Vân Đào là một người có thể khống chế được đại cục, nhưng hiện tại hắn bị thương rất nặng, rất nhiều chuyện hiện tại hắn không làm được.
Nhưng An Nhiên đắp tường hoa kia, thoạt nhìn thực vững chắc nhưng chung quy không phải tường đồng vách sắt, tang thi bên ngoài rất nhiều, chờ cho đến khi An Nhiên đi xuống thang cuốn, trong chốc lát tường hoa đã bị tang thi bên ngoài phá một mảnh lớn.
Bóng đêm trong trung tâm thương mại, trên đỉnh giếng trời gắn kính trong suốt, ánh trăng sao mơ hồ có thể chiếu xuyên vào, ánh sáng có chút mờ mịt làm cho cảnh tượng bên trong trung tâm thương mại này có vẻ làm cho người ta dị thường sợ hãi, An Nhiên ở gần thang cuốn, vừa tìm kiếm tinh hạch trong vườn hoa, vừa phong bế lại tường hoa bị phá thành lỗ hổng, dần dần lại chắn tang thi ở bên ngoài cửa số 1.
Cái này làm cho nàng thoạt nhìn có chút khi thế như "một người giữ ải, vạn người khó qua."
Với ý nghĩ như vậy An Nhiên có chút không biết xấu hổ, đột nhiên nàng cảm thấy cái dị năng này của mình, so với dị năng lực lượng của Vân Đào và Lưu Viện hẳn là cường đại hơn đi, rốt cuộc dị năng lực lượng giống hai người tựa hồ rất nhiều người đều có, nhưng dị năng có thể không chế hoa hoa thảo thảo, một người giết nhiều tang thi như vậy, từ trước đến nay mới phát hiện một người có là An Nhiên.
Cho nên về sau chờ xã hội khôi phục lại bình thường, nàng dùng dị năng này mở cửa hàng hoa vẫn có thể kiếm tiền đi!!!
Bởi vì nàng có thể làm một bông hoa nở rộ trong một thời gian rất ngắn có thể nói là ngay lập tức.
An Nhiên miên man suy nghĩ, tốc độ tìm kiếm tinh hạch cũng không chậm, nhưng dù vậy, một số tinh hạch nằm dưới đống hài cốt, nàng cũng không nhặt được hết, hai bên túi áo quần đã đựng tinh hạch tràn đầy.
Tinh hạch đầy túi này dưới ánh sáng lạnh lẽo mỏng manh chiếu xuống cũng không phải đều giống nhau, An Nhiên cẩn thận phân tích qua, hiện tại tinh hạch trong tay nàng ước chừng chia làm ba loại.
Loại thứ nhất là những tinh hạch nàng lấy được từ bệnh viện, chúng giống như những viên kim cương bình thường, An Nhiên cũng nhặt được một ít, bất quá số lượng không nhiều, phi thường thưa thớt, trong một đống tinh hạch chưa chắc có thể tìm ra một viên, loại tinh hạch này ước chừng đại biểu cho 5 giác quan đầu tiên, tang thi có loại tinh hạch này chỉ có một chút thính lực, hành động chậm chạp, xuất hiện đầu tiên, chúng chưa tiến hóa, là loại tang thi sơ cấp nhất.
An Nhiên đã thử hấp thu một viên tinh hạch như vậy, một chút cảm giác liền không có, vừa vào trong lòng bàn tay An Nhiên đã hóa thành bột phấn.
Loại thứ hai, so sánh với tinh hạch trong bệnh viện thì chúng càng sáng hơn một chút, giống như tinh hạch An Nhiên lấy được ở trong tiểu khi, màu sắc của chúng rất no đủ, một viên tinh hạch như vậy, An Nhiên hấp thu năng lượng trong đó, giống như lúc ăn cơm ăn vài hạt gạo vậy, cảm giác là có nhưng không thể no bụng.
Mà loại tinh hạch thứ ba, số lượng cũng rất nhiều, đủ để An Nhiên chống đỡ được cả một mảnh vườn như vậy....!Ước lượng loại thứ ba này giống như một viên bi, đặt dưới nó ánh trăng, tựa hồ nó có thể phát ra ánh sáng oánh nhuận nhàn nhạt.
An Nhiên cố ý quan sát nơi sản xuất của những hạt châu đó, những tang thi có tinh hạch như vậy đều là những tang thi đã khôi phục khứu giác.
Cho nên tang thi trước tiên có thính giác, sau đó có khứu giác, mà một khi đã tiến hóa thành tang thi khứu giác, thì trong đầu sẽ sản xuất ra viên tinh hạch to bằng viên bi, vậy về sau tang thi có phải sẽ xuất hiện thị giác cùng vị giác, thậm chí cả cảm giác hay không? tang thi có thể tiến hóa 5 giác quan, tinh hạch trong đầu chúng nó sẽ có bộ dạng gì?
An Nhiên vừa tự hỏi vừa tìm kiếm tinh hạch trong mảnh vườn của nàng, thời điểm ngồi dậy, đột nhiên trong lòng nàng cảm giác được một loại khủng hoảng, đó là những khóm hoa bách hợp trên mặt đất truyền đạt lại cho nàng, An Nhiên ngẩng lên nhìn vào ngọn nguồn sợ hãi của chúng.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...