Tần Hiểu Nguyệt bị những con Hôi Bì nhân nhìn thấy, da đầu có chút tê dại.
“Mẹ, chính là tảng đá ở giữa chúng nó, con muốn chính là tảng đá kia.
” Tần Ngưng Nhi đột nhiên xông ra.
Hơn nữa không chỉ có cô bé, ngay cả Tần Tuyết Nhi cũng xông ra, “Mẹ, con có thể tạm thời khống chế những con Hôi Bì nhân đó, một phút!”
Tần Hiểu Nguyệt tự nhiên biết chỗ lợi hại của Tần Tuyết Nhi, “Được rồi, một phút, mẹ đi lấy cục đá, Ngưng Nhi về không gian trước đi.
”
Tần Tuyết Nhi lập tức bắt đầu khống chế những con Hôi Bì nhân, tuy rằng thời gian chỉ ngắn ngủn một phút, nhưng cũng đủ để Tần Hiểu Nguyệt hành động, cô trực tiếp nhảy xuống, liền thu cục đá lên, nhưng lúc cô tính toán nhảy lên nóc nhà, đột nhiên phát hiện trong một góc có một người, Tần Hiểu Nguyệt lập tức nghĩ tới người này rất có khả năng chính là bộ đội đặc chủng kia.
“Mẹ nhanh lên, con sắp không được rồi.
” Tần Tuyết Nhi vội vàng kêu lên.
Tần Hiểu Nguyệt đem phát huy tốc độ của mình tới cực hạn, sau đó đi đến trong góc nắm người kia lên sau đó thả người nhảy lên nóc nhà, lúc này, Hôi Bì nhân phía dưới đều đã thanh tỉnh, chúng nó ngao ngao kêu lên.
Sau đó nhóm người Tiêu Thần phát hiện tang thi vây quanh bọn họ đều bắt đầu hướng tới chỗ Tần Hiểu Nguyệt mà đi.
Tần Hiểu Nguyệt thu Tần Tuyết Nhi vào trong không gian, gọi Tần Ngưng Nhi ra đặt lên lưng, sau đó dẫn theo Tiểu Tứ, chạy tới chỗ Tiêu Thần bọn họ bên này, có phong hệ dị năng hỗ trợ, tốc độ Tần Hiểu Nguyệt phát huy tới cực hạn.
Chờ đến khi cách Tiêu Thần bọn họ một khoảng tương đối gần, cô mới hô lên, “Mọi người mau lùi lại.
”
Lời Tần Hiểu Nguyệt vừa dứt, Tiêu Thần cùng đội trưởng bộ đội đặc chủng liền hành động, bởi vì đội trưởng bộ đội đặc chủng kia thấy được trong tay Tần Hiểu Nguyệt dẫn theo Tiểu Tứ.
Nhóm người Tiêu Thần lập tức chạy tới vị trí mấy chiếc xe, nhóm người Hoàng Hân cũng chạy nhanh theo sau, không có cách nào a, bởi vì phía sau Tần Hiểu Nguyệt, có mười mấy con Hôi Bì nhân đuổi theo, có thể không chạy được không?
Cứ như vậy, đoàn người bắt đầu lái xe chạy nhanh mà cách xa nơi này, nhưng tang thi phía sau vẫn đuổi theo không bỏ như cũ, chẳng qua tốc độ có thể đuổi theo bọn họ cũng chỉ có những con Hôi Bì nhân đó.
Ngồi trên xe, Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu quan sát tình trạng Tiểu Tứ, hiện tại hắn đã hôn mê, cũng không biết vì sao những Hôi Bì nhân đó cũng không thương tổn hắn.
Sau khi đánh thức Tiểu Tứ, Tiểu Tứ có chút mơ hồ, “Tôi đây là đang ở đâu, các người là ai?”
Tần Hiểu Nguyệt ý bảo hắn nhìn xe phía sau, Tiểu Tứ thấy được đội trưởng nhà mình lái xe ở phía sau, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn rất nhanh lại lo lắng nói, “Chợ nông sản kia có không dưới 50 con Hôi Bì nhân.
”
“Nhiều như vậy?” Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần đều kinh hô.
“Đúng vậy, tôi cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều như vậy?” Tiểu Tứ cảm giác trái tim thật đúng là cường đại, thế mà có thể thừa nhận kíƈɦ ŧɦíƈɦ lớn như vậy.
Tiểu Tứ nuốt nước miếng, ngay cả chính hắn cũng không rõ vì sao những con Hôi Bì nhân đo bắt được hắn, cũng không gϊếŧ chết hắn.
Đoàn người Tiêu Thần cũng không đi đường trở về căn cứ, mà là thượng bốn hoàn, đến nỗi đội người Hoàng Hân, hiện tại cũng đã mất tung tích bọn họ, chắc là bọn họ sợ bị nhóm người Tần Hiểu Nguyệt liên lụy, không biết đã chạy đến chỗ nào.
“Hiện tại Hôi Bì nhân phía sau cũng không tính là quá nhiều, đi xuống chiến đấu.
” Tinh thần lực của Tần Hiểu Nguyệt đã quan sát được một ít đồ vật.
Xe ngừng lại, xe phía sau cũng đều ngừng lại theo, đám bộ đội đặc chủng kìa nhìn thấy Tiểu Tứ đặc biệt cao hứng, nhưng đối mặt với Hôi Bì nhân làm bọn họ cũng có chút khẩn trương.
Hôi Bì nhân rất nhanh đã đến gần bọn họ, mọi người lập tức sử dụng dị năng nhằm phía Hôi Bì nhân đánh tới.
Hôi Bì nhân đuổi theo có năm con, Tần Hiểu Nguyệt kiềm chế một con, Tiêu Thần kiềm chế một con, còn lại ba con thì do một đám người kia chiến đấu.
Tần Hiểu Nguyệt phát giác Hôi Bì nhân trước mặt này thế nào cũng phải ở tiêu chuẩn cấp năm.
Hiện tại cô dùng hết toàn lực đối phó chỉ tang thi này.
Nàng dùng tới toàn bộ dị năng, nhưng hiệu quả đối với chỉ tang thi này cũng không lớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...