy dây thường xuân màu đỏ, làm người ta cảm thấy kinh diễm, bởi vì ở đầu gió, cây cối cũng nhiều, nhiệt độ nơi này so với địa phương khác mát mẻ hơn rất nhiều.
Chiến Luyện thật có tâm, bởi vì trên lưng Oa Oa nổi rôm, cho nên cố ý an bài cho mẹ con nàng một nơi ở râm mát như vậy!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...