Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Edit: Thanh Thạch

Khu an toàn thành phố H gặp phải đại nạn, nhưng cũng khiến Lăng Thanh Vân càng thêm nổi tiếng. Không chỉ gần hai trăm vạn dân ở khu an toàn thành phố H cảm kích hắn, từ khi bộ phim phóng sự mà hắn xem cũng thấy hơi ngượng ngùng phát sóng ở các khu an toàn trên cả nước, công đức của hắn tăng nhanh như gió. Nay cho dù hắn không làm gì, lượng công đức vẫn cứ tăng đều.

“Thành Thành, cứ cái đà tăng công đức này, phỏng chừng sang năm là có thể đạt được một trăm triệu, em có thể khôi phục bình thường rồi!” Kiếm thời gian, Lăng Thanh Vân rời khỏi khu an toàn, mang theo Trang Thành cùng đi tìm tung tích tang thi nước R kia.

“Anh thật lợi hại! Chỉ sợ lại bão hòa…” Trang Thành cao hứng, nhưng cũng có chút sợ hãi.

“Cùng lắm thì anh đi cứu người dân mấy nước thuận mắt, thể nào công đức cũng sẽ đạt được một trăm triệu! Tiểu Công nói đúng, càng về sau, công đức tăng càng nhanh.” Hồi đầu hắn không có danh khí cũng không có thực lực, muốn kiếm công đức phải đi giết tang thi, khi đó cảm thấy một trăm triệu công đức rất xa xôi! Nhưng hiện tại, theo thực lực hắn gia tăng, đạt được công đức liền dễ dàng hơn!

Liền nói mấy ngày nay, cứu người dân ở khu an toàn thành phố H cộng với tên mình được vô số người biết đến, hắn đã tăng thêm mấy trăm vạn công đức!

Không lâu trước mới được có một trăm vạn công đức, đạt tới cấp sáu, chẳng mấy chốc là có thể lên cấp bảy đúng không?

“Em sẽ chờ.” Trang Thành kéo khóe miệng cười, thực lực của Lăng Thanh Vân có thể tăng lên, cậu tất nhiên sẽ vui, nếu có thể sớm biến thành người…

Tuy rằng nay ngoại trừ phải khắc chế bản tính của mình, cậu chẳng khác gì con người, nhưng chỉ cần nghĩ đến cậu và Lăng Thanh Vân nhiều nhất cũng chỉ có thể thơm một cái, Trang Thành không tránh khỏi buồn bực.

“Không để em đợi lâu đâu!” Lăng Thanh Vân đứng lên, tự tin nói. Trước kia hắn tuyệt đối sẽ không có tự tin như vậy, nhưng nay thì khác!

Thấy Trang Thành chuyên chú nhìn mình, Lăng Thanh Vân cười toe toét. Một ngày nào đó, hắn sẽ giúp Trang Thành được sống một cách bình thường.

“Được!” Trang Thành cười: “Thanh Vân, anh gọi cho Đỗ Dã chưa?” Mấy ngày nay, Lăng Thanh Vân thường thường nói chuyện điện thoại với Đỗ Dã, ngoại trừ nắm bắt tình hình khu an toàn thành phố S, còn có thể để Trang Thành nói với ba mẹ mấy câu.

“Hôm nay còn chưa gọi cho anh ta… Không biết Cố Gia Bảo và Kim Tường thế nào rồi.” Trương Nghị là người đầu tiên trở thành người tiến hóa. Từ khi trở thành người tiến hóa, rất nhiều người suốt ngày lải nhải bên tai khiến anh cảm thấy khó chịu, thiết nghĩ những người đến thành phố S để tìm Lăng Thanh Vân sẽ gián tiếp tăng cường lực phòng ngự cho khu an toàn, anh liền tránh ở trong nhà chuyên tâm tu luyện bộ công pháp Lăng Thanh Vân cho. Bởi vậy, không chỉ thực lực tăng cường mà còn quen thân hơn với con gái vẫn luôn sợ mình. Mấy hôm trước, con gái nằm nghịch trên bụng anh rồi ngủ thiếp đi làm anh vốn là người kiệm lời lại không nhịn được khoe khoang với Lâm Hiểu Hồng khi bà đến thăm, sau đó Lâm Hiểu Hồng liền kể hết cho Lăng Thanh Vân nghe, rất sinh động.

Trương Nghị bị nhiều người chú ý, nhưng ngày hôm qua, sau khi Cố Gia Bảo và Kim Tường song song trở thành người tiến hóa, sự chú ý trên người anh liền giảm bớt. Cố Gia Bảo và Kim Tường cũng muốn học anh “bế quan”, không biết bế quan có thành công không…

Đỗ Dã nói chuyện luôn chọn đúng trọng tâm, đơn giản nói qua tình hình ở khu an toàn xong liền đưa điện thoại cho Lâm Hiểu Hồng, sau đó, Lăng Thanh Vân từ chỗ Lâm Hiểu Hồng biết được đủ thứ chuyện bà tám.

Nghe nói, Kim Tường và Cố Gia Bảo bị bám phiền, Cố Gia Bảo liền thốt lên một câu sét đánh chết người: “Chúng tôi phải về nhà tạo em bé đây!” Như thế thì thôi đi, càng kinh người hơn là thế mà cũng có người hỏi, bọn họ liệu có thể nam nam sinh con không…

Cho nên nói, người bị tang thi và truyền thuyết Lăng Thanh Vân có không gian ám đến độ chạy lên mạng đọc tiểu thuyết đã không còn lối về nữa rồi!


“Thanh Vân, đám người từ khắp nơi đến đây hoàn toàn không có ý định lùi bước. Nếu không phải đông bắc hiện có tang thi nước R mà bọn họ lại rất sợ chết thì chỉ sợ đã đuổi tới đông bắc rồi!” Phim phóng sự kia đương nhiên người ở khu an toàn thành phố S cũng xem rồi, Lâm Hiểu Hồng xem xong đặc biệt tự hào, mấy ngày nay luôn nhắc nhở Lăng Thanh Vân cố gắng tìm giết tang thi kia!

“Mẹ, chờ con có bản lĩnh giết cái tên tang thi ghê tởm kia thì cũng không cần phải sợ những người đó nữa!” Lăng Thanh Vân cười, nghĩ đến tang thi đó không khỏi tức giận.

Chờ khi tin tức hắn giết tang thi cấp sáu truyền ra, khẳng định sẽ không ai dám đánh chủ ý lên đầu hắn nữa phải không?

“Ừ! Thanh Vân lợi nhại nhất, nhất định phải giết chết tên đó!” Lâm Hiểu Hồng lập tức đáp. Ban đầu, bà còn có điểm bất mãn với Lăng Thanh Vân, nhưng hiện tại, bà là ngàn vạn vừa lòng.

Lăng Thanh Vân vừa định nói gì, một chiếc điện thoại vệ tinh khác trong tay đột nhiên vang lên. Cái này là hắn vừa mới được trang bị, người ở các khu an toàn đông bắc đều biết, vừa có tin tức của tang thi nước R sẽ lập tức báo cho hắn!

“Mẹ, con có việc, lần sau nói tiếp nhé!” Lăng Thanh Vân vừa cúp điện thoại vừa nghe chiếc còn lại.

Tang thi nước R kia xuất hiện tại khu an toàn L!

Khu an toàn L không lớn nhưng cũng có khoảng mười vạn người sinh hoạt ở đây. Nơi này tuy cũng gần thành thị nhưng khu an toàn được xây ở trong núi, bởi vì vị trí địa lý khá tốt nên đến giờ vẫn chưa bị tang thi tấn công quy mô lớn.

Cũng bởi vì thế mà cuộc sống của người dân trong khu an toàn không tồi, những nơi phụ cận có thể khai khẩn đều được đào xới qua, trồng các loại cây nông nghiệp.

Tang thi xuất hiện khi trời rét lạnh, trong một đêm thổi quét toàn địa cầu. Đến bây giờ thời tiết đã dần nắng nóng, trong năm tháng, khu an toàn phân công công việc cũng càng thêm rõ ràng, ví dụ như nghề mà Chu Tâm Ngọc đang làm chính là nghề may.

Nếu không có tai họa, nếu mình còn đang đi học, hiện tại hẳn là được nghỉ mùng một tháng năm nhỉ?

Đạp máy may kiểu cũ, Chu Tâm Ngọc nhanh chóng khâu các mảnh vải thành một chiếc áo phông đơn giản. Mỗi ngày cô phải làm không ngừng nghỉ tám tiếng liền mới có thể kiếm đủ thức ăn cho mình. Đương nhiên, mỗi ngày cô đều làm đến mười hai tiếng, không có ai ngại thức ăn nhiều, không phải sao?

Cô là tới đông bắc học đại học. Từ nhỏ, cô đã thích nhất là chơi búp bê, cô thường may quần áo cho nó, sau này còn mè nheo mẹ cho học dùng máy may.

Lớn lên cô cũng không bỏ niềm đam mê này, dần dần cô chuyển sang thích làm Hán phục, cũng hay giúp người khác làm trang phục biểu diễn.

Cô cũng từng nhờ tay nghề của mình mà kiếm ít tiền tiêu vặt, nhưng sau này thi đỗ vào đại học tốt, cô thế nào cũng không nghĩ đến, có một ngày mình sẽ dựa vào làm quần áo mà kiếm cơm ăn. Hơn nữa, còn không phải là làm những loại quần áo hoa lệ mà mình thích, ngược lại là áo phông đơn giản và áo ba lỗ, vì tiết kiệm thời gian, những quần áo này còn không có tý trang trí nào.

Kỳ thật, công việc này lúc trước còn có không ít người cạnh tranh, nếu không phải công nhân ở xưởng may này quen dùng máy chạy bằng điện mà không phải máy may kiểu cũ, phỏng chừng cô cũng không có biện pháp tranh được.

Lại làm xong một chiếc áo, đã đến giờ ăn cơm, buổi trưa khu an toàn phát thức ăn, một bát mỳ thêm một thìa muối xào dầu.


Mấy ngày trước, khu an toàn còn có thể cho bọn họ ăn chút dưa muối, thêm ít hành thái nhỏ ăn kèm. Nhưng hiện tại, có lẽ dưa muối cũng ăn hết rồi, cây mới trồng không đủ phân phối, cho nên chỉ cho một thìa muối ăn cơm.

Nhưng mà muối xào qua dầu cũng thơm phết.

Cô ăn ngấu nghiến liền mấy miếng, một bác làm cùng ghé tới: “Tâm Ngọc, buổi tối có xem phim nữa không?”

“Cháu đã xem hai lần rồi, không xem nữa đâu cô ạ.” Chu Tâm Ngọc gắp cả muối lẫn mỳ, nhìn váng dầu trên đó, càng thêm ngon miệng.

“Thằng nhóc nhà cô còn muốn đi xem… Không biết tang thi nước R kia hiện ở đâu, nếu Lăng Thanh Vân có thể sớm giết gã thì tốt rồi!” Bà bác kia hai ba miếng ăn hết bát mỳ. Gần đây hôm nào khu an toàn cũng chiếu phim về khu an toàn thành phố H, bà xem xong, vừa căm thù tang thi nước R ghê tởm đến tận xương tủy, vừa sùng bái Lăng Thanh Vân như rất nhiều người khác.

“Nghe nói hiện tại không tìm thấy gã, cô không thấy trực thăng suốt ngày lượn lờ trên đầu sao!” Chu Tâm Ngọc cũng rất bội phục Lăng Thanh Vân, chẳng qua xem phim phóng sự xong cô mới biết đến đối phương.

Hiện tại cũng không phải thời đại có mạng, có truyền hình, có tin tức linh thông!

“Trực thăng chắc tốn dầu lắm…” Bà bác lẩm bẩm, ngẩng đầu nhìn trực thăng, đột nhiên sắc mặt đại biến: “Tâm Ngọc Tâm Ngọc! Cháu xem đó là cái gì?”

Chu Tâm Ngọc vừa nhấc đầu lập tức biến sắc như bác bên cạnh!

Đó là một bóng người mặc đồ màu trắng, tuy rằng cách rất xa nhưng liếc mắt một cái cũng thấy giống hệt như tang thi trong phim phóng sự!

Tang thi này thế mà đến khu an toàn của bọn họ? Hiện tại bọn họ phải làm sao? Chu Tâm Ngọc nhìn thoáng qua túp lều làm việc của mình, nắm chặt tay bác bên cạnh.

Lúc này, đã có rất nhiều người phát hiện ra tang thi kia, người có súng trong tay liền nổ súng bắn tang thi, người không có súng cố gắng bình tĩnh lại. Sau đó liền thấy tang thi ở trên vừa cười vừa không biết dùng cách gì chặn lại viên đại, nói một tràng tiếng R.

Cho dù Chu Tâm Ngọc không hiểu đối phương nói gì thì cũng biết kia chẳng phải lời tốt đẹp. Trái tim cô đập thùng thùng, nếu tang thi kia thật sự đao thương bất nhập, có phải bọn họ cũng sẽ gặp nạn như khu an toàn thành phố H không?

Bởi vì trước đó khu an toàn thành phố H đã gặp phải đại họa, hiện tại rất nhiều khu an toàn ở đông bắc đều làm đủ chuẩn bị. Ngay sau đó, một quả đạn đạo loại nhỏ đã vọt tới tang thi kia, nhưng đối phương thế mà không tránh ra!

Tiếng nổ mạnh vang lên, đạn phát nổ giữa không trung trên khu an toàn!

Tiếng nổ vừa dứt, có tiếng người hét thảm, tim Chu Tâm Ngọc nhảy lên, cô biết khẳng định đã có người bị cắn! Hơn nữa, theo tình hình đã biết, tang thi này thiên vị người tiến hóa! Lúc này, không biết những người tiến hóa từng cảm thấy mình là thiên chi kiêu tử có chán ghét thân phận này không…


Tiếng kêu thảm vừa dừng lại, tựa hồ như muốn đả kích lòng tin của mọi người, rất nhiều nơi ở khu an toàn bắt đầu bốc cháy.

Buông tay bác bên cạnh, Chu Tâm Ngọc chạy về nơi bốc cháy. Khu an toàn thành phố H có rất nhiều người vì gia đình mà cố gắng không để ý sống chết, cô tất nhiên cũng vậy. Hơn nữa, nếu khu an toàn bị thiêu rồi, bọn họ cũng chẳng còn chỗ để đi, chỉ có thể trở thành thức ăn của tang thi thôi sao?

Rất nhiều người cũng nghĩ như Chu Tâm Ngọc, bọn họ cùng đi cứu hỏa, cứu người mắc kẹt trong đống lửa, đối mặt với kẻ địch, tất cả mọi người đoàn kết lại cùng nhau!

Xa xa, bên ngoài khu an toàn, tang thi cấp năm nguyên bản đang quan sát khu an toàn nhìn thấy nơi đó bốc lên khói đặc, cảm thấy mê mang.

Hắn vốn chỉ là một công nhân bình thường, tình cờ trùng hợp, lần lượt giết chết đồng loại, cuối cùng lên tới cấp năm, cũng khôi phục lại trí nhớ.

Hắn là bị con gái mình luôn yêu thương cắn, mà biến thành tang thi xong, hắn liền ăn luôn thân nhân của mình.

Hắn oán hận xã hội này, oán hận những người không bị biến thành tang thi, cũng oán hận những đứa trẻ có thể sống sót. Vì sao con gái hắn lại biến thành tang thi? Vì sao người ăn thân nhân mình lại chính là hắn? Nếu là đã ăn người thân của mình, nếu hắn vẫn còn vô tri vô giác, vậy cũng coi như hạnh phúc, nhưng vì sao lại khiến hắn khôi phục lại trí nhớ?

Hắn biết, trí nhớ khi làm tang thi đã khiến hắn thay đổi, nhưng có lẽ, chỉ có như vậy hắn mới cảm thấy dễ chịu hơn chút. Hắn đã giết những người muốn giết mình, mà sau khi tay mình dính máu tươi, muốn khắc chế không ăn thịt người liền trở nên quá khó khăn!

Biến thành tang thi cấp năm đã lâu, hắn từng đánh với một tang thi đồng cấp khác. Cuối cùng, bởi vì hắn không còn sót lại bao nhiêu tư tưởng con người mà giết chết được đối phương. Ăn tinh hạch của đối phương xong, hắn cảm thấy mình mạnh hơn rất nhiều!

Mười ngày trước hắn bắt đầu chú ý tới khu an toàn này, thời điểm có người ra ngoài tìm vật tư, hắn liền tập kích những người đó. Nhưng gần đây, bọn họ lại không ra nữa… còn có trực thăng suốt ngày tuần tra ở trên!

Đây rốt cuộc là làm sao? Hắn vô cùng nghi hoặc, mà nay nhìn thấy khu an toàn bốc khói, hắn càng khó hiểu!

Chậm rãi tới gần khu an toàn, hắn muốn xem tình hình cụ thể, nhưng bỗng dừng lại, hắn cảm nhận được hơi thở một tang thi cường đại hơn mình rất nhiều!

Khi hắn cảm giác được đối phương, đối phương đương nhiên cũng cảm giác được hắn. Hắn muốn chạy trốn, lại đột nhiên phát hiện phía sau mình xuất hiện một tang thi khác thực lực tương đương mình!

Không còn chỗ để trốn!

Đúng lúc này, hắn nghe được tang thi cường đại hơn mở miệng!

Tiếng R! Gã muốn giết hắn!

Bằng cấp hắn không cao, theo lý sẽ không biết tiếng R, nhưng ông hắn biết nói, cũng từng dạy cho hắn, cho nên từ đơn giản như “Giết mày” hắn vẫn có thể nghe hiểu!

Nghe được câu đấy, nghĩ đến tang thi cường đại sắp giết mình là người nước R, hắn phẫn nộ! Có lẽ do tổ tông từng có người chết trong tay người nước R mà từ nhỏ hắn đã chán ghét bọn họ!

Cho dù có bị giết chết, hắn cũng quyết không để đối phương yên ổn!


Khu an toàn L đã hỗn loạn, dưới tình huống đã lâu không có mưa, rất nhiều thứ ở khu an toàn đều dễ cháy. Không những thế, lần này nơi bị đốt lại nằm gần kho đạn!

Vị trí kho đạn rất nhiều người đều biết, hiện tại, để tránh phát sinh nổ mạnh, không ít người ngăn ở trước kho đạn, tiếp nhận bùn đất và nước tát về phía lửa cháy!

Chu Tâm Ngọc cảm thấy trên mặt bỏng rát, trước đó, trong lúc cứu hỏa cô đụng phải một chiếc ô tô phát nổ, ngọn lửa thình lình phát ra làm tổn thương mặt cô, đốt cháy tóc cô, nếu không có người đắp khăn ướt lên đầu, sợ là hậu quả có thể càng thêm nghiêm trọng!

Nhưng nay, tại thời điểm sinh mệnh bị uy hiếp, dung mạo là cái gì? Chu Tâm Ngọc không rời đi mà cầm dụng cụ đào đất.

Đột nhiên, một tiếng tru vang lên, cô theo bản năng ngẩng đầu liền nhìn thấy một bóng người bỗng nhảy lên rất cao, tựa như thoát khỏi lực hút của trái đất, đánh về phía tang thi nước R.

Lại một tiếng tru khác, người nhảy lên đã bị tang thi nước R kia chộp được. Chu Tâm Ngọc bị sương khói làm nhòe mắt nên không thấy rõ lắm, nhưng đã có người cầm ống nhòm quan sát thấy được rõ ràng.

Người nhảy lên kia rõ ràng là một tang thi khác, móng tay hắn rất dài, khi bị tang thi nước R bắt lấy, hắn cào rách bọc mủ đáng sợ trên mặt tang thi kia. Một ít nước mủ chảy ra, rơi xuống mấy quân nhân đứng dưới đang bắn về phía tang thi nước R.

“A!” Một người kêu thảm, nước mủ rơi xuống mặt đau đớn như đang bị thiêu đốt. Anh ta còn chưa kêu xong, tang thi nước R đã ném một khối thi thể xuống.

Một cái xác tang thi bị bóp vỡ đầu!

Tang thi nước R trên mặt bị cào rách mấy bọc mủ phẫn nộ đứng giữa không trung nói mấy câu gì đó bằng tiếng R, tức giận nhét tinh hạch trong tay và miệng, sau đó biến mất không thấy đâu.

Khu an toàn lại vang lên vài tiếng kêu thảm thiết, có người kinh hô “Kia kia kia bị tang thi nước R ăn rồi”. Đúng lúc này, những quân nhân bị mủ rơi trúng biến dị!

Bọn họ điên cuồng cắn về phía đồng đội xung quanh, không sợ chết, không sợ súng, tuy rằng rất nhanh đã bị trấn áp, nhưng tình cảnh đó vẫn khiến người cảm thấy rét run trong lòng.

“Lăng Thanh Vân!” Đột nhiên có người mang theo tiếng khóc nức nở hô to. Giờ đây, bọn họ đương nhiên nghĩ đến người có thể đánh được tang thi nước R kia.

Có người kêu đầu tiên kéo theo càng nhiều hô gọi, Chu Tâm Ngọc không biết tang thi nước R đang ở chỗ nào của khu an toàn nhưng cô cũng bức thiết hi vọng Lăng Thanh Vân có thể đến đây!

Đó là hi vọng cuối cùng của bọn họ!

Mà Lăng Thanh Vân quả thật đến!

Hắn còn chưa tới gần khu an toàn đã thấy được khói đen cuồn cuộn đằng xa, cũng nghe được người nơi đó đang gọi mình. Tốc độ của hắn cực nhanh, vừa mới nhìn thấy và nghe thấy thì cũng đã tới gần khu an toàn.

Lực hấp dẫn của hắn đối với tang thi không ai có thể so sánh được, mà có ngọc công đức trong tay, hắn cũng rất nhanh cảm nhận được đối phương!

Ở nơi khác, Trang Thanh đi theo Lăng Thanh Vân tới đây nhưng không tiến vào khu an toàn đã phát hiện một tang thi cấp năm đang ẩn núp gần khu an toàn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui