Tiểu Từ ngẩng đầu khiếp sợ nhìn hắn, trong nháy mắt như thế, nàng đột nhiên cảm thấy người đàn ông này căn bản biết nàng là ai, cố ý đưa nàng đến đây, cố ý để nàng chịu nhục nhã lớn nhất!
Thì ra, đây là mục đích lớn nhất của hắn……
Đưa nàng đến Đan Mạch, đưa nàng vào nơi chịu sỉ nhục, sau đó dùng cách như thế nói cho nàng, hắn căn bản không phải đến để làm việc, mà là đến để đính hôn!
Hơn nữa em gái nàng Diane lại là vị hôn thê đính hôn của hắn!
Người nàng phải gọi là mẹ tương lai!
Mặt Tiểu Từ tái đi, nhìn chằm chằm hắn, tiếp theo, rất nhanh bỗng lóe lên nụ cười rực rỡ, cười đến cong hai mắt lên như ánh trăng, “Tiểu Từ chúc mừng cha.”
Bắc Cung Mộ Duệ không cho ý kiến gật đầu, sắc mặt trầm xuống, xoay người đi vào.
Vốn nghĩ nhìn khuôn mặt nó tái đi mình sẽ sung sướng, nhưng cái loại mong muốn sung sướng này cũng không tồn tại được lâu, ngược lại, không biết vì sao, nhìn thấy nụ cười của nàng có chút bi thương, lòng mình lại trở nên buồn phiền, rất khó chịu.
Tình cảm kỳ quái như thế, làm Bắc Cung Mộ Duệ cảm thấy phiền chán.
Tiểu Từ nhìn bóng dáng cao ráo của hắn, bỗng có chút hoảng hốt, không rõ cuối cùng mình kiên trì cái gì, muốn cái gì?
Thật sự phải đi xuống sao?
Đi xuống một bước này, có lẽ chờ đợi mình là vực sâu.
Mình căn bản chưa có chuẩn bị gì đã bước chân lên mảnh đất này, sao đó gặp lại Andrew Mặc Sinh, Andrew Diane, quả thực là đã đến đường chết!
Mà người tự xưng là cha nàng ở phía trước kia, lại đích thân đẩy nàng đến bước này!
“Mạt Ương, cuối cùng mày suy nghĩ cái gì…… Lúc này lẽ ra mày nên quay đầu đi chạy đi mới phải!” Tiểu Từ cười khổ một tiếng, nhìn bóng Bắc Cung Mộ Duệ đợi nàng lâu mà dừng bước lại, vội vàng chạy đến.
Blair nhìn bóng Bắc Cung Mộ Duệ, ánh mắt sâu xa nói: “Thì ra tên kia biết một ít manh mối, không biết có nên nói cho chủ nhân không…Quên đi, hai hổ tranh đấu như vậy, không phải chuyện hay để xem sao?”
Blair gợi lên nụ cười ác ma, hắn rất chờ mong, không phải sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...