Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Đối với cô, không có chuyện tươi cười và dịu dàng dành cho Thiên Thành.
Nhưng lúc đó Linh Đan không nghĩ nhiều về chuyện này, nghe được mình bị cảm thì thở dài nhẹ nhõm.
AdvertisementCô nghĩ rằng Thiên Thành sẽ rời khỏi đây, khi Linh Đan lén sắp xếp hành lý của mình, Thiên Thành đột nhiên nói: "Mọi người về trước đi, ba ngày nữa đến đón bọn tôi""Chủ tịch, sức khỏe của anh không ổn, cần nhanh chóng tiến hành kiểm tra bởi các thiết bị tiên tiến! ""Tình trạng của tôi không phải đã được kiểm soát sao?"Thiên Thành hỏi ngược lại.
Bác sĩ nhất thời không nói nên lời, trầm giọngnói: "Chỉ là tạm thời được kiểm soát, về sau thế nào vẫn chưa rõ ràng,! hơn nữa còn có người đang chờ anh.
"Cuối cùng, giọng nói của bác sĩ cũng càng ngày càng nhỏ lại, tâm trí của Thiên Thành đều đổ dồn vào Linh Đan, anh không nhịn được hỏi: "Anh vừa nói cái gì?"Khi bác sĩ đang định nhắc lại lần nữa thì bị ánh mắt của Đức Bảo cắt ngang và giành nói trước: "Không có chuyện gì, vì cô Linh Đan và chủ tịch sức khỏe chưa tốt, nghỉ ngơi ba ngày là đượcrồi.
"Thiên Thành gật đầu và không nói gì.
Bác sĩ nhìn bóng lưng của Thiên Thành, vẻ mặt khó coi không nói nên lời.
Thiên Thành nắm lấy tay Linh Đan đi thẳng ra ngoài, Linh Đan cúi đầu không nói, Thiên Thành tuy không nghe thấy câu nói vừa rồi của bác sĩ nhưng cô nghe rõ.
Có người đang đợi Thiên Thành.
Đó là nam hay nữ? Vì điều gì mà lại chờ anh ta?Sau khi đi được một quãng đường, Linh Đan thấp giọng nói: "Sao anh không quay về? sức khỏe của tôi không có vấn đề gì lớn""Cô cho rằng tôi ở lại đây là vì cô?"Thiên Thành hỏi ngược lại, khiến Linh Đan.
hoàn toàn không nói nên lời, cuối cùng lại im lặng.
Nhưng mà Thiên Thành vẫn nắm chặt tay Linh Đan, hai người đều không lên tiếng, đi đến tối mới quay lại.
Đêm này dường như đã dài thêm.
Ngay cả khi uống thuốc, Thiên Thành không nói một lời mà uống hết thuốc, không cho Linh Đan cơ hội nói một lời.
"Thiên Thành!"Vào lúc nửa đêm, Linh Đan ngập ngừng kêu tên Thiên Thành, người đang ngủ trên giường bên cạnh cô, cô nghĩ rằng anh đã ngủ rồi, nhưng côkhông ngờ rằng người bên kia đã ừ một tiếng, chờ cô nói tiếp.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...