Bị Thiên Diện một câu, Phong ca lập tức nhẩm lại mấy lần mình xxoo, xem sau đó thân thể có triệu chứng gì đặc biệt không. Nhưng ngẫm tới ngẫm lui cũng thấy không có dị tượng gì.
Hay là, công lực hắn quả là đã bị suy giảm, từ 100% xuống 10% rồi, nhưng bản thân mới chỉ kích phát đươc đến 9%, thế thì có không thấy gì cũng chịu thôi.
Chỉ là...
Móa, giỡn chơi sao? Xuyên không mà không cho ta xxoo, giữ công lực trâu bò làm m* gì? Kể cả hắn có muốn làm một xử nam cao thủ, độc giả cũng không cho nha. Phong ca từ chương 1 đã bị bên xuất bản xếp thể loại "ngựa giống", cũng đã giải quyết kiếp xử nam từ tận trăm chương trước, độc giả suốt ngày kêu gào tăng mạnh gái gú, bây giờ lại đòi đi đường thuần tu để làm cao thủ bị mất rating ngay.
Bản thân coi như đã không còn cứu vãn, nhưng như vậy Thiên Diện xem ra là một... xử ma nữ. Chậc chậc, có ý tứ có ý tứ.
Từ từ, nói vậy Cố lão điên... Móa! Ta đã nói mà.
Còn, Bạch Vân Thành. Có phải tướng hồn không không biết, nhưng khả năng cũng là xử. Hôm nọ trêu một cái lão ta mặt đỏ luôn.
Đậu đen. Tình huống gì đây, boss tất cả đều "xử" nha. Không phải chỉ trùng hợp đâu.
Lại nói, năm đó có đọc một nghiên cứu của học giả đời sau về Thủy Hử. Nói luyện võ thời cổ đều thân đồng tử, chẳng thế mà 108 anh hùng Lương Sơn Bạc thì phải đến 90 người không lấy vợ. Chỉ e không phải nói tào lao.
Thấy m*! Quả này Phong ca vô duyên làm Đấu Thánh, chỉ có thể làm chân tán thủ.
Lúc này, đến lượt Thiên Diện cũng sinh hiếu kỳ:
- Ngươi đã làm chuyện đó rồi?
Mặc dù nội tâm rất thảm thiết, Phong ca vẫn không quên tếu táo:
- Đại tỷ, chuyện đó là chuyện gì nha?
Thiên Diện cũng không có đỏ mặt bẽn lẽn nói "đáng ghét, biết rồi còn hỏi" các kiểu. Nàng ta bốp luôn:
- Tình dục, nam nữ.
Lăng Phong phun máu. Quả nhiên là SM nữ vương, không ngại ngùng gì cả.
Có nữ vương ở đây, Phong ca nào có thể đóng vai nam chính thô bạo, liền bẽn lẽn đỏ mặt nói:
- Đáng ghét, biết rồi còn hỏi.
Thiên Diện cũng không ăn bộ này của hắn lại nhắm mắt tĩnh tọa.
Chỉ là ít khi nào Diện tỷ chịu khó tiếp chuyện như vậy, Lăng Phong liền nhân tiện hỏi:
- Lần trước cô nói biết về Đoạn Cân, rút cục là gì?
Đáng tiếc, Thiên Diện đã bật chế độ xa lánh, một hơi im lặng. Coi bộ Diện tỷ đã buông xuôi, khinh bỉ không thèm để ý Phong ca nữa. Đại khái "tiểu đệ ngươi thân đã vấy bẩn, không còn xứng với hai chữ tướng hồn cao quý".
Lăng Phong không khỏi dở khóc dở cười.
Móa! Vốn nghĩ chỉ có nữ nhân tiết lộ mình không còn trinh tiết mới bị nhìn ánh mắt khác, nam nhân thì phải bị biết vẫn còn tân mới phải ngại. Hiện tại thì hay rồi. Vừa nói "ta không phải trai tân" lại bị khinh bỉ ra mặt. Làm gì có cái lý này. Ca tốt xấu cũng 21 22 gì đó, về hiện đại còn bị xem là ra đời muộn đó. Vả lại cũng chưa nói rõ là làm với gái lầu xanh hay trốn vợ ngoại tình nha, khinh bỉ cái gì?
Mãi một lúc, thình lình mới nghe Thiên Diện nói:
- Ngươi ra ngoài đi, ta muốn nghỉ ngơi.
Lăng Phong không khỏi bùi ngùi. Nhưng nữ vương đã có lệnh, nô tài sao có thể cãi.
Vội uể oải đứng dậy, còn lưu luyến nhìn vài điểm lộ hàng một chút. Nói chứ có khi về sau lại chẳng được nhìn nữa.
- Hừ!
Bị một tiếng hừ lạnh cảnh tỉnh. Phong ca mới chịu nhấc chân.
Mới đi được 3 bước, hắn bỗng khựng lại.
Không đúng, căn phòng này là...
- Đại tỷ, tỷ không được ở phòng này. Phòng này là của Thành Bích.
- Chuyện đó ngươi đi mà giải quyết.
- Á?
Phong ca lệ rơi, có nói lý hay không?
Lại nghe Thiên Diện bồi thêm:
- Trong thời gian này, bổn tọa sẽ ở chỗ ngươi dưỡng thương. Ngươi có trách nhiệm giấu giếm, không được để kẻ nào phát hiện.
Lăng Phong vội kêu khóc:
- Đại tỷ, thôn này ta chỉ ở tạm thôi. Có khi mai đã rời đi.
- Chuyện đó ngươi đi mà giải quyết. Xe ngựa đi lại cũng phải êm một chút.
- Á?
Chưa hết, đại tỷ còn chốt câu cuối đầy hãi hùng ;
- Làm không tốt bổn tọa sẽ giết sạch, đặc biệt là ả Khai Thần Thuật kia. Bổn tọa tuy bị thương, vẫn có thể nhẹ nhàng xử lý đám người các ngươi.
Lăng Phong phun máu. Lại thấy m* rồi!
Cái cảnh nữ vương ở nhờ này quen ghê. Có điều so sánh một chút, Liễu Cung chủ hồi đó đúng là hành xử phong cách thần tiên. Người ta ở nhờ nhưng lại một mực né tránh, đói bụng còn bẽn lẽn xin bánh bao ăn, chung quy vẫn là da mặt mỏng.
So sánh với Diện tỷ... Ai, phong cách quỷ thủ quá đi.
...
Trong lúc nữ vương thổ phỉ nhẫn tâm cưỡng chiếm ai đó. Ở một nơi khác, chúng thổ phỉ lâu la cũng đang bàn bạc chuyên chiếm đoạt.
Ngô Dụng vẫn đang trong công tác kêu gọi khởi nghĩa của mình:
- Tình hình trước mắt, đó là phải tìm nơi tránh quan binh truy nã. Hà Đông đã không còn chỗ, tại hạ đề nghị chọn Hà Bắc Sơn Đông. Chỗ đó đang loạn lạc, rất nhiều nạn dân, cũng có thể ẩn thân.
- Ngô tiên sinh muốn lôi kéo nạn dân, để làm chuyện lớn gì sao?
Lại là giọng nữ kia, đến lượt Ngô Dụng mắc cổ.
Kỳ thực, Triều Lam Ngô Dụng đúng là có ý tứ dựng cờ tụ nghĩa, nói thô thiển là tạo phản. Cũng không phải Cửu môn hay ai bức ép phải làm, mà là xu thế nó thúc đẩy.
Tiện cập nhật một chút, hiện tại từ khóa trending ở Hà Bắc Hà Đông đang là "mùa thu cách mạng" xếp thứ nhất, "chúng ta cùng tạo phản" xếp thứ hai, thứ ba mới là tin nóng showbiz "Sư Sư rời lầu Bạch". Nghe nói Lý Sư Sư đã rồi Khai Phong về Trường An, theo tiếng gọi của tình yêu. Thôi thực ra là bị Hoàng đế có chỉ dụ không cho nàng ta tiếp khách nữa, ngứa nghề nha, không đi cũng không được.
Ai, lạc đề.
Nói tóm lại, khắp 3 đạo phía bắc vẫn đang bạo loạn, ngoài Triệu Doãn là đã rõ ràng xưng vương đánh nhau với quân triều đình. Còn có rất nhiều các loại phản quân lẻ tẻ 1 vạn đến 5 vạn.
Nói vạn nghe thì to, kỳ thực chủ chốt cầm đầu chỉ có 5 10 tên, còn đâu bên dưới toàn là số ảo.
Nguyên nhân là hồi đầu năm Đồng Quán đánh Liêu động tới sức dân thuế má, về sau lại thua to, thêm thiên tai nạn đói, cho nên loạn dân và binh sĩ đào ngũ có khắp nơi. Chỉ cần có tí danh tiếng trong huyện, hú một tiếng "hỡi huyện dân đồng bào, xông lên cướp thổ hào phong kiến, cách mạng đang ở phía trước" một cái, lập tức bên dưới liền tag nhau tùm lum, sau đó ngàn người chạy theo.
Lại nói cái trò "nghĩa quân" này. Ban đầu có thể đúng là cướp của nhà giàu, nhưng về sau thì có gì cướp đó, hôi của hiếp dâm phá ruộng chụp ảnh selfie khoe chiến tích có cả. Lương dân không muốn dây vào cũng bị cướp sạch nhà cửa, rút cục cũng phải treo ảnh avatar đạo tặc, giống như tên số khổ vừa xong. Cướp từ huyện trấn đến châu phủ, con số lên đến vạn người đi theo cũng không ngoa.
Nhưng chỉ cần bị quan binh thậm chỉ vài trăm người tới quét một cái, lập tức từ vạn nát về zero, bài post cũng bị xóa. Nói sao, chung quy cũng chỉ là loạn dân, không lên nổi mặt bàn. Cũng chỉ có cỡ Triệu Doãn, gã vốn là Tiết Độ sứ, có tài lực có tầm nhìn, fanpage có dấu xanh chứng thực. Ngoài ra có tướng lĩnh thủ hạ lâu năm làm trọng tâm, cho dù có bị đánh sập chỉ cần giữ được dàn admin cốt cán thì diệt mãi cũng không tàn.
Còn đám thổ hào như Triều Lam, muốn tụ chúng làm phản lại không giống Triệu Doãn. Nói trắng ra là không có cương lĩnh, không được verified. Đơn giản chỉ là không có việc gì làm ta lập fanpage phản chơi. Có thể nếu kiên trì 5 10 năm thêm vận số thì đúng là vẫn có xác suất 1% làm Hoàng đế như Hán Cao Tổ Lưu Bang. Nhưng đa phần là phản đã nói sau, cướp được bao nhiêu likes thì cướp.
Thậm chí, có kẻ còn tính luôn đường đánh xong thì xin triều đình chiêu an, hên xui có khi còn được nhận vào Cấm quân làm Giáo úy. Trong Thủy Hử, Tống Giang cũng chính là đi đường này. Nếu không phải về sau dẹp Phương Lạp bị chết gần hết, thì kết cục cũng không quá bi thảm. Mặc dù xuất thân đạo tặc có vào Cấm quân cả đời cũng khó mà lên cao, nhưng so với làm đạo tặc trên núi thì vẫn hơn chán.
Chỉ là chung quy, giai đoạn đầu khởi nghĩa sẽ không có tên nào lỗ mãng đứng ra hô "huynh đệ theo ta, chúng ta 50 người quyết tử chiến, sự nghiệp phía trước không xa". Chỉ e vừa nói ra huynh đệ đã co giò chạy sạch. Đa phần là như Ngô Dụng, cái gì "ta không chống triều đình, nhưng vì triều đình lấn ép ta, đành tụ tập nạn dân đòi tí công đạo".
Cho nên Ngô Dụng mới không muốn để Thành Bích dẫn dắt toạc ra, lại né tránh nói:
- Nếu chư vị có nghĩa khí như Thiên Vương, có thể trong đêm di chuyển qua Hà Bắc luôn. Tại hạ nhiều năm nay cũng nghiên cứu chút thiên văn địa lý, chọn ra được một núi vô cùng thích hợp trú chân. Chúng ta đã có ít tài phú làm phí dụng, có làm cũng không giống bọn Noo Phước Thịnh Cao Thái Sơn...
Cao Thái Sơn là một tên có 5 vạn loạn tặc ấn follow mới nổi, đang cò cưa với quân triều đình ở Hà Đông. Còn Noo Phước Thịnh thì không rõ. Chắc Ngô Dụng bị lẫn.
- Ngô tiên sinh nói địa điểm vô cùng thích hợp, lại không biết là ở đâu?
Ngô Dụng cười nói:
- Đó là Lương Sơn.
- Lương Sơn?
- Đúng vậy, ở đó hiện có Vương Luân đóng trại, cũng là chỗ quen biết của tại hạ và Thiên Vương. Hắn rất thịnh tình mời chư vị lên Lương Sơn bàn một phen sự nghiệp.
Ở đây có không ít đầu lĩnh đến từ Hà Bắc, lập tức biết ngay Lương Sơn là chỗ nào. Chỗ này phía đông là phủ Tế Nam, có tổng đà Cái bang. Phía tây lại là Vạn Thú lĩnh che chắn. Lỡ có chuyện sập page, giả đi làm ăn mày hoặc giả làm thợ săn trong núi đều tiện hết.
Lúc này Ngô Dụng mới quay sang ai đó vờ khách sáo nói:
- Văn phu nhân, thế còn ý các vị ra sao?
Thành Bích cười nhạt. Nàng không hề để tâm câu chuyện của Ngô Dụng Triều Lam. Ở đây lấy Vạn Thú sơn trang và vài đại diện Cái bang có tên tuổi nhất, nói ra cũng chỉ là bang phái kiếm ăn qua ngày, không có chủ trương gì rõ ràng.
Thành Bích là ai? Đường chủ Thiên Địa hội. Thiên Địa hội khởi nguồn từ tận lúc Tống triều mới thành lập, phản Tống phục Minh cũng ngót 100 năm. Ba cái vụ phản này đã làm không ít lần, cũng thất bại nhiều đến ê cả răng. Chẳng qua, bại nhiều sống lâu lên lão làng. Tóm lại đâu có thể lẫn với đám phỉ này?
Lần này nàng dẫn người tham gia chủ yếu vì thiếu nhân lực, muốn lợi dụng lục lâm Hà Bắc làm bình phong, cướp tiền về cho Thiên Địa hội. Thiên Địa tổng đà ở Giang Nam, 3 đạo phía bắc chỉ có một phân đà phụ trách là Hà Bắc, cần tiền khôi phục. Mà Thiên Địa hội lại không thể hành sự kiểu thổ phỉ cướp của dân được, cho nên tiền bạc xưa nay đều là tự thân vận động. Mãi lần này vì túng thiếu, Thành Bích cũng sắp rửa tay, cho nên thôi thì làm quả chót rồi bỏ nghề.
Từ đầu nàng chỉ nghĩ, các ngươi nói tới nói lui cái gì trừ Thiên Diện, rồi địa điểm mới tương lai sáng rọi các kiểu, đến cuối cùng trọng điểm là mấy xe bạc thì vẫn chưa nói. Coi bộ muốn qua loa kéo hết đi sao?
Nàng đang định nói gì đó, bỗng từ bên ngoài có tiếng cười ha hả:
- Haha, Lương Sơn rất tốt, Lương Sơn rất tốt. Mấy người các ngươi theo kịch bản là phải lên Lương Sơn từ sớm rồi mới đúng...
- Ai đang nói?
Cả đám “cao thủ” Hạo Khí Minh đều căng như lâm đại địch, có kẻ thậm chí tư thế sắp vòng cửa hậu bỏ chạy. M* nó lời kịch nghe cứ như bị chống khủng bố bao vây, có chạy đi Lương Sơn cũng là trong tính toán của chính phủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...