Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Ếch sậy!

Dịch: Tĩnh Luân

Biên: songthanhsang

Tần Phong bước lên chiếc xe dã ngoại, bên tai nghe lên giọng nữ dễ nghe lặp qua lặp lại.

"Chuyến dã ngoại lần này xuất phát từ đường tắt đi qua Tây Sơn, Cửu Khúc câu, vịnh Thanh Hà, di chỉ Nguyên Dương, căn cứ Xương Nam..."

"Tất cả chiến đấu giả xin chú ý, sau khi xuống xe thời điểm ở bên ngoài dã ngoại săn giết dị thú, có thể dựa vào thi thể để đánh giấu khen thưởng thêm tiền Hoa Hạ, mục tiêu săn giết phân biệt là Cự thử ăn cỏ, Sài Lang mắt đỏ, dây leo ăn thịt người, ếch sậy..."

Bên trong xe, máy chiếu phim tự động truyền ra thanh âm để Tần Phong có một cảm giác đã lâu không trải qua.

Đã bao nhiêu năm không có đi dã ngoại bằng chiến xa tập thể đơn sơ để hành tẩu như vậy!

Dã ngoại nguy hiểm vô cùng, không nói có thể tùy thời xuất hiện vết nứt, mộtlượng lớn sinh vật dị giới xâm lấn đã sớm đem Địa Cầu cải tạo để có thể thích nghi với hoàn cảnh hiện tại.

Để bảo hộ an toàn của căn cứ, người lãnh đạo cũng làm ra ban thưởng nhất định để nhiều người có thể đi ra dã ngoại chiến đấu.

Trên chiếc xe này có hết thảy hơn hai mươi hành khách, bất quá bởi vì không có ai qu biết lẫn nhau nên nhiều người nhìn thấy Tần Phong cũng nghĩ là người ở bên trong đội ngũ khác, cuối cùng cũng không có để ý đến.

Chiếc xe vừa đến bến liền đón thêm một ít người, cũng có một số người đã lên xe, thời điểm đến vịnh Thanh Hà, Tần Phong liền đứng ở trước cửa, trừ hắn ra cũng có một đội nhân mã đứng dậy.

Nguyên bản khi còn ở trên xe không có cảm giác đến cái gì, nhưng sau khi xuống xe, Tần Phong lập tức bắt đầu cảm thấy chói mắt.

"Ngươi như thế nào lại đi một mình? Ở bên ngoài dã ngoại này quá nguy hiểm không bằng ngươi cùng đi với chúng ta đi!"


Bên trong đội ngũ năm người kia, một cô gái có khuôn mặt tươi sáng tươi đẹp, mi thanh mục tú nhìn thấy Tiêu Phàm đi một mình nhịn không được khuyên.

"Dao Dao!" Trong đội ngũ một nam sinh vội vàng mở miệng kêu, đồng thời cảnh giác nhìn Tần Phong "Người này đi một mình khẳng định là có mấy phần bản lĩnh, người ta chắc chắn không muốn cùng đi với chúng ta đâu!"

Cô gái được gọi là Dao Dao lập tức phản bác "Ta nhìn thấy hắn lợi hại nên mới mời vào đội a!"

"Dao Dao, ngươi cũng không biết hắn có thật sự lợi hại hay không, vạn nhất hắn kéo chân sau chúng ta thì phải làm sao bây giờ!" Một nam sinh khác vội vàng nói.

"Thế nhưng mà..." Lý Dao Dao hiển nhiên không tán thành với lời nói của hai người kia.

"Dao Dao, quên đi, người kia đã đi!" Một nữ sinh khác lôi kéo lấy cánh tay Dao Dao "Ngươi có ý tốt nhưng người ta căn bản là không để trong lòng a!"

Đám người lúc này mới phát hiện, trong thời điểm mấy người tranh cãi Tần Phong đã đi cách xa hai mươi mét tốc độ cực nhanh biến mất phía sau đám cỏ lau khổng lồ.

Lần này, ngược lại là đến lượt đám người này chán nản.

Người này làm sao lại như vậy a!

...

Tần Phong căn bản không biết suy nghĩ của bọn hắn, cũng không có thói quen cùng người xa lạ nói chuyện. Đôi khi, đồng loại bên trong dã ngoại còn đáng sợ hơn ở bên trong căn cứ, Tần Phong tự cảm thấy thực lực bây giờ của bản thân còn thấp, không muốn cũng những người khác dấy lên quan hệ gì.

Huống chi, lần này Tần Phong có việc cần phải làm, cũng không hi vọng người khác biết.

Hắn nhanh chóng lướt nhanh qua đám lau sậy, cẩn thận không để bản thân phát ra âm thanh, các cạnh của những cây lau sậy này cực kỳ sắc bén những cũng hết sức mềm mại, có thể đẩy ra để đi nhưng nếu bị quẹt sẽ khiến làn da tổn thương.


Cũng may, trang phục chiến đấu T3 của Tần Phong đủ để bảo vệ được hắn, bên trong đám lau sậy to lớn này nhìn qua giống như một khu rừng trúc.

Cái này có thể che lại thân thể nhưng cũng đồng dạng che kín cảnh báo nguy hiểm.

"Cô!"

Một tiếng ếch gọi truyền đến, Tần Phong hơi nheo mắt lại, khóa chặt về một phương hướng.

Ngay sau đó một đạo thân ảnh màu xanh lục từ bên trong đám lau sậy bay vụt đến tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Trong tay Tần Phong đã cầm nỏ tên chuẩn bị sẵn sàng, phương hướng đầu mũi tên hơi đổi, Tần Phong dứt khoát bóp cò.

"Sưu!"

Tiếng xé gió trầm thấp vang lên, sau một khắc nhắm ngay chính giữa bóng dáng của sinh vật màu xanh lục kia.

"Phốc!"

Mũi tên trực tiếp bắn xuyên qua đầu, một vòng máu tươi cùng vật thể màu trắng vàng phun lên trên đám cây sậy.

Lúc này, bóng sinh vật màu xanh lục kia rơi xuống mặt đất mới khiến người khác thấy rõ đây là gì.

Một con quái vật màu xanh biếc nửa bên dưới giống như con người rơi xuống trước mặt hắn, nhìn giống như một con ếch được phóng đại.

Mà hai chân sau của con ếch này cực kỳ phát triền, gần như có thể đứng thẳng lên đi lại, đây còn được gọi là sát thủ khét tiếng nhất vịnh Thanh Hà —— người nhái.


Trước đó ở bên trong xe buýt, căn cứ theo bên trong danh sách treo thưởng, thì có tồn tại loại sinh vật này.

Tần Phong đi lên phía trước, rút ra dao găm lưu loát khoét lấy con mắt của người nhái.

Mặc dù thịt của người ếch có vị rất ngon nhưng Tần Phong lần này có chuyện quan trọng hơn muốn làm không thể mang theo đồ vật quá lớn, mà máu tươi của người ếch có khả năng bị sinh vật khác công kích.

Đem đôi mắt ếch bỏ vào một cái bình đậy kín lại, hắn cảm giác được năng lượng trên người ếch nàubị mình hấp thu trong nháy mắt tự động cường hóa bản thân.

"Tốc độ so với kiếp trước nhanh hơn rất nhiều!"

"Đây chính là dị năng hoàn chỉnh sao?"

"Có lẽ, nó vẫn có thể mạnh hơn nữa, ta còn chưa có đào ra hết!"

Tần Phong cảm giác được lực lượng của thân thể dần dần được tăng cường, trong lòng nhịn được cũng hưng phấn lên.

Tần Phong tiếp tục đi lên phía trước, đám lau sậy ngày càng dày đặc nhưng đồng thời âm thanh người ếch xung quanh cũng ngày càng lớn hơn.

"Cô cô cô!" Tiếng kêu t dồn dập truyền đến, Tần Phong đứng vững mũi tên kích xạ mà phóng ra.

"Sưu sưu!"

Hai mũi tên xuyên thẳng qua to đám lau sậy to lớn đâm thẳng vào đàu của hai con người ếch phía sau đám lau sậy.

Hiện tại đang dần dần bước vào mùa hè, chính là giai đoạn mà người ếch sinh sản, nếu như ở thời điểm này không tiến hành thanh lý đám người ếch này chờ đến khi mùa sinh sản qua đi số lượng tăng lên nhanh chóng thì bón chúng sẽ rời khỏi tổ mà bắt đầu phân tán, đối với căn cứ mà nói đây chính là uy hiếp to lớn!

Đây cũng là lý do mà ở trên xe được căn cứ thông báo.

Tần Phong đi tới, năng lượng của hai con người nhái bất tri bất giác bị Tần Phong thôn phệ, trong lúc nhất thời Tần Phong cảm giác được thực lực của mình tăng lên nhiều.


Đây là một loại cảm giác để cho người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái, đã rất nhiều năm Tần Phong chưa từng trải nghiệm qua, loại cảm giác tấn thăng một cách nhanh chóng.

Dù sao, vào thời điểm khi đó hắn thật sự rất lâu không có tiến giai.

Sau khi Tần Phong tiêm vào dược tề thức tỉnh, là một dị năng giả, nhưng mà dị năng thôn phệ của hắn phương hướng phát triển là về tăng cường thể chất cho nên biển hiện của hắn bên ngoài luôn là thực lực của cổ võ giả.

Nếu như bây giờ dùng đẳng cấp đến đánh giá thì hiện tại Tần Phong tuyệt đối là cổ võ giả đoạn G 1!

Sau khi hắn đào ra cặp mắt của người ếch Tần Phong lại tiếp tục đi tiếp bộ pháp mười phần kiên định.

Sau ba tiếng, Tần Phong đã đi ngang qua khu lau sậy âm thanh tiếng nước dần vang lên.

Bên trong này thật sự là vịnh Thanh Hà.

Chỉ là bên trong vịnh Thanh Hà cũng đồng dạng nguy hiểm, dưới nước vô số loài cá piranha, cá sấu do đó bên trong này gần như trở thành cấm địa.

Cũng chính là bởi vì như thế, căn cứ phương Bắc căn bản không biết bên trong này ẩn giấu một tổ chức bất hợp pháp - phản lại nhân loại, dưới đất còn tồn tại một căn phòng thí nghiệm.

Có lẽ đây chính là một mặt của bóng tối!

Tần Phong tới đây cũng không phải là muốn báo thù, dù sao thực lực bây giờ của hắn cần phải tăng lên.

Tuy nhiên, Tần Phong vẫn lựa chọn tới đây, bởi vì nơi này khiến hắn có một loại tự tin sẽ là một cái trợ lực khiến hắn trở nên cường đại hơn.

Tần Phong thay bình dưỡng khí cùng mang vào kính bơi lội, đây là những trang bị mà hắn thuận tiện mua tại cửa hàng.

"Phù phù!"

Tần Phong nhảy xuống nước.

Ps Muội xin lỗi khi truyện ra trễ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui