"Căn cứ Bắc Sơn chính là thiên đường của đàn ông a!"
Chiến Luyện đánh giá một câu như vậy xong cúi đầu, lại ngồi xổm xuống bên người Lưu Tiểu Quyết, hắn
giơ tay vỗ vỗ bờ vai của người kia, thực lòng nói:
"Nhưng mà ta chỉ yêu vợ của ta, chỉ muốn bên nàng cả đời, huynh đệ a, ta cảm ơn ngươi không gây
phiền toái cho ta, vợ của ta a, thời gian trước bởi vì Tô Yên kia nói một câu mà còn giận dỗi tới
giờ.
"
Trong mắt đàn ông, họ vĩnh viễn không thể lý giải được vì sao phụ nữ sẽ tính toán chi li với những
sự tình còn chưa có phát sinh như vậy, như An Nhiên, chỉ nghe Mã Lộ kia nói lại, việc Tô Yên thám
thính Chiến Luyện có mấy người phụ nữ, thích loại phụ nữ nào.
Chờ cho tới lúc Chiến Luyện về nhà An Nhiên đã náo loạn một trận với hắn, còn may da mặt hắn đủ
dày, dỗ dỗ dành dành nàng vui vẻ trở lại.
Nếu Tô Mị kia còn tới câu dẫn hắn, Chiến Luyện không biết An Nhiên sẽ tức giận thành bộ dạng gì,
cho nên lúc này hắn đặc biệt cảm tạ Lưu Tiểu Quyết, rốt cuộc là huynh đệ a, không làm vợ hắn tức
giận thành cọp mẹ.
Lưu Tiểu Quyết lại cười cười biểu tình có chút bất đắc dĩ, trong mắt có một loại đau đớn, Chiến
Luyện nhìn cũng không thể nói đùa gì.
Hắn dùng một thái độ khá thành khẩn khuyên Lưu Tiểu Quyết.
"Nếu ngươi cảm thấy khó xử, hoặc không vui, ta khuyên ngươi mang theo nàng rời xa trận phân tranh
này, đi về Thiên Viêm Sơn phía Nam kia, đừng cuốn vào ân ân oán oán của Bách Hoa thành và căn cứ
Bắc Sơn nữa.
"
Lưu Tiểu Quyết ngồi dưới đất, nhét miếng bánh nướng cuối cùng vào trong miệng, thấp giọng nói:
"Đương nhiên ta cũng hy vọng như thế, trước khi nàng vào ở Bách Hoa thành, ta đã nói,
ta hy vọng nàng có thể ở bên ngoài Bách Hoa thành với ta, ta luôn luôn yêu nàng, bảo hộ nàng, nhưng
nàng cự tuyệt.
Luyện ca, ngươi biết ngươi may mắn như thế nào không? Chị dâu nguyện ý cùng ngươi
hảo hảo sinh hoạt, hiện giờ muốn tìm một người hảo hảo sinh hoạt đã không dễ dàng.
"
"Đúng là không dễ dàng, nhân tâm quá nóng nảy, so với lúc trước khi mạt thế còn nóng nảy hơn.
"
Yên lặng bao trùm sau khi Chiến Luyện nói xong câu đó, hai người bọn hắn đều trầm mặc, ngày đã ngả
về tây, nhưng nhiệt độ lại không giảm xuống.
Một con tê giác biến dị lớn ngửi thấy mùi thịt người chậm rãi chạy ra, Lưu Tiểu Quyết đứng dậy,
hoạt động gân cốt, tính đón đầu giết con động vật biến dị kia, hắn chạy hai bước sau đó
quay đầu lại nhìn Chiến Luyện nói: "Luyện ca, nếu, ta nói là nếu, mọi việc kết thúc thì có thể để
lại tính mạng của nàng, ta mang nàng đi tới phương Nam, từ đây trời cao biển rộng,
không còn gặp lại.
"
"Được, ta đáp ứng ngươi.
"
Chiến Luyện đứng ở sau lưng Lưu Tiểu Quyết, gật gật đầu, trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn lên
tinh thần, cùng Lưu Tiểu Quyết giết con tê giác to lớn kia.
Đương nhiên hắn hy vọng Lưu Tiểu Quyết có thể ở lại Bách Hoa thành, trên đời này, người với
người có thể song hành đi với nhau tới hết cuộc đời đã thiếu lại càng thêm thiếu, nhưng Lưu Tiểu
Quyết lại có tình sâu vô cùng với Tô Yên! nhưng nàng với tính tình này có thể nhìn ra được sau
này kết cục sẽ không quá tốt.
Cho nên vẫn là thôi.
Ngay ở lúc Lưu Tiểu Quyết thay Tô Yên mở một con đường lui cho sau này thì Chân Tuyết Cửu đưa
một bản báo cáo về căn cứ Kim Môn cho An Nhiên
"Đây là lúc ta nhàm chán đã làm, tư liệu không được đầy đủ, phần lớn đều là nghe lại từ những người
tới Tiểu Chu thành mua sắm vật tư, ngươi xem đi, ta cảm thấy ngươi thả ra ra ngoài đi một chuyến
căn cứ Bắc Sơn, ta còn có thể đào ra càng nhiều càng sâu.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...