“Chúng ta ở một thời gian không có chuyện gì, chắc hẳn là cũng sẽ không có chuyện, các người nghỉ ngơi đi, tôi tới trực đêm.
” Thượng Quan Vân nói với Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Nguyệt một câu.
Hiện tại Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Nguyệt cũng đã rất mệt, bọn họ cũng không khách khí, trực tiếp dựa vào một góc, đứng nghỉ ngơi.
Cô gái bên cạnh Thượng Quan Vân tò mò hỏi, “Vân ca ca, vì sao bọn họ lại đứng?” Ngồi không phải càng thoải mái hơn sao? Xem đám người phía sau bọn họ đều là ngồi nghỉ ngơi.
Thượng Quan Vân nhìn cô gái này giống như là nhìn tiểu bạch, “Phòng nhỏ như vậy, nếu ngồi, tang thi vọt vào tới căn bản không có cách phản ứng.
”
Thượng Quan Vân nói, làm đám người ngồi ở phía sau toàn bộ đều đứng lên, bọn họ bắt đầu sôi nổi dựa vào tường nghỉ ngơi.
Thời gian tiếp theo, toàn bộ phòng lâm vào an tĩnh, sau khi Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Nguyệt nghỉ ngơi hai giờ, mệt mỏi trên người cũng biến mất.
Hai người thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng nơi này cảm giác được một cỗ hơi thở áp lực, nhưng hiện tại bọn họ khôi phục sức lực, cũng sẽ không sợ hãi loại áp lực này.
Tần Hiểu Nguyệt nhìn thời gian, hiện tại là 3 giờ sáng.
Tiêu Thần hỏi, “Thượng Quan Vân, bọn họ ước định là khi nào hành động?”
“5 giờ sáng.
” Thượng Quan Vân nhướng mày nói, “Lần này người tới không ít, nhưng phòng thí nghiệm này quá lớn.
”
Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ chỉ thấy có ba cái thông đạo, xem ra bọn họ nhìn thấy chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.
“những nhân viên nghiên cứu đã từng ở đây đâu?”
“Đều chạy, nghe nói lúc ban đầu Hôi Bì nhân chạy ra, làm nhân viên nghiên cứu ở đây bị thương hơn phân nửa, còn lại sau khi chạy đi đều không dám lộ diện, trong đó đúng lúc có một người lưu lạc tới căn cứ chúng ta, sau đó bị người quân đội nhận ra, mới nói ra tình hình thực tế, phòng thí nghiệm này quá khủng bố, nếu để Hôi Bì nhân nơi này đều chạy ra, người bình thường chúng ta sẽ không có biện pháp sống, cho nên phía trên mới quyết định đến đây giải quyết toàn bộ những tai hoạ ngầm đó.
” Thượng Quan Vân giải thích.
“Thì ra là như vậy.
” Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần liếc mắt nhìn nhau một cái, nghỉ ngơi ở phòng thí nghiệm này, rốt cuộc là ai quyết định to gan như vậy? Đây chính là nơi sản sinh Hôi Bì nhân.
Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Nguyệt quyết định hiện tại bọn họ muốn hành động, đối với bọn họ mà nói, ở một chỗ như vậy càng lâu, sẽ càng nguy hiểm.
“Thượng Quan Vân, hiện tại chúng tôi muốn đi ra ngoài, anh thì sao?” Tần Hiểu Nguyệt nhìn về phía Thượng Quan Vân.
“Tính thêm cả tôi” Thượng Quan Vân cũng cảm thấy tiếp tục ở đây sẽ có nguy hiểm.
Hắn đi theo phía sau Tần Hiểu Nguyệt ra khỏi cửa, sáu bảy người phía sau cũng nhanh chóng đuổi kịp.
Tần Hiểu Nguyệt đã sớm nhận ra mấy người này rất rõ ràng cũng là dị năng giả, tuy rằng khả năng cấp bậc không cao bằng bọn họ, nhưng là tuyệt đối cũng coi như là cao thủ.
Đoàn người vừa đi, ở trong phòng những người khác nhịn không được nói, “Chúng ta làm sao bây giờ?”
“Các người tiếp tục ở lại nơi này.
” Thượng Quan Vân nhướng mày nói, những người còn lại này, bao gồm cả cô gái kia tất cả đều là học sinh bọn họ cứu ra từ trường học, bọn họ đến phòng thí nghiệm, căn bản không có khả năng giúp được gì.
Đoàn người ra khỏi phòng, bọn họ quyết định đẩy cửa một căn phòng khác, chỉ cần bên trong có Hôi Bì nhân, toàn bộ chém đầu.
Đoàn người trực tiếp mở cửa phòng bên cạnh phòng bọn họ, căn phòng này lớn gấp ba lần căn phòng bọn họ ở bên kia, bên trong có mười mấy lồng lớn, mỗi cái lồng lớn đều chứa một người, trong số những người có hai người làn da đã biến thành màu xám, còn lại tất cả đều là màu tái nhợt.
“A!” Phía sau Tần Hiểu Nguyệt bọn họ truyền đến một tiếng thét chói tai, Thượng Quan Vân hung hăng trừng nữ sinh chạy ra theo phía sau bọn họ, sau đó nói, “Cút trở về đi.
”
Nữ sinh khẩn trương che miệng, cô thấp giọng nói, “Nơi này có hai người em nhận ra, đều là học sinh mất tích ở trong trường học.
”
Những lời này của cô cũng giải thích vì sao cô sẽ thét chói tai, bởi vì ở đây có người cô quen.
“Bọn họ mất tích đã bao lâu?” Tần Hiểu Nguyệt hỏi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...