Mạt Thế Dật Văn
"Đã hiểu." Du Viêm Hiên nhận được mệnh lệnh lập tức trở nên nghiêm túc.
Bỏ đi dáng vẻ cợt nhã, buông Tập Nhã ra, mở cửa xe, nhanh chóng nhảy ra ngoài.
Ngay khi tiến vào rừng cây um tùm.
Tiếng thét của bọn tang thi bỗng chốc gần trong gang tấc.
Trên nóc xe Mâu Hành cùng Du Viêm Hiên đã sớm lắp đặt xong khẩu súng máy Gatling, nhanh chóng khai hỏa, tấn công thẳng vào bọn tang thi bậc một bậc hai phía trước để mở đường.
Bởi vì muốn tranh thủ thời gian, hai người Mâu Hành đối với đám tang thi không quá nguy hiểm sẽ lập tức bỏ qua.
Tập Nhã nhìn thấy bên ngoài cửa sổ là đám tang thi liên tục muốn bám vào xe, sau đó vì không đuổi kịp tốc độ liền bị hất văng đi.
Chất dịch nhầy kinh tởm của chúng dính đầy xe.
Tập Nhã yên lặng nắm chặt khẩu Beretta 92F trong tay, mở chốt an toàn.
Chưa đến 15 phút sau——
“Kéttt!” Chiếc xe thắng gấp vang lên một tiếng chua xót, lập tức dừng hẳn khi đang chạy với tốc độ cao.
Tập Nhã loạng choạng va vào ghế trước, được Ngụy Chính Thanh nhanh tay lẹ mắt bắt được.
Cô chưa kịp nói lời cảm ơn đã bị Ngụy Chính Thanh kéo xuống xe.
Vạn Tống thu hồi xe địa hình để tránh hư hỏng vật tư chiến lược.
Vì không còn bị ngăn cản tầm nhìn, Tập Nhã liền tận mắt nhìn thấy hàng ngàn con tang thi đang bao vây mình.
Giống như lao ra khỏi đám tang thi nhỏ và rơi vào ổ tang thi lớn hơn.
Da đầu Tập Nhã tê rần.
Chỉ cần nghe tiếng rít chói tai từ miệng bọn chúng liền khiến lỗ tai cô đau đớn.
Nhưng điều kinh ngạc lại xảy ra.
Bên này động tĩnh của bọn họ không nhỏ, có không ít tang thi muốn lao tới.
Nhưng chúng lại bị đồng loại xung quanh lao vào cắn xé.
Cảnh tượng ăn thịt đồng loại thế mà lại xảy ra!
Trong một tình huống bất thường như vậy.
Tập Nhã lập tức nghĩ đến một dị năng thần kỳ.
Cô nghĩ đến Cố An.
Trong khu vực chân không không có thây ma, Tập Nhã đã thành công nhìn thấy Cố An.
Giống hệt như lần đầu cô nhìn thấy, nhưng có chút chật vật hơn.
Lúc này đôi mắt vàng ánh lên tia sáng cũng không còn chói lóa như trước, khóe miệng của anh cũng trào ra máu tươi.
Nguyên nhân bởi vì dị năng của anh đang bị suy giảm.
Xiềng xích giữ lại bọn tang thi bậc ba đang có nguy cơ bị phá vỡ.
Tình cảnh ngày một xấu đi.
Đối mặt với sự tấn công mạnh mẽ của Cố An.
Nhìn thấy một con tang thi đang mặc một bộ quần áo rách nát, trên mặt chỉ có chút thối rữa, vẫn còn có thể nhìn thấy chút bộ dáng con người của nó lúc trước.
Cố An đã không ít lần gặp nguy hiểm dưới tay nó.
Tuy chưa bị tấn công chí mạng vì khả năng dự đoán nhạy bén cùng kỹ năng vững vàng của mình.
Nhưng quần áo trên người anh cũng có không ít chỗ bị xé rách, mơ hồ có thể nhìn thấy vết thương bên trong.
Bậc ba là một ranh giới.
Một trăm dị năng giả bậc hai may mắn lắm mới có được một người thăng cấp thành công thành dị năng giả bậc ba.
Mười năm trước, khi mạt thế nổ ra, nhiều người vừa mới phát huy dị năng mạnh mẽ liền muốn khuấy động tình hình.
Nhưng đều mắc kẹt ở cái ranh giới này, hoặc không rõ tung tích, hoặc tan xương nát thịt.
Nhưng chính vì khó khăn đến vậy, mà dị năng giả đạt đến cảnh giới này sẽ không còn giống người bình thường.
Khi bị tang thi cắn, người bình thường sẽ bị lây nhiễm ngay lập tức.
Còn với dị năng giả, họ sẽ có một sức đề kháng nhất định.
Tất nhiên không phải hoàn toàn.
Khi độc tố tiến vào cơ thể cũng cần phải xử lý rất nhiều thứ.
Nhưng những thứ này có thể từ từ nói sau…
“Tập trung xử lý đại gia hỏa.
Chờ anh qua!” Mâu Hành trên không trung nói với Cố An.
Đội ngũ được thành lập.
Mâu Hành cùng Du Viêm Hiên song song lao về phía trước.
Ngụy Chính Thanh, Cố Trạch ở hai vị trí phía sau, một trái một phải.
Tập Nhã cùng Vạn Tống được xếp ở vị trí trung tâm.
Trông giống như một con dao sắc bén, chém toạc đám tang thi dày đặc tạo ra một lỗ thủng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...