Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Chẳng lẽ đây là kế hoạch mà Trương Đức Phú đã nói sao?
Nghĩ đến những lời Trương Đức Phú tiện miệng nói trên núi, còn có cuộc đối thoại với Dương Thanh My, Vũ Linh Đan đã biết Á Đông sẽ có biến động lớn nhưng cô không ngờ lại là một chuyện lớn như rút cổ phần.
“Cô nghĩ gì về chuyện này? Sau khi ngồi xuống, Lương Học Đông hỏi cô một câu.
Đầu óc Vũ Linh Đan rối bời, cô cố gắng để bản thân trấn định hơn rồi đáp: “Việc rút cổ phần chắc chắn không phải quyết định một cách đột ngột, hơn nữa một chuyện lớn như vậy xảy ra mà trước đó không hề có động tĩnh gì.
Tôi nghĩ rất có khả năng là có người đang ở bên trong phá đám”
Lương Học Đông gật đầu, ra hiệu cho Vũ Linh Đan tiếp tục.
Nhưng Vũ Linh Đan lại không nói tiếp được.
Còn Lương Học Đông, anh ta vẫn chăm chú nhìn Vũ Linh Đan một cách nghiêm túc, cô không thể không đưa ra một câu phỏng đoán: “Liệu có phải trong nội bộ Á Đông đã xảy ra vấn đề gì không? Hoặc là có mối đe dọa nào đó?
“Không sai”
Lương Học Đông bắt chéo chân, nở một nụ cười bí hiểm: “Điểm này cô cũng nghĩ giống tôi, chỉ là còn có một vấn đề, nghe nói sáng nay cô ra ngoài với Trương Đức Phú?”.
đam mỹ hài
Một chút không tự nhiên thoáng qua đáy mắt Vũ Linh Đan, cô nhìn đi chỗ khác.
Rõ ràng là chuyện này đã bị lan truyền trong công ty từ lâu, Vũ Linh Đan không thể phủ nhận nên đành nói: “Có một chút chuyện riêng nhưng không liên quan đến chuyện này”
“Tôi lại không nghĩ vậy.
”
Lương Học Đông phủ nhận, trong mắt anh ta thì biểu cảm của Vũ Linh Đan chắc chắn là đang cố gắng che giấu điều gì đó.
Vũ Linh Đan hơi lúng túng, đồng thời cô cũng thấy hơi bất an.
“Có lẽ chúng ta có thể làm một phỏng đoán táo bạo, bên ngoài còn có một tin đồn, tất nhiên là vẫn chưa được xác thực nhưng mà tôi nghe nói Trương Thiên Thành vi cố nên.
.
"
“Sao có thể chứ?”
Lương Học Đông chưa nói hết câu đã bị Vũ Linh Đan ngắt lời, sau đó cô giống như nghe được một câu chuyện cười vô cùng thú vị, không khỏi bật cười ha ha.
Lương Học Đông híp mắt lại, tính toán muốn tìm ra bằng chứng cho thấy Vũ Linh Đan đang nói dối.
Nhưng thực tế là Vũ Linh Đan hoàn toàn không tin vào điều đó, cô không khỏi nín cười, giải thích với Lương Học Đông: “Anh không biết đấy thôi, tôi và Trương Thiên Thành đã như nước với lửa không thể chung hòa.
Anh ta không gây phiền phức cho tôi tôi đã mang ơn lắm rồi, anh ta sẽ vì tôi mà.
”
Nói được nửa chừng, đột nhiên Vũ Linh Đan sững người lại, sau đó nói tiếp: “Anh ta đã làm gì vì tôi cơ?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...