Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


"Không sao, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu, để xem bọn họ có bao nhiêu người.

"
Trong rừng có động tĩnh, thanh âm của Chiến Luyện đột ngột dừng lại, cảm giác của hắn nhanh nhạy dị
thường, bên tai vừa động, vốn dĩ thân thể đang nằm rạp trên mặt đất, đột nhiên xoay tròn, tiếng gió
lướt qua tai, một bóng người quen thuộc tập kích, không trúng, xoay người liền nhào lên, giống như
phát điên, cầm dao chém lung tung về phía Chiến Luyện.

"Lưu Tiểu Quyết, ngươi có phải điên rồi hay không?"
Chiến Luyện nằm trên mặt đất, nhấc chân đạp vào Lưu Tiểu Quyết vừa nhào qua, làm hắn
văng ra xa, đụng vào một mảnh dây mây biến dị.

Dây mây kia đột nhiên sinh trưởng nhanh chóng, bủa vây lấy thân thể của Lưu Tiểu Quyết, hắn ngẩng
đầu nhìn Chiến Luyện đã đứng dậy, la lên một tiếng, thân thể biến thành một trận gió, như hư không
thoát ly gông cùm xiềng xích của dây mây biến dị, lại lần nữa vọt về hướng Chiến Luyện.

"Lưu Tiểu
Quyết? Tiểu Quyết???"
Thanh âm vội vàng của Lạc Phi Phàm truyền đến từ tai nghe, thân ảnh của hắn nhanh chóng di chuyển

từ trong rừng cây biến dị, dưới mí mắt quân địch nhanh chóng chạy về phía Chiến Luyện đang ẩn nấp,
đợi đến khi hắn gạt ra một tán lá cây khổng lồ đang chặn đường thì thấy thân ảnh hai người
Chiến Luyện và Lưu Tiểu Quyết đang vật lộn đánh nhau ở trong rừng cây rậm rạp.

"Lưu Tiểu Quyết, có phải ngươi điên rồi không???"
Lạc Phi Phàm cũng nhào lên, túm lấy cổ của Lưu Tiểu Quyết muốn tách hai người ra.

Nào biết tên kia càng ngang ngạnh, đỏ mặt tía tai, càng phát ngoan công kích Chiến Luyện, Chiến
Luyện kia cũng thuộc loại cứng cổ, hai người đều không dùng dao, hắn thấy Lạc Phi Phàm đã ghè cổ
Lưu Tiểu Quyết, thì lên gối thụi một cái vào phần hông của Lưu Tiểu Quyết, làm tên kia đau đến kêu
gào thảm thiết.

"Đừng kêu, sẽ dẫn người bên kia tới đây!"
Lạc Phi Phàm nóng nảy, ghè mạnh lấy cổ Lưu Tiểu Quyết, kéo về phía rừng cây, muốn rời đi lực chú ý.

Chiến Luyện lại từ phía sau Lạc Phi Phàm vọt lên, làm cả hai người ngã gục xuống trên mặt đất, lửa
giận ngập trời vung những nắm đấm vào Lưu Tiểu Quyết, mắng:
"Lão tử cho ngươi đánh lén! Lão tử cho ngươi âm không âm dương không dương, lão tử cho ngươi giở
trò quỷ!!!"
Lạc Phi Phàm: "Vung tay chuẩn một chút đi, đừng đánh vào lão tử!"

Lưu Tiểu Quyết cũng không yếu thế, tuy rằng nửa người trên bị Lạc Phi Phàm ghè gắt gao, nhưng nửa
người dưới còn vặn vẹo, tính đá mấy đá về phía đũng quần của Chiến Luyện, hôm nay hắn tới giết
Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm sau đó tiến vào Đại phú hào lấy tinh hạch.

Nhưng không biết vì cái gì, hiện tại diễn biến lại trở thành như thế này, ba người bọn họ ai cũng
không dùng dị năng, ở chỗ này dùng nắm tay dùng chân vật lộn.

Bách Hoa thành.

Dưới mái hiên, An Nhiên lẳng lặng đứng sừng sững, Bàn Tử cũng tới đây, xin chỉ thị gì đó, An Nhiên
giơ tay ngăn Bàn Tử quấy rầy nàng, giờ phút này, tâm tư nàng sớm đã đặt ở trận vật lộn của ba người
Chiến Luyện, Lưu Tiểu Quyết và Lạc Phi Phàm, không rảnh bận tâm chuyện khác.

"Bên này, hướng bên này!"
Chỗ đất trống ở gần Đại phú hào đã có địch nhân xác định phương hướng, dị năng giả hệ kim của quân
địch đã mang người đi về phía rừng rậm biến dị tìm kiếm ba người, An Nhiên lại chỉ huy cây cối biến
dị chặn ngang bước chân quân địch không cho bọn họ tới quấy rầy ba người Chiến Luyện.

Nàng cũng đã nhìn ra, Lưu Tiểu Quyết thật là có quỷ, nhưng hắn cũng không muốn giết
nàng, không muốn giết Chiến Luyện, như vậy còn lại những lý do nhưng giãy giụa trong nội
tâm của hắn thì giao cho bọn Chiến Luyện tự giải quyết đi.

Tình cảm chiến hữu của những người đàn ông, phụ nữ tốt nhất không cần nhúng tay.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận