Xung quanh đường lộ cây cối phát triển tốt một cách quỷ dị, đường có lẽ vì là khu ít người nên cũng không nhiều xe đậu, những cửa tiệm bị đập phá đến biến dạng lờ mờ thấy vết máu lẫn vết cào cấu.
2 chiếc xe hummer không tính sạch sẽ lắm nhưng lại cực kì chói mắt ở mạt thế này, người tụ tập với nhau xúm lại giết bầy tang thi đang gào thét.
" Hô, cuối cùng cũng xong "
Liễu Tư phẩy đao dính đầy tuỷ sống và máu nhìn qua thấy cô ưu nhã 1 nhát chém đứt đầu tang thi, một đao lưu loát hoàn toàn không thấy chút máu nào hay phải nói là máu chưa kịp phun ra, khoé miệng hắn run rẩy, cô gái này thật cmn hãn.
Triệu Hạo cũng nhìn cô, im lặng không biết nghĩ gì.
" tiểu Hạo, coi chừng "
Triệu Ngạo Kiêu luôn để ý tình trạng của cậu, mắt thấy tang thi nhào tới vơ vuốt muốn cào lấy cậu,, sắc mặt trắng bệch, bất chấp tất cả nhào tới ôm lấy cậu, muốn dùng dị năng lại phát hiện móng vuốt đã tới, bèn dùng thân mình cản đi nhát cào của tang thi, sau khi anh bị cào tang thi cũng bị cô chém một nhát bay đầu.
Được vòng tay ấm áp của anh hâm tỉnh, cậu cắn răng, trong lòng tự mắng mỏ bản thân một hồi.
" tiểu Hạo, em không sao chứ "
Nhận thấy người ôm mình run rẩy lợi hại, sắc mặt trắng bệch, cậu vội trấn an:" Em không sao "
" Triệu Hạo, anh cậu bị tang thi cào bị thương " Cô thu lại đao, lạnh nhạt lên tiếng hảo tâm nhắc nhở.
Cậu rời khỏi cái ôm của anh, không nghe anh ngăn cản dùng lực xoay lưng anh lại, nhìn qua vết thương sâu hoắc ở sau lưng máu dính đỏ thẫm áo, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống, trong lòng tựa như thuỷ triều cuồn cuộn.
" Kiêu là em hại anh, nếu em không thất thần anh sẽ không vì em mà bị cào "
Hắn cười khổ, đưa tay lau đi nước mắt cậu, trong lòng một mảnh đau lòng, song mâu lóe lên nhu tình:" Anh không sao, tiểu Hạo đừng khóc "
Mọi người đều có mắt làm sau không nhận thấy tình cảm anh dành cho cậu, đều im lặng không nói gì, chỉ có Lý Diễm đen mặt dậm chân.
Cô lại lên tiếng đánh vỡ không khí sặc màu hường kia:" Khụ, dị năng giả sẽ có miễn dịch cụ thể với bệnh độc tang thi, vết cào của hắn máu chảy ra là màu đỏ chỉ cần băng bó lại sẽ không sao, không cần lo lắng "
Triệu Hạo nghe thế bèn đỡ anh lên xe hoàn toàn không nữa câu nghi ngờ luôn tin tưởng lời cô làm cô nghi hoặc, này này, kiểu như thế chắc cô đem bán cũng vui vẻ bị bán nhỉ.
Nguyệt tỷ dùng hỏa hệ thiêu trụi xác tang thi, còn Liễu Tư dùng phong hệ cuốn mùi hôi thối khi hoả táng tang thi đi.
Sau khi xong xuôi hết rồi bèn lên xe.
Tận thế ngày thứ 3, cuối cùng bọn họ cũng sắp đến nhà kho nơi Phong đệ và Ái Muội ở.
Lúc này trong nhà kho
Một người khuôn mặt hèn mọn, tay cầm côn gỗ dính đầy máu chĩa vào đôi nam nữ trước mặt, giọng 10 phần uy hiếp:" Ngoan ngoãn đưa đống đồ sau lưng mày cho bọn tao "
Những người phía sau cũng phụ hoạ theo, một tên gầy hen trong đám, mắt dâm tặc nhìn chằm chằm cô gái nhút nhát trước mặt, nói với tên đầu đàn:" Đại ca, con nhỏ đó nhìn ngon phết hay là chúng ta bắt lại cùng nhau hưởng thụ " xoa xoa tay đầy thèm thuồng.
Tên đại ca cũng nhìn qua vì kho khá tối nên không nhìn kĩ bây giờ gã cũng chú ý, vỗ vai tên gầy cười ha hả:" Tiểu Mao Tử, mày nói cũng đúng, tao hưởng xong sẽ không thiếu phần tụi bây, anh em bắt lại cho tao "
" Không cho phép các người đụng vào cô ấy " Phong đệ bảo vệ Ái muội đang sợ sệt ra sau lưng, trong tay yên lặng cầm 1 trái lựu đạn, trong mắt lóe lên kiên định.
Đúng lúc bọn người sắp bắt lấy nàng, cửa nhà kho bị mạnh mẽ đá ra.
" Muốn đụng vào nàng? Bọn ngươi không xứng " Một giọng lạnh nhạt vang lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...