Trần Hạc sở dĩ chọn một động phủ có tổng lượng linh khí cao, nhưng đều cực kỳ bình quân như thế, chủ yếu bởi vì trong tay y có đài sen Ngũ Linh, vật này phối hợp với công pháp Toàn Linh của y, có thể điều động linh khí trong phạm vi hơn mười dặm, mà không chỉ giới hạn trong phạm vi vài mét xung quanh thân thể, cho nên đối với y mà nói, không cần linh mạch quá tốt, chỉ cần linh khí không ít là được, cho dù bên mình không có linh khí, cũng cướp đoạt được động phủ bên cạnh.
Theo đệ tử kia dẫn đường, Trần Hạc rất nhanh đã tới một vách núi, phạm vi nơi này chừng một trăm tám mươi trượng, động phủ cũng được xây cực kỳ tinh mỹ, không làm thô sơ ẩu tả như khi y sống bên ngoài trước đây, bên trong bất kể vườn thuốc hay phòng luyện công, thậm chí còn dẫn nước linh tuyền để tắm rửa và phòng địa hỏa luyện chế pháp khí, cần gì cũng có. Đồng thời bày xung quanh đều là trận pháp cấp bậc đại sư ở Vân Mộng Trạch, một bộ đều có giá trên trời, một động phủ lại được bày ba bộ. Trận pháp này cực kỳ bảo mật, có thể cho chủ nhân động phủ cảm giác an toàn tuyệt đối, dù là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không cách nào dò xét vào, đây là chỗ mà y hài lòng nhất.
Thấy Trần Hạc không có gì dị nghị, đệ tử kia lại lấy ra một con rối Trúc Cơ Kỳ trị giá hơn mười vạn, giao cho y, giúp đỡ việc thu xếp động phủ, cũng có thể cho nó mang đồ xuống cửa hàng dưới chân núi giao dịch, nơi đó chuyên biệt mở vì tu sĩ thuê động phủ, tuy rằng giá thu mua thấp hơn trên phố chợ một thành, nhưng tính chất bảo mật lại tốt nhất, đều dùng con rối để giao dịch, không có con người tham dự, đồng thời con rối được thủ vệ Vân Mộng Trạch bảo hộ, cho dù giao dịch mật rồng móng phượng, chỉ cần đủ linh thạch, đều có thể, cũng bảo đảm không có bất kỳ phiền phức nào.
Trần Hạc nghe thấy vậy càng hài lòng, mặc kệ điểm này là phục vụ vì tu sĩ có thân phận một trăm tầng trên, hay vì mang ý nguyện thuận tiện cầu tài nào khác, thì không thể nghi ngờ kết quả rất được hoan nghênh. Tu sĩ nào tu luyện đến bước này, mà không có một chút bí mật của mình? Mà bảo mật chính là điều tất cả tu sĩ đều cần thiết, chẳng qua ép thấp một thành giá có chút ác, đừng thấy chỉ có một thành, phàm là giao dịch thì đều không phải chỉ có thứ giá trăm tám mươi khối linh thạch, giao dịch đều có mấy chục vạn mấy trăm vạn linh thạch, một thành sẽ rút ra rất nhiều. Không thể không bội phục người kinh doanh của Vân Mộng Trạch, quả thực có tư duy kinh thương.
Đệ tử kia sau khi rời đi, Trần Hạc liền đặt linh thạch vào, mở ra pháp trận, kiểm tra mấy lần xác thực không có sai sót, sau đó mới gọi hắc báo ra, để nó quen thuộc hoàn cảnh xung quanh trước. Cho dù y tu tập công pháp Toàn Linh, cũng có lúc sẽ sơ sẩy, về mặt mùi vị không bằng hắc báo, có chỗ nào bất thường, đều trốn không thoát được mũi của hắc báo.
Hắc báo vừa ra, đã sớm xông ra ngoài dạo qua một vòng. Xác định không có chuyện gì, y mới đi vào động phủ, trước tiên tùy ý trồng chút linh thảo mấy năm ở vườn thuốc làm bộ dáng, tiếp theo thì trực tiếp vào phòng tu luyện, sau đó tìm một bồ đoàn cỏ thoải mái rồi ngồi xếp bằng lên đó, tay khẽ đưa, lấy ra đài sen Ngũ Linh từ không gian Giới Tử.
Đài sen Ngũ Linh mà Trần Hạc luyện chế ra cực kỳ tinh xảo, toàn bộ chỉ bằng bàn tay, lấp lánh trong suốt, đại thể ngưng kết như băng, chẳng qua thường thường mơ hồ có ngũ sắc thoáng hiện. Đây là lần đầu tiên y thận trọng cầm xem đài sen Ngũ Linh sau khi luyện thành, cánh hoa tuy như được khắc từ băng, nhưng lại vẫn chậm rãi đung đưa, trông rất sống động, ngay cả nam tử như y cũng nhìn không chớp mắt, nếu đổi lại là nữ tu, có lẽ đã sớm yêu thích không buông tay rồi.
Trần Hạc yêu thích không chỉ vì vật này do y hao hết trăm cay nghìn đắng mới luyện chế ra, còn vì nó quan hệ đến mỗi một bước tu luyện ngày sau, là vật then chốt để y bước về phía đỉnh phong đại đạo tu tiên thay thế ngũ linh căn kém cỏi của mình,, thực sự không thể có chút thành kiến. Thưởng thức một lúc lâu, bấy giờ mới khẽ động tâm tư, đài sen tự động xuất hiện trong đan điền.
Trước đó vì có Nguyên Anh lão tổ nhìn trộm, Trần Hạc không dám mạo hiểm để nó vào đan điền, lúc này vừa thu vào, liền cảm thấy đan điền có chút mát lạnh nhè nhẹ, như được nước thấm nhuần, khiến tinh thần y rung lên, khi nội thị phát hiện đài sen không đứng ở góc như bùn xám hoặc pháp khí Nguyên Thần, mà trực tiếp bao lấy Kim Đan nơi đan điền. Vì cánh hoa trong suốt, mơ hồ có thể thấy được Kim Đan ở trong đó, mà năm thanh kiếm nhỏ Nguyên Nhần cũng không lẳng lặng đứng ở góc như bình thường, mà bắt đầu vây quanh Kim Đan và đài sen Ngũ Linh, như cá giỡn nước, nối đuôi nhau chuyển động, dường như cực kỳ vui vẻ.
Kim Đan của mình là do nguyên khí ngũ linh ngưng kết, y cũng đã chuẩn bị đầy đủ năm loại pháp khí Nguyên Thần kim mộc thủy hỏa thổ, cộng thêm đài sen Ngũ Linh theo như trong ngọc giản nói, đều là vật ngũ linh, có thể nói là mộ bộ trang bị được sinh ra từ cùng nguồn gốc, khó trách hôm nay năm con cá nhỏ hoạt bát như thế, có lẽ có đài sen Ngũ Linh, năm linh kiếm nhỏ cũng có thể được lợi.
Nghĩ xong, Trần Hạc nhất thời khẽ động ý niệm, chợt cảm thấy toàn bộ thân thể như được đặt giữa không trung, tiếp theo như được một khối khí mát lành bao phủ, toàn thân ấm áp dào dạt cực kỳ thoải mái, mở mắt liền thấy một đóa hoa sen cỡ chừng một trượng tự sinh từ dưới chỗ ngồi, y như ngồi xếp bằng trên tim sen, hơn trăm cánh hoa sen ba tầng trong suốt chậm rãi di động lên xuống xung quanh y, khi thì chậm rãi nở ra, khi thì thu hồi nụ hoa, tràn ra ánh sáng. Nếu không phải Trần Hạc biết đài sen là do khí tinh hoa của ngũ liên ngưng thành, hình ảnh trên người không phải đài sen thực thể bao Kim Đan trong đan điền, thì y cũng gần như sinh thành ảo giác.
Lúc này chậm rãi thử vận hành công pháp Toàn Linh, chỉ khoảng nửa khắc đã cảm nhận thấy linh khí mấy chục trượng xung quanh đều bắt đầu áp sát vào chính giữa lấy y làm trung tâm, cánh hoa sen khe khẽ động. Đó là từng luồng linh khí thiên địa được năm đóa thánh liên chuyển hóa rót vào trong kinh mạch y, không có bất kỳ tạp chất nào, tinh thuần mà ôn hòa, như một bàn tay khẽ vuốt ve kinh mạch cốt cách toàn thân, trong nháy mắt đã cảm thấy đan điền có chút nóng lên nhè nhẹ. Mà năm thanh kiếm nhỏ trong đan điền lúc này lại như cá vào nước, sớm đã vui thích nối đuôi nhau, vừa xoay quanh vừa bắt đầu hấp thu nguyên khí tinh thuần trong đan điền.
Mà Trần Hạc cũng không dám sơ suất, lập tức nhắm mắt điều động nguyên khí toàn thân bắt đầu vận hành công pháp. Nếu có người vào được động phủ, sẽ có thể cảm nhận thấy, linh khí trong động phủ cực kỳ nồng đậm, thậm chí có thể nói là đặc sệt, như đã triệu hoán hết linh khí mấy chục trượng xung quanh đến nơi đây, trong lúc nhất thời linh khí nơi vách núi tầng tám mươi tám này còn tràn đầy hơn cả trong động phủ của Nguyên Anh lão tổ mười tầng đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...