Thời gian nhanh chóng mà đi qua ba ngày, hiện tại Lý Tiểu Linh đã tới ngày có thể sinh con, Tần Hiểu Đông trực tiếp mang cô ấy đến bệnh viện.
Mỗi ngày Tần Nhiên đều lôi kéo Hoa Vân Tường đi mua xe, An Bình mỗi ngày đều bận rộn chuyện của mình, ngày cả Tiêu Thần cũng không thấy tung tích.
“Mẹ, mẹ cũng đi bệnh viện đi, con ở nhà trông con.” Tần Hiểu Nguyệt nhìn mẹ đang do dự nói.
“Một mình con có thể được?” An Lâm nhìn năm bánh bao lớn lớn bé bé trước mặt, bà thật sự không yên tâm.
“Mẹ, lát nữa ba cùng anh họ sẽ trở lại, mẹ đi nhanh thôi, anh lại không có kinh nghiệm gì” Tần Hiểu Nguyệt thúc giục, thời điểm Lý Tiểu Linh đi bệnh viện, bị Tần Hiểu Đông yêu cầu đeo một cái mặt nạ.
“Ân, mẹ đi đây.” An Lâm có chút lo lắng mà đi bệnh viện, rốt cuộc Lý Tiểu Linh lần đầu tiên sinh con, bà càng là sợ Tần Hiểu Đông chăm sóc không tốt.
An Lâm đi rồi, Tần Hiểu Nguyệt vẫn luôn ở trong phòng khách trông năm đứa bé chơi, đại khái qua một hai giờ, chuông cửa vang lên, vốn dĩ Tần Hiểu Nguyệt tưởng Tần Nhiên đã trở lại, kết quả không nghĩ tới thế mà lại là Tiêu Thần.
Biểu tình Tiêu Thần thực kích động, anh vừa vào cửa liền kích động hỏi, “Nguyệt Nhi, Tiểu Long bọn chúng là con của chúng ta, đúng hay không?” “Anh đang nói cái gì?” Dù sao Tần Hiểu Nguyệt đã quyết định chủ ý, kiên quyết không thừa nhận.
“Nguyệt Nhi, đừng gạt anh, anh đã đi làm xét nghiệm ADN, bọn chúng ba đứa là con anh.” Tiêu Thần đã tra được, một đứa khác hẳn là đứa bé đang ở bị điên cuồng tìm kiếm Ô Lạp Lạp? Kỳ thật lại nói tiếp Tần gia bị bao vây, cũng có một nửa nguyên nhân là bởi vì Ô Lạp Lạp, bởi vì năng lực khống chế tang thi của Ô Lạp Lạp.
Tần Hiểu Nguyệt không nghĩ tới Tiêu Thần lại giảo hoạt như vậy, lại đi làm xét nghiệm ADN.
Cô trợn tròn đôi mắt nói, “Con là của tôi.” “Ngoan, Nguyệt Nhi yên tâm, anh sẽ không cùng em tranh giành con.” Tiêu Thần chớp chớp mắt, nếu con đều đã sinh, vậy mình ở lại nơi này có phải là đương nhiên hay không? Lại nói anh cũng sẽ không ép hỏi Nguyệt Nhi, vì sao bọn nhỏ lớn nhanh như vậy.
“Anh” Tần Hiểu Nguyệt trừng mắt nhìn Tiêu Thần, cô cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, Tiêu Thần này cũng không phải là đèn cạn dầu gì “Chú là ai?” Lúc này Tần Tiếu chạy tới, chỉ vào Tiêu Thần hỏi.
“Cháu lại là ai?” Tiêu Thần hỏi, cô nhóc này lớn lên cũng rất giống là người Tần gia.
“Tần Hiểu Đông là ba cháu, cháu gọi là Tần Tiếu.” Tần Tiếu chớp chớp mắt nói, cô bé cảm giác đôi mắt người nam nhân này cho cô bé một cỗ cảm giác nguy hiểm.
“Tần Tiếu, chào cháu, chú là dượng cháu Tiêu Thần.” Tiêu Thần cười tủm tỉm mà tự định vị cho mình.
“Dượng, cô, dượng ý tứ chính là chồng cô sao?” Tần Tiếu nghiêng đầu hỏi Tần Hiểu Nguyệt.
Tần Hiểu Nguyệt gật gật đầu, còn không chờ cô giải thích, kết quả Tần Tiếu trực tiếp cười hì hì nói, “Chú là ba mới của Tiểu Long bọn họ sao? Cháu có một người mẹ mới aiz.” “Ba mới, chẳng lẽ bọn chúng còn có ba cũ ba?” Trong ánh mắt Tiêu Thần tràn ngập gió lốc, ai dám làm con mình gọi hắn là ba, xem ảnh có tiêu diệt hắn không.
“Cũng không có đi! Nhưng trước kia chú không có xuất hiện, không phải ba mới sao?” Tần Tiếu nghiêng đầu, loại chuyện này cô bé có chút mơ hồ, có lẽ nguyên nhân là mẹ đối với cô bé tình thân đạm bạc, cho nên cô bé đối với những chuyện này có chút loạn loạn phân không rõ.
“Chú là ba duy nhất của bọn họ, hiểu không?” Gió lốc trong mắt Tiêu Thần nhẹ đi rất nhiều, nhưng nghĩ đến khả năng con mình gọi người khác là ba, ngọn lửa trong lòng liền không đè ép được, người phụ nữ này không cho con nhận mình chính là vì tìm ba mới cho bọn nhỏ sao? Tuy rằng hiện tại Tiêu Thần đã khống chế tốt cảm xúc của mình, nhưng Tần Hiểu Nguyệt vẫn cảm giác được anh phẫn nộ, chẳng qua cô cũng không biết anh phẫm nộ cái gì..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...