Mật Ngọt Trong Lòng Anh Trai Thần Tượng


Nguyễn Tinh nhìn anh ta.

Cuối cùng vẫn lắc đầu: "Không có gì đâu, không có gì muốn hỏi.

"
Cô chìm người xuống, ngâm mình trong bồn tắm, mơ màng buồn ngủ: "Chắc là chảy sạch rồi nhỉ, em có thể ngủ trong nước không?"
"Được nhưng trước khi ngủ, em nói cho anh biết em thích được chôn ở đâu, anh sẽ chọn trước mộ.

"
Nguyễn Tinh mím môi, lại miễn cưỡng ngồi dậy, đưa tay ra bảo anh ôm.

Dựa vào bờ vai rộng lớn của anh, giọng Nguyễn Tinh khàn khàn.

"Mục Lâm Xuyên, chúng ta làm bạn giường đi.

"
Mục Lâm Xuyên im lặng một lát, không trả lời ngay.

Nguyễn Tinh hơi ngượng ngùng: "Không được thì thôi! "
"Tại sao lại là bạn giường?" Mục Lâm Xuyên đặt cô lên mép giường, nhìn thẳng vào cô, rồi lại mở miệng.

Biết anh định nói gì, Nguyễn Tinh vội che miệng anh lại.

"Không được.

"
Mục Lâm Xuyên nhàn nhạt nói: "Anh còn chưa nói.

"
"Nhưng mà không được.


" Nguyễn Tinh nhỏ giọng nói: "Không làm bạn giường thì thôi.

"
Cô nói rồi định rút tay về.

Mục Lâm Xuyên giữ chặt tay cô.

"Được.

"
Giọng anh bình thường, không có gì gợn sóng: "Còn cần thỏa thuận không?"
Giống như hai năm trước.

Cô ép anh lập thỏa thuận.

Giao dịch chính là giao dịch.

Giao dịch rõ ràng, không được xen lẫn tình cảm khác.

Nhưng lúc này, Nguyễn Tinh không viết thỏa thuận gì cả.

"Chúng ta chỉ làm thôi, không nói tiền, không nói yêu.

" Nguyễn Tinh rúc vào trong chăn, nhỏ giọng nói: "Không giống như trước nên thỏa thuận cũng chẳng có ý nghĩa gì.

"
Mục Lâm Xuyên ừ một tiếng, đều nghe cô.

"Trong thời gian làm bạn giường, cần phải giữ mình không?" Mục Lâm Xuyên hỏi.

Nguyễn Tinh mở mắt: "Tất nhiên rồi nhưng nếu anh thích người khác, có thể nói với em bất cứ lúc nào, em sẽ không dây dưa.


"
Mục Lâm Xuyên lại ừ một tiếng.

Anh nằm xuống, ôm cô vào lòng.

Không khí yên tĩnh, giọng nói của Mục Lâm Xuyên rõ ràng vô cùng: "Em rất sợ yêu đương sao?"
Nguyễn Tinh khẽ giật mình.

Sau đó, cô rất nhẹ nhàng nói: "Chỉ là cảm thấy yêu đương rất vô nghĩa.

"
Vô nghĩa.

Là vì đoạn tình cảm với Lục Minh Thần kia khiến cô sợ hãi sao?
Thật không ngờ lại sợ đến vậy, tiểu thư cao ngạo và trong sạch như vậy, vậy mà cũng trở nên thận trọng đến mức này.

Chắc hẳn cô rất coi trọng đoạn tình cảm đó.

Mục Lâm Xuyên vuốt ve sống lưng cô, không nói gì.

Nhưng Nguyễn Tinh lại có chút không ngủ được.

Cô dựa vào ngực Mục Lâm Xuyên, lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh.

"Mục Lâm Xuyên, anh thích em, đúng không?"
Mục Lâm Xuyên ừ một tiếng, rất thoải mái.

"Thích cơ thể em?" Cô lại hỏi.

"Ham muốn của anh không chỉ dừng lại ở cơ thể.

"
Nguyễn Tinh cười khẽ.

"Trước kia Lục Minh Thần còn thích em hơn anh.

" Cô nhắm mắt, nhẹ nhàng nói: "Nhưng trước hiện thực, tình yêu chẳng là gì cả.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận