Thời điểm bắt đầu tận thế, Tiêu Văn vẫn còn đang ngủ. Suốt một ngày trước vừa mới thức đêm viết luận văn, nhân dịp cuối tuần không phải lên lớp, Tiêu Văn chuẩn bị ngủ nướng. Kiếm tiền đếm đến tay rút gân, ngủ thẳng tới tự nhiên tỉnh mới thôi là hai chuyện vui lớn nhất trong đời a!
Tiêu văn là sinh viên năm hai của một trường đại học nằm ở phía nam thành phố, học tập cũng tạm, thuộc loại không xin được học bổng. Có vài đứa bạn, cũng có mấy cừu nhân. Cừu nhân đương nhiên là đẹp trai! Bạn bè, chính là đám bạn thân thường xuyên cùng nhau dạo quán xá!
Tiêu Văn là cô nhi, tự mình giãy dụa mà lớn lên, sau khi rời cô nhi viện thì tự nuôi sống bản thân, làm thêm trả học phí. Lại nói tới khó khăn, kỳ thật cũng là như mọi người thấy. Tiêu Văn thuê một gian phòng nhỏ, tiền thuê thiếu còn có thể đóng sau, đi làm thêm sẽ có tiền trả. Phòng thuê này khá cũ, nhưng cũng không đến mức cũ nát, chủ nhà cũng tốt lắm. Tiêu Văn trong phòng có một cái máy tính, ngoài ra cũng chỉ có giường, một cái ghế với một cái bàn.
…..
9:00 AM, ngày 3 tháng 11 năm 2014.
Tiêu Văn đang nằm ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác như có cái gì kêu, thanh âm như thế nào lại nghe quen tai như vậy? Vùi người trên giường, Tiêu Văn trở mình, chép chép miệng tiếp tục ngủ. Một phút đồng hồ sau, Tiêu Văn bị tiếng chuông di động không ngừng vang đánh thức.
Nằm lỳ trên giường, bàn tay mò tới ngăn tủ bên cạnh với lấy di động, mơ hồ nhìn thoáng qua thông báo. À, là Trần Hạo, tiểu tử này gọi điện đến vào giờ này làm gì, Tiêu Văn còn mơ hồ miễn cưỡng bắt máy.
“Này…” Thanh âm cậu hữu khí vô lực, giọng mũi còn rất nặng là điển hình của việc chưa tỉnh ngủ.
“Này cái gì mà này a! Tiểu tử cậu còn ngủ được? Đều đến tận thế rồi mà còn ngủ!” Trần Hạo thanh âm hổn hển cách bởi di động vẫn là khá lớn.
Hơi hơi kéo di động ra xa lỗ tai một chút, Tiêu Văn mị hí mắt, là vậy sao! Ngáp một cái. Miễn cưỡng trả lời: “Trần Hạo a, tận thế thì cũng phải chờ tôi tỉnh ngủ rồi nói sau, hiện tại ….”
“Tiêu Văn, hiện tại tôi không nói giỡn với thằng nhóc cậu, là tận thế thật! Hiện tại trên đường rất loạn, nơi nơi đều là người chạy trốn, cậu hiện tại rời giường mau, mang theo đồ ăn chạy càng nhanh càng tốt, nơi không có người càng an toàn!” Trần Hạo thanh âm mang theo lo lắng.
“….Trần Hạo, cậu xác định sao? Thật sự không phải gạt người?” Tiêu Văn còn buồn ngủ sẽ không bị dọa, sẽ không thật sự là tận thế đi!
“Lừa cậu làm cái gì, bây giờ mọi người đang di tán, cậu cũng mau chạy đi thôi!” Trần Hạo nói xong liền cúp máy.
“Đô ….đô …đô …đô ……” di động trong tay “đô đô” kêu, Tiêu Văn có điểm ngây người. Này sẽ không là thật đi!
Lăn một vòng xuống giường, Tiêu Văn vội vội vàng vàng mặc quần áo, cầm lấy ba lô nhét vào đầy đồ ăn, nhồi a nhồi, Tiêu Văn cảm thấy trước hết vẫn là xuất môn nhìn xem nếu tận thế thật sẽ trở về dọn tiếp, nếu không phải thì chính là bị lừa.
Tiêu Văn trong tiềm thức vẫn là không tin, cứ như vậy không hề báo trước liền tận thế? Không phải là nên có thiên thạch gì đó sao? Hay là bệnh nhân bị cúm đột nhiên tăng nhiều sao?
Nhẹ nhàng đến bên cửa sổ chậm rãi hé ra một chút, cậu híp mắt nhìn về phía ngoài. Tiêu Văn vẫn là giật mình hoảng hốt, sợ vừa mở cửa ra sẽ có tang thi trèo lên!
Cửa mở một khe nhỏ, lại híp mắt. Tiêu Văn hiện tại thấy thế giới thật là trừu tượng.
Không có a? Nhưng mà thực im lặng, không phát hiện tang thi linh tinh gì đó nhỉ? Tiêu Văn nghi hoặc? Nhưng là như thế nào cảm giác rất lạ. Rất im lặng đi, phòng này nằm trên ngã tư đường, đều có thể nghe thấy thanh âm ô tô qua lại, còn có âm thanh người đi đường nói chuyện, im lặng thế này so với địa phương nhiều thanh âm cãi nhau bên đường là một sao?
Vì cái gì lại cảm thấy mao cốt tủng nhiên (*) a! Tiêu Văn cảm thấy sau lưng mình mồ hôi lạnh từng trận. Hay là nhìn lại lần nữa, chắc là…..
(*) mao cốt tủng nhiên: sởn gai ốc
Tiêu Văn suy nghĩ bỗng dừng lại, đó là cái gì?
Trừng mắt,cậu không tin vào mắt mình nữa, kia tuyệt đối không phải là thật!
Cái người trong góc kia không phải là đại thúc chủ nhà trên lầu sao! Tuyệt đối không phải, người bị cắn đến thay đổi hoàn toàn kia không phải là chủ nhà hòa ái của mình!
Cả người cương cứng, cửa vốn mở không lớn, Tiêu Văn tay run run khóa kỹ cửa, cậu dựa lưng vào cửa một chút một chút ngã xuống, thẳng đến khi chạm xuống sàn nhà lạnh lẽo làm cho Tiêu Văn tìm về một chút lý trí.
Đúng rồi, trước hết thu thập đồ ăn ngon, sau đó tái trốn, thoát khỏi thành thị này!
Miễn cưỡng đứng lên, Tiêu Văn lê thân mình đi đến bên cạnh ba lô vừa mới thu thập một nửa, rất nhanh đem mấy đồ ăn còn lại toàn bộ cất vào! Thời điểm đóng ba lô cẩn thận, Tiêu Văn đã muốn tỉnh táo lại. Hiện tại không biết nên chạy đi đâu, cũng không biết làm sao mới an toàn!
Máy tính! Không biết máy tính bây giờ còn có thể dùng hay không. Đi đến khởi động máy, bình thường cảm thấy máy tính nhà mình tốc độ rất nhanh, còn tự hào đâu, hiện tại chính là cảm thấy quá chậm tựa như một năm, chậm quá ! Tốt nhất khởi động máy không cần tốn thời gian!
Hít sâu một hơi, Tiêu Văn tự trấn định mình, không cần gấp. “Hộc…….”
Mở máy tính trước lên Baidu, tay có điểm run run, đánh xong chữ cậu click chuột vào một mục, mắt đóng chặt.
Chậm rãi mở to mắt, thấy Baidu hiện ra tin tức, Tiêu Văn vẫn là cảm thấy tuyệt vọng. Nguyên lai không phải chỉ có mỗi thành phố này bị như vậy, thế giới các nơi cũng đột nhiên bạo phát. Hiện tại trên thế giới loạn một đoàn, nếu là có dấu hiệu gì còn có thể có chuẩn bị, còn có thể có dự phòng!
Trên mạng cũng không có một tin nào thống nhất, nhưng đại bộ phận đều là: qua 12 giờ Bắc kinh, ngày 2 tháng 11 năm 2014, có người biến thành tang thi. Ban đêm có lẽ người ngủ bên cạnh biến thành tang thi, sau đó một nhà này liền biến thành tang thi! Hơn nữa biến thành tang thi là không có quy luật, không rõ ai sẽ biến thành tang thi, ai không! Chính là thời điểm buổi sáng, thế giới này đã muốn bắt đầu hỏng mất.
Đại lượng dân chúng biến thành tang thi! Thế giới lâm vào một mảnh khủng hoảng! Vậy mấy tang thi này nên tiêu trừ như thế nào! Người không biến thành tang thi có thể hay không cũng đột nhiên biến thành tang thi thì không ai biết!
Biến thành tang thi không có tiêu chuẩn lựa chọn, hiện tại chẳng cần phân biệt cao thấp béo gầy, cũng không phân biệt người hay thú. Chỉ có thể xác định là ở thành phố lớn mọi người sẽ càng nguy hiểm. Thành phố lớn dân cư nhiều, tỷ lệ biến thành tang thi cũng nhiều hơn, tang thi nhiều, tỷ lệ bị cắn sẽ gia tăng!
Tiêu Văn hiện tại có điểm chết lặng nhìn tin tức! Thế giới này như thế nào liền lập tức biến thành như vậy đâu?
Nhìn trên mạng các loại rít gào, đúng vậy, trong mắt Tiêu Văn những người đó trên mạng trong lời nói cũng chỉ là rít gào!
‘Ha ha ha, tận thế, lão tử nhất định là thiên hạ vô địch !!!’
Loại phát ngôn kiểu này không phải số ít. Tiêu Văn chính là cảm thấy bọn họ xem nhiều tiểu thuyết rồi, tận thế, nhân loại như thế nào sinh tồn vẫn là một vấn đề, thiên hạ vô địch sao? Thiên hạ cũng bị mất, ngươi vô địch rồi!
Tiêu Văn trấn tĩnh lại, tắt đi trang nọ, hiện tại cậu muốn tìm một điều gì đó!
Bị tang thi cắn sẽ như thế nào? Tang thi chạy có nhanh không? Như thế nào mới đánh chết tang thi? Nơi nào thì an toàn ?
Rốt cục thấy một tin tức có ích.
‘Tận thế, tang thi thứ này so với tiểu thuyết viết giống nhau, đánh đầu là có thể đánh chết, tốc độ không quá nhanh, cũng không quá chậm. Tang thi hiện tại dựa vào hơi thở để phát hiện người sống. Chỗ bị tang thi cắn liền mặc cho số phận, bị cắn không biến thành tang thi chính là tôi. Cũng có người bị cắn sau rất nhanh biến thành tang thi, tôi không có đi tính thời gian, lão tử không rảnh mà tính thời gian! Tang thi khí lực không lớn, có thể biến hóa như trong tiểu thuyết hay không cũng không biết. Nhưng là tang thi sẽ không biết đau, bọn chúng không có tri giác. Hoặc có thể gọi là là hoạt tử nhân? Hiện tại địa phương an toàn tạm thời không có, đột nhiên bùng nổ, phỏng chừng toàn thế giới cũng chưa chuẩn bị tốt, hiện tại chính là nên rời khỏi thành thị, tìm một địa phương không có người, mang theo công cụ thông tin trốn đi chờ đợi an toàn khu thành lập! Được rồi, lão tử cũng phải chạy trối chết đây, huynh đệ thấy ta viết này đó hiện tại chạy mau đi, bằng không sẽ trở thành món ăn của nhóm tang thi vĩnh viễn ăn không đủ no này! Nhớ rõ mang theo hung khí đánh tang thi chạy trên đường là ắt không thể thiếu!’
Nhìn đến đoạn này, Tiêu Văn cảm thấy sinh mệnh thực yếu ớt, thuận tay tắt máy tính đứng dậy rời khỏi ghế. Tiêu Văn đột nhiên nghĩ tắt máy tính làm gì nữa, đều tận thế a!
Từ nhỏ dưỡng thành thói quen tiết kiệm, Tiêu Văn vẫn là đóng gói đồ đạc, sau tắt công tắc nguồn điện.
Hiện tại đi ra ngoài rồi hết thảy tương lai đều không biết, còn sống là tốt rồi! Lật di động ra nhìn vài số điện thoại cô đơn trên danh bạ, Tiêu Văn bấm một dãy số trong đó. Đám bạn bè này khả năng giống mình, đều suốt đêm viết luận văn, hiện tại đang ngủ bù.
“Đô …… đô …..đô ……” Nghe di động truyền đến âm thanh, Tiêu Văn có điểm gấp. Bọn họ hẳn là cũng chưa biết, lũ tiểu tử này sẽ không biến thành tang thi rồi chứ, mau tiếp điện thoại đi.
“Này ! Ai a, sáng sớm quấy rầy giấc ngủ của người khác!” Nhạc Minh âm thanh lúc này nghe thực khả ái, cho dù còn mang theo nồng đậm buồn ngủ.
“Là mình, Tiêu Văn, Nhạc Minh chạy nhanh thông tri cho mọi người ở ký túc xá chạy mau!” Vui sướng trong nháy mắt hiện lên, ánh mắt có điểm ươn ướt.
“Tiêu Văn a, làm sao vậy, sao muốn bọn mình chạy a ?” Nhạc Minh thanh âm có vẻ thực nghi hoặc!
“Nhạc Minh, hãy nghe mình nói, mình không có nói giỡn.” Hít sâu một hơi, “Tận thế thật sự đến đây, cậu mau gọi những người khác tỉnh, thu thập thứ tốt đến địa phương ít người! mình không lừa các cậu!”
“Tiêu Văn!” Nhạc Minh thanh âm có điểm run rẩy: “Tiểu tử cậu sẽ không phải là nói thật chứ!”
Tiêu văn nghe qua di động truyền đến tiếng Nhạc Minh xuống giường. Nghiêm túc nói: “Mình không lừa cậu, cậu hiện tại trước đánh thức bọn họ, sau đó lên mạng tra một chút, khả năng trong trường học đã muốn có tang thi, các cậu cẩn thận, mình hiện tại lập tức xuất môn, chúc chúng ta may mắn!” Trước khi tắt máy nghe được âm thanh Nhạc Minh đánh thức mọi người, còn có giọng nói của đám bạn bè ồn ào. Xem ra ký túc xá không ai biến thành tang thi, này thật sự tốt lắm!
Chúc mọi người may mắn, cậu yên lặng cầu nguyện.
Khoác ba lô lên, lại dùng móc treo quân dụng chặt chẽ cột vào quanh người. Trong tay cầm theo vũ khí, là một cây mộc côn. Đây là thời trung học đi núi du ngoạn được người thủ lâm tặng, thực rắn chắc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...