Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Đúng lúc Vũ Linh Đan định đi về nhà trước thì đột nhiên có người gọi một tiếng Tổng giám đốcTrương.
Ngay sau đó cô liền nhìn thấy Trương Thiên Thành cũng một người phụ nữ đang chuyện trò vui vẻ đi vào trong đại sảnh.AdvertisementĐám người xung quanh rất nhanh đã che lấp mất Vũ Linh Đan.
Lúc Vũ Linh Đan len được khỏi ra khỏi đám đông thì Trương Thiên Thành sớm đã vào trong thang máy mất rồi.Vũ Linh Đan có chút tò mò hỏi nhân viên ở quầy tiếp tân: “Người phụ nữ đi cùng Tổng giám đốc Trường là ai vậy?”Đối phương nghĩ rằng Vũ Linh Đan cũng là một trong số những nhân viên nữ trong công ty mến mộ Trương Thiên Thành, cô ta khinh thường nhìn cô sau đó cao giọng nhắc nhở: “Đó chính là mối tình đầu của Tổng giám đốc Trương nhà chúng tôi đấy.
Mặc dù đã chia tay lâu như vậy thế nhưng mới lần đầu gặp lại đã vui vẻ như thế kia là biết rồi đó”Mối tình đầu?Đầu óc của Vũ Linh Đan đột nhiên trở nên mộng mị.Cô nhớ mang máng Trương Thiên Thành từng nằm mơ, trong mơ anh gọi một người phụ nữ tên Trần Anh Thư.
Lúc đó cô liền biết, người có thể khiển cho Trương Thiên Thành nhớ mãi không quên chắc chắn sẽ tốt hơn cô rất nhiều.Mặc dù hôm nay chỉ đứng nhìn từ xa thôi nhưng Vũ Linh Đan vẫn có thể cảm nhận được khí thể phi phàm của cô ta.
Đi bên cạnh Trương Thiên Thành cũng không hề bị lép vế.“Tên của người phụ nữ đó có phải là Trần Anh Thư không?”Vũ Linh Đan giống như muốn xác nhận lại nên đã tiếp tục hỏi một câu.Giọng nói của đối phương tràn ngập vẻ khâm phục và ca ngợi: “Nhưng mà cô Trần tới công ty không phải để tìm Tổng giám đốc Trương nói chuyện yêu đương đầu, mà là có một dự án lớn cần bàn”Tới câu nói tiếp theo thì Vũ Linh Đan đã chẳng còn tâm trí nào mà tiếp tục nghe lọt tại được nữa.
Cô chỉ biết bạn gái cũ của Trương Thiên Thành đã quay trở về, hơn nữa lại cô ta lại còn là mối tình đầu của anh nữa.
Người phụ nữ mà ngay cả trong mơ anh cũng nhớ tên.Vũ Linh Đan nhìn tờ giấy chứng nhận trong tay mình, cô không hề do dự mà vò nát sau đó ném thẳng vào thùng rác.
Cô rời đi trước trước sự kinh ngạc của nhân viên ở quầy tiếp tân.Những ngày còn lại, tất cả đều sẽ như cũ.Vũ Linh Đan trốn ở trong căn hộ của mình, cả một tuần liền cô không hề ló mặt ra bên ngoài.
Tận đến khi khắp nơi đều xuất hiện tin tức Vũ Linh Đan nhảy xuống biển và đã tử vong thì cô mới biết mình không thể nào trốn tránh được nữa.Trương Thiên Thành đã tìm được người phụ nữ mới, anh và cô lại chẳng có quan hệ gì.
Cô không cần tiếp tục trốn tránh trong thế giới tối tăm mù mịt này nữa.Vũ Linh Đan đi tới Tập đoàn Bạch Đằng, cũng xem như khiến lời đồn kia tự biến mất.Lương Học Đông dường như cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Khoảng thời gian này vì chuyện Trương Thiên Thành xuống biển cứu người nên đã khiến Lương Học Đông lo lắng không ít.Dù sao nếu Trương Thiên Thành dính vào chuyện này thì kế hoạch của anh ta cũng khó có thể thực hiện được.“Trương Thiên Thành thế mà đã trở về sớm hơn cô một tuần cơ đấy.
Hơn nữa tôi nghe nói bạn gái cũ của anh ta cũng quay trở về rồi, lần này là có dự án muốn hợp tác”Sau khi ngồi xuống ghế, Lương Học Đông chậm rãi nói.“Hợp tác gì?”Đương nhiên Vũ Linh Đan biết Lương Học Đồng có ý gì, thế nhưng cô lại cố ý giả bộ như không hiểu mà hỏi anh ta chuyện hợp tác..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...