Mật Ngọt Chính Là Em
Tiêu Yến khoác lên trên người bộ lễ phục đỏ rực khoác lấy tay Lăng Dương Thần.
Anh ấy mang một chiếc áo sơ mi đen, bộ vest đen nhưng lại thắt cà vạt cùng màu váy với cô làm nó càng thêm nổi bật.
Nam ngọc thụ lâm phong, nữ đẹp khuynh gốc khuynh thành, giữa hai người không có khoảng cách không ai chịu lép vế trước vẻ đẹp hay cả khí chất hơn người cũng không hề thua kém.
Nam nhân có mặt thì dán mắt vào Tiêu Yến, nữ nhân có mặt thì đăm chiêu với Lăng Dương Thần, cuối cùng thì chuyện này cũng làm Tiêu Yến cảm thấy đau đầu, thiết nghĩ cô nên mang bộ đồ màu trắng đơn giản thì hơn.
Trước thềm bữa tiệc, Lục gia vẫn chưa công bố đứa cháu gái này là nhân vật nào và mọi người vẫn đang vô cùng nóng lòng và tò mò không biết cô gái ấy sẽ như thế nào, có đẹp bằng Tiêu Yến kia không, người đang cùng ông trùm trong giới thời trang sánh vai tham dự bữa tiệc.
Tiêu Yến đã bao lần lên sân khấu để trình diễn với hàng vạn người như thế nhưng bây giờ cô là nhân vật chính lại khiến bản thân không khỏi có chút hồi hộp.
Cô ghé vào tai Lăng Dương Thần nói:"Em vào nhà vệ sinh một chút"
Anh nắm lấy tay Tiêu Yến nét mặt không nỡ rời xa một chút nào, những tên lang sói kia đang nhìn cô chảy nước dãi giống như tìm thấy một miếng mồi béo bở.
Tiêu Yến đỡ trán nói:"Anh yên tâm đi, em đi cùng anh đến đây thì có ai là dám làm phiền?"
Lúc này Lăng Dương Thần mới bất đắc dĩ để cô đi, Tiêu Yến sợ bộ váy nổi bật sẽ thu hút sự chú ý vậy nên đã vào trong buồng vệ sinh lấy chiếc gương nhỏ của mình ra để dặm lại lớp phấn.
Bên ngoài có tiếng trò truyện, cô vốn dĩ không muốn để tâm vào chuyện riêng tư của người khác không ngờ lại loáng thoáng nghe thấy tên của mình.
Nếu người khác đã đụng đến sự riêng tư của cô thì cô cũng không có nghĩa vụ phải tôn trọng lại.
Giọng của một người phụ nữ, nghe qua đã biết là dạng tiểu thư đỏng đảnh cùng vẻ non nớt:"Cô có thấy không? Hôm nay Tiêu Yến lại cùng với ông trùm trong giới thời trang đến tham dự tiệc đấy, bộ váy cô ta đang mặc tôi chưa thấy qua nó bao giờ chắc chắn là được anh ta thiết kế riêng"
Có một giọng nữ khác xen vào:"Tiêu Yến không phải chỉ là một người mẫu nhỏ bé thôi sao? Làm sao mà leo lên giường của Lăng Dương Thần được vậy?"
"Tất nhiên là nhờ khuôn mặt kia rồi, loại phụ nữ bình hoa di động, tôi thấy cách cô ta đi catwalk vô cùng lỗi, không biết được các nhãn coi trọng ở điểm nào, hay chỉ biết ngửa thân kiếm tài nguyên"
"Ồ tôi chợt nhớ ra một điều cô ta là con nuôi của Tiêu gia cơ mà.
Lúc trước bị đồn là khuyến rũ hôn thê của em gái, tiểu tam chuyên phá hoại gia đình nhà người khác mà"
"Lăng Dương Thần đúng là dán mắt vào giấy đến hoa mắt rồi, loại phụ nữ đàn điếm cũng không nhìn ra.
.
"
Tiêu Yến đã vô cùng nhẫn nhịn nghe hết để trả lại cho đủ, ngay lúc này đây cánh cửa nhà vệ sinh bị Tiêu Yến một cước đá bật ra, Tiêu Yến trong bộ trang phục đỏ rực như ngọn lửa cuồn cuộn muốn thiêu đốt người khác.
Hai cô gái kia giật mình khiếp sợ định chuồn đi thì Tiêu Yến đã nhanh tay bước đến cửa nhà vệ sinh khóa lại nói:"Sao không nói tiếp, vội vàng như thế làm gì?"
Một trong hai cô gái nhíu mày nói:"Cô làm trò gì vậy, tránh ra!"
"Cô có ý kiến gì với cách catwalk của tôi à? Xin hỏi vị tiểu thư đây có thể thỉnh giáo cho Tiêu Yến tôi vài đường đi?"
Ánh mắt Tiêu Yến vì được trang điểm thêm vài phần sắc bén khiến cô ta có thoáng qua một tia run sợ.
Tiêu Yến cũng không nể nang nữa mà với lấy chiếc cốc ở trên bồn rót đầy một ly hất thẳng vào mặt một trong hai người.
Cô ta hét lên:"Áa Tiêu Yến cô điên rồi"
Tiêu Yến thuận chân đạp cô gái đứng trước, cô gái đứng sau cũng theo đó ngã sòng soài xuống sàn, lại rót thêm một ly nữa hất lên người còn lại cho công bằng:"Để hôm nay tôi cho hai người các cô biết thế nào là thủ đoạn khuyến rũ, ngửa thân kiếm tiền, tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình nhà người khác"
Cô gái kia kích động chỉ vào mặt Tiêu Yến:"Cô đừng có mà tưởng có Lăng tổng chống lưng mà hống hách, nhà tôi ở thủ đô so với anh ta cũng không kém cạnh đâu, cô cứ đợi đi Tiêu Yến!!"
Tiêu Yến nở một nụ cười kiều diễm như sắp hút cạn máu của hai người kia đến nơi, cố gắng tỏ ra khiếp sợ trước lời đe dọa của vị tiểu thư ngu ngốc này:"Trước khi mà tôi chết, chi bằng xem cô chết trước?"
Tiêu Yến lấy nước tẩy trang đổ vào khăn ướt túm lấy tóc cô ta chà lên, cô gái bên cạnh khiếp sợ lồm cồm bò dậy tính cầm túi xách đánh vào gáy cô nhưng cô dường như đã đoán trước đứng dậy né đi một đòn đạp cô ta ngã đè lên cô gái vừa được cô "trang điểm" cho thành tuyệt sắc giai nhân.
Đầu tóc hai người kia lấm lem, cho dù có makeup lại thì cũng không thể thoát khỏi cảnh lôi thôi lếch thếch.
Tiêu Yến từ đầu đến cuối vẫn vô cùng chỉnh chu đến một sợi tóc cũng không hề lệch ra khỏi quỹ đạo, đứng dậy cười lạnh một cái rồi mở cửa rời đi nhưng chưa từng có chuyện gì.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...