Cố Vi thấy Trương Đại Minh da mặt sưng phù nổi giận đùng đùng trừng Dịch Nhiên.
Dịch Nhiên nhìn Cố Vi, “Có việc?”
Cố Vi đem Trương Đại Minh đẩy trước mặt Dịch Nhiên, “Nó mới 4 tuổi a, anh thế nhưng bảo nó đi giết tang thi!”
“Nha.”
Bị Dịch Nhiên không thèm để ý chút nào chọc tức, Cố Vi càng kéo Trương Đại Minh qua, “Đi, đừng để ý đến anh ta!” Đem 1 đứa nhỏ đứng chưa tới eo ném trước mặt tang thi, làm sao vậy? Đã chán ghét đứa nhỏ như vậy thì cô nên mang theo đi!
Trương Đại Minh giãy ra khỏi tay Cố Vi, sợ hãi đi đến bên người Dịch Nhiên.
“Đại Minh, anh ta có chủ tâm muốn hại chết em!” Tuy Cố Vi còn thích Dịch Nhiên, nhưng, có đôi khi Dịch Nhiên lạnh lùng cũng làm cho cô tâm mất mát, anh ấy đối với những người khác không lưu tình cô có thể lý giải, nhưng vì sao ngay cả Trương Đại Minh nhỏ như vậy cũng không buông tha? Mỗi lần thấy cặp mắt to sợ hãi nhìn tang thi cô đã cảm thấy đau lòng.
Trương Đại Minh nhìn Dịch Nhiên không dám động, Cố Vi cực kỳ tức giận, vừa muốn đi lên kéo Trương Đại Minh, Dịch Nhiên đứng dậy, “Trương Đại Minh, nhóc nghe cô ta hay là nghe tôi?”
Trương Đại Minh cái miệng nhỏ nhắn mấp máy, mắt to nhìn Dịch Nhiên lại nhìn Cố Vi, tới gần Dịch Nhiên hai bước.
“Em!” Cố Vi thống hận Trương Đại Minh sùng bái mù quáng, Dịch Nhiên lợi hại có làm được cái gì, chẳng lẽ nó không muốn sống nữa sao?
Dịch Nhiên đi hai bước, khi lướt qua Cố Vi, nói, “Tang thi sẽ không bởi vì nó mới 4 tuổi mà không ăn nó.”
“Nếu muốn sống sót, trước khi tang thi ăn ngươi, giết chết nó.” Đi theo sau lưng Dịch Nhiên, Trương Đại Minh yên lặng đọc lên câu tiếp theo, đây là Dịch Nhiên ca ca ngày đó nói với nó, nếu muốn ăn, nếu muốn sống sót, lấy ra giá trị của mình, đương nhiên nó cũng có thể ỷ vào chính mình nhỏ tìm kiếm người yêu nó, được người sủng ái lớn lên, cái này phải xem lựa chọn của mình, nhưng nó muốn trở nên mạnh mẽ, trở nên rất mạnh rất mạnh, như vậy ngày đó ba mẹ và em trai sẽ không phải chết thảm như vậy, cho nên nó muốn đi theo Dịch Nhiên ca ca.
“…” Bị 2 nam nhân một lớn một nhỏ chọc giận đỏ mặt, Cố Vi hung hăng dậm chân đi, Dịch Nhiên là đại ngu ngốc, Đại Minh là tiểu ngu ngốc!
“Chị Cố Vi tức giận sao?” Đợi Cố Vi đi xa, Trương Đại Minh ngẩng đầu lên nhìn Dịch Nhiên.
“Nhóc có thể đi cùng cô ta.” Người khác lựa chọn Dịch Nhiên không miễn cưỡng.
“… Nhưng, đi theo anh sẽ trở nên mạnh mẽ.”
“Đi theo tôi cũng sẽ chết.”
“…” Trương Đại Minh bình tĩnh nhìn chằm chằm mặt đất, đột nhiên nở nụ cười, “Đại Minh không sợ, chết có thể nhìn thấy em trai.”
“…”
“Nhưng Đại Minh không muốn chết, Đại Minh muốn giết thật nhiều tang thi, vì ba mẹ và em trai báo thù.”
Ba mẹ và em trai Trương Đại Minh chết là do thiên tai, nhưng nó một mực cho rằng là do xuất hiện đồ khốn ăn thịt người nên ông trời mới tức giận, cho nên nó muốn giết thật nhiều thật nhiều đồ khốn nạn.
Đối với Trương Đại Minh nhận thức sai lầm, Dịch Nhiên không có uốn nắn cũng không thừa nhận, con đường này là chính bản thân nó chọn, sai cũng chỉ có thể trách chính mình.
Đem Trương Đại Minh ném tới trước mặt một cái tang thi, vóc dáng nho nhỏ ở trước mặt tang thi toàn thân hư thối tựa như một con kiến, Vu Đồng giết xong đi đến bên người Dịch Nhiên, “Dịch ca, thật muốn mang tiểu tử này?”
Dịch Nhiên nhìn chân trời, “Cái này là chính bản thân nó lựa chọn, đánh thắng có thể tìm được thức ăn và sống sót, đánh không lại bất quá lại gia tăng thêm một cỗ thi thể mà thôi, cùng tôi dính tí quan hệ nào sao?”
Vu Đồng sờ sờ cái mũi, muốn thấy tâm đồng tình trên người Dịch Nhiên quả là hy vọng xa vời.
Trương Đại Minh nhìn lên chỗ tuỷ não lộ ra của tang thi, trên mặt đất những mảnh thịt nhỏ trộn lẫn với nước bọt màu vàng, mặc quần áo làm bằng vải bông, rất giống áo mẹ đã từng mặc, nhớ tới mẹ, nước mắt lại muốn chảy.
“Không có sao chứ?” Vu Đồng lo lắng nhìn Trương Đại Minh, tuy hắn không muốn mang đứa nhỏ, nhưng không có nghĩa là hắn có thể nhìn đứa bé ở trước mặt mình chết đi, nghiêng mắt nhìn chung quanh, những đồng đội khác đều nghiêng đầu đi, tuy lí trí bọn họ chấp nhận Dịch Nhiên, nhưng trên mặt cảm tình lại vô pháp đồng ý, vẫn còn con nít…
Dịch Nhiên lạnh lùng liếc Vu Đồng, không nói chuyện, bọn họ cũng có thể bao che đứa nhỏ này, cậu tuyệt không phản đối.
“Chính là ải kia à, được sao?” Dịch ca, anh có chủ tâm làm khó dễ người sao?
“Đây là khảo nghiệm, trước mắt mà nói nó thông qua một nửa, nếu như một nửa khác nó không thông qua, từ nay về sau nó cùng nữ nhân kia giống nhau.”
Theo tầm mắt Dịch Nhiên nhìn sang, Vu Đồng hiểu rõ, Nhan Diễm, tuy cho phép ả đi theo, nhưng không cho bất luận thức ăn nào, thậm chí nếu như gặp phải nguy hiểm, Vu Đồng có thể khẳng định nữ nhân kia là bị ném bỏ trước nhất.
Nhan Diễm thấy Vu Đồng nhìn qua, vội vàng vứt cái mị nhãn, đại hán kia đã một ngày chưa cho ả ăn, ả sờ sờ bụng, thật đói…
Hiện tại cậu ở trên quốc lộ từ J thị đến T thị, rất nhanh sẽ đến nội thành T thị, nhưng thức ăn đang thiếu, cho nên Dịch Nhiên một câu giảm phân nửa, trước kia mỗi người còn có thể ăn no lập tức trở nên chỉ có thể ăn lửng dạ, cho nên giữa tánh mạng và sắc đẹp, đại hán lựa chọn sinh mệnh, dù sao hắn còn phải đi giết tang thi, ăn không đủ no cho dù là chạy trốn cũng chạy không lại tang thi.
Mà bây giờ là tận thế 20 ngày, trong đội dị năng giả thấp nhất là cấp 1, giống Vu Đồng cùng Mạc Phi Liên, Tô Vân và Thước Mị đã là dị năng giả cấp 2, Phỉ Phỉ 1 lần thăng cấp thất bại, hiện tại đang cố gắng xoát tinh thạch. Hiện tại một đường đi tới này, thấy nhiều nhất là tang thi cấp 1, ngược lại tang thi bình thường rất ít thấy, thậm chí tang thi cấp 2 so với tang thi bình thường còn nhiều hơn.
Lưu Huy giơ súng nhắm, viên đạn chuẩn xác bắn trúng đầu tang thi, tuy bắn trúng nhưng tang thi không chết, chiến sĩ khác lập tức bổ sung thêm 1 súng, đạn chui vào, lần này tang thi ầm ầm ngã xuống đất, đào đầu lâu, một khỏa tinh thạch màu vàng cấp 2 chói mắt phi thường.
So với dị năng giả, còn sót lại mấy người quân nhân chú trọng đoàn đội phối hợp hơn, bọn họ thể năng so ra kém thể năng dị năng giả, bọn họ cũng không thể dùng tinh thần lực phát ra băng a hỏa a, nhưng thể lực của bọn họ so với tinh thần lực tốt hơn, độ chính xác của bọn họ so với thể năng dị năng giả cao hơn, mấy ngày nay, bọn họ không có giảm sỉ số, ngược lại là dị năng giả chết 2 người.
Trương Đại Minh tập trung tinh lực, thừa dịp tang thi bổ nhào qua quyết đoán thuấn di, thân ảnh nhỏ biến mất lại xuất hiện, lần này đổi thành sau lưng tang thi, đao trong tay đánh về phía đầu gối tang thi, tuy tang thi không có cảm giác đau, nhưng phản xạ thần kinh vẫn tồn tại, chỉ là không có nhạy cảm như nhân loại, bất quá vẫn là có chút cong lại, thừa dịp tang thi còn không có kịp phản ứng, Trương Đại Minh liên tục đánh ở cùng 1 vị trí, sau đó khi tang thi quay đầu lại thuấn di đến sau lưng, như thế mấy lần, đầu gối tang thi bị đánh nát, thiếu một chân, tang thi té trên mặt đất, hai cánh tay quơ, muốn bắt Trương Đại Minh.
Trương Đại Minh tránh thoát lợi trảo của tang thi, lại là một cái chớp mắt dời đi, đứng ở trên lưng tang thi, động đao, hung hăng cắm xuống, lần thứ nhất đao gặp phải trở ngại, nhưng không kịp bù đao thứ hai, lợi trảo chụp vào trên lưng chính mình, Trương Đại Minh lui về phía sau một bước, tránh thoát lợi trảo, thừa dịp bất ngờ, thuấn di đến phía trước bổ sung một đao, sau đó thừa dịp móng vuốt chộp tới lại chuyển qua đằng sau, mấy lần qua đi, đầu tang thi rốt cục bị nó đâm thủng, bên trong là khỏa tinh thạch màu trắng cấp 1.
Lấy tinh thạch, Trương Đại Minh đầu đầy mồ hôi nhìn Dịch Nhiên, nó cũng có thể giết tang thi!
“Tinh thần lực không tệ.” Liễu Hy từ lúc bắt đầu đã ở một bên đứng xem, “Thuấn di nhiều lần như vậy, mà không có tiêu hao tinh thần lực, tiểu tử này tương lai vô hạn, đáng tiếc, quá nhỏ.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, đúng vậy a, đáng tiếc quá nhỏ, không biết có thể sống đến lớn lúc mang ánh sáng không?
“Dịch Nhiên ca ca, anh xem!” Hoàn toàn không biết mình là đối tượng thảo luận, Trương Đại Minh lấy được tinh thạch thì cho Dịch Nhiên như hiến vật quý.
Dịch Nhiên gật gật đầu, “Một hồi hấp thu a.”
“Dạ.” Trương Đại Minh gật đầu, trong đội thì nó vẫn chỉ là sơ cấp dị năng giả, ngay từ đầu Dịch Nhiên quy định, ai đánh ra tinh thạch thì của người đó, cậu không cần người khác bảo vệ, cho nên cũng đừng nghĩ cậu phụ trách tánh mạng của mọi người, có thể đuổi kịp thì hãy cùng lên, không thể đuổi kịp, cậu cũng sẽ không đợi.
Liễu Hy hâm mộ nhìn tinh thạch, kỳ thật hắn có rất nhiều tinh thạch nhưng hắn không có cách nào hấp thu, cho nên ngay từ đầu là như thế nào thì hiện tại chính là như thế ấy, không giống Mạc Phi Liên đã bắt đầu lên cấp 3.
Bất quá, Dịch Nhiên rốt cuộc cấp mấy? Cái này là nghi vấn của mọi người.
Hải Kiếm cầm đao cẩn thận trốn tang thi bình thường, thừa dịp không phòng ngự chém lên, tâm nói, ngươi làm được, bọn họ đều làm được, cho nên ta cũng có thể làm! Không giết tang thi thì không thể ăn cơm, không ăn cơm sẽ chết đói, hắn thật vất vả mới còn sống, hắn không muốn chết! Nếu như hiện tại tựu chết, như vậy trước kia nhận khuất nhục thì tính cái gì?
Mắt nhìn Hải Kiếm cắm đao vào trong đầu tang thi bình thường, Dịch Nhiên quyết định một hồi vẫn là phân cho Hải Kiếm ăn chút gì, cố gắng đi.
Xe một đường đi về phía trước, lần này ở trước một tiệm thực phẩm ngừng lại, không biết đến T thị bao lâu, cho nên cần bổ sung vật tư.
Không có giống như trước kia, Dịch Nhiên lần này đi tuốt ở đàng trước, cẩn thận tới gần cửa đóng chặt, hiện tại vật tư khan hiếm, nhưng cửa tiệm thực phẩm không có bị đập nát rất là không thể tưởng tượng nổi.
Đi tới gần, phát hiện dưới cửa có 1 cái lỗ cao nửa thân người, đây rốt cuộc là cái gì?
Đúng lúc này, một đạo hắc ảnh đột nhiên từ phía dưới xông tới, đánh về phía trước nhất Dịch Nhiên, Dịch Nhiên nhanh tay lẹ mắt, né tránh qua bên cạnh, bóng đen kia thấy một kích không thành, ngược lại dùng loại tốc độ điện xẹt tấn công đại hán sau lưng Dịch Nhiên, đại hán hét thảm một tiếng, bị kéo xuống dưới, Dịch Nhiên thấy thế đang muốn kéo trở về, lại lóe lên điện xẹt đánh úp lại, khiến cho Dịch Nhiên buông tay ra, đại hán bị kéo vào trong cửa, lại một tiếng kêu thảm thiết, không một tiếng động, mà tia chớp thứ hai lại mượn cơ hội chạy trốn trở về.
Rốt cuộc là cái gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ trơ mắt nhìn đồng bạn chết nhưng không biết là cái gì, một loại sợ hãi trước nay chưa từng có bắt đầu ở nội tâm sinh sôi, bọn họ không sợ tang thi, nhưng loại sinh vật có tốc độ quỷ dị này làm cho bọn họ sợ hãi, dù sao ai cũng không biết tiếp theo bóng đen xuất hiện thời điểm nào, bị bắt đi có phải là mình không?
Nhưng sợ thì sợ, cũng không dám động, bởi vì thân ảnh đơn bạc phía trước còn đứng ở đó, không có lui không có sợ hãi.
Dịch Nhiên trong nội tâm đang run rẩy, là cao hứng, không sai được, loại tốc độ này nhất định là biến dị thú cấp 3, chỉ cần giết nó có lẽ đóa hoa trong không gian có thể nở rộ, như vậy cậu có thể…
Tay dùng sức, đem tất cả đóng băng lại, nhìn băng kia, những người khác không khỏi thở phảo, như vậy ít nhất không cần lo lắng bóng đen lại đi ra.
Nhìn bóng đen vừa rồi, bên trong khẳng định không chỉ có một cái biến dị thú, mà người ở phía ngoài quá nhiều cũng gây trở ngại cho cậu, Dịch Nhiên suy nghĩ sau đó nói, “Các người đi lên xe.”
Những người còn lại cũng minh bạch lưu lại ngoại trừ chịu chết cũng không có một chút dùng, vì vậy tốp năm tốp ba lên xe.
“Còn cậu nữa.” Dịch Nhiên cau mày nhìn về phía Tô Vân, dị năng giả cấp 2 còn muốn giết biến dị thú cấp 3 sao?
Tô Vân mỉm cười khoát khoát tay, “Tôi cũng không phải là chịu chết.” Thổ hệ dị năng giả ở lúc nguy hiểm có thể nâng tường đất phòng ngự.
“Đừng làm trở ngại tôi.” Lạnh lùng nhìn Tô Vân, Dịch Nhiên không rõ vì sao có người biết đánh không lại còn chạy tới, chẳng lẽ hy vọng chính mình đem thú hạch cho hắn sao? Chê cười.
Vu Đồng thấy Tô Vân ở lại, cũng xuống xe, sau đó trừng Tô Vân, đừng cho là ta không biết tâm tư của ngươi.
Bị trừng không giải thích được, Tô Vân dùng cười để che giấu hoang mang.
Lúc này từ trong băng lộ ra sinh vật làm cho bọn họ minh bạch bóng đen vừa rồi là gì, là chó, một con chó săn lớn màu đen!
Có lẽ là đóng băng chặn lại, biến dị chó săn cuồng bạo đâm vào băng, băng nứt ra khe hẹp, lại va chạm, khe hẹp thành lớn.
Hết chương 58.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...