Mật Anh Đào


Sân trường vào tháng 5 đã bắt đầu có sự nóng bức của đầu hè.


Ánh mắng vàng nhạt bị ngọn cây xanh rờn che khuất nên chỉ lưu lại những đốm màu vàng trên mặt đất.


Mặc dù trường có một hàng cây xanh trải dài từ cổng vào nhưng Lâm Diệu Diệu vẫn rất ghét mùa này.


Nói chính xác hơn thì sau khi lên đại học cô mới bắt đầu ghét mùa hè.


Tiết thể dục lần này họ học chơi bóng rổ ở trong nhà thể chất của đại học S.


Các nữ sinh đều mặc áo thun quần đùi, trông vô cùng tươi trẻ, xinh đẹp, tràn ngập cảm giác thanh xuân.


Có vài nữ sinh cho áo vào trong quần nên cặp chân thon dài, trắng nõn lại lộ ra rõ hơn và thu hút những ánh mắt nóng bỏng của các nam sinh.


Mà vào những lúc thế này thì Lâm Diệu Diệu thường mặc chiếc áo thun rộng thùng thình, cô cố gắng che giấu hoàn toàn bộ ngực cup D của mình.


Từ tiểu học thì cô đã bắt đầu dậy thì, trước khi lên cấp 3 thì vẫn chưa lộ rõ “núi đồi”.


Thế nhưng, vừa vào lớp 10 thì phần ngực của cô đột nhiên to lên nhanh chóng giống như bóng bay được bơm khí vậy, tăng vọt từ cup A lên cúp D.

Đối mặt với những ánh mắt khác thường xung quanh, cô vô cùng lo lắng, để che giấu đi cơ thể của mình thì cô đã dùng rất nhiều cách khác nhau.

Vừa vận động một lúc thì Lâm Diệu Diệu đã cảm nhận được sự khác thường của cơ thể.



Trần Tuyết thấy khuôn mặt hơi tái đi của cô thì quan tâm hỏi: “Diệu Diệu, cậu sao thế?”

Lâm Diệu Diệu cố gắng nặn ra nụ cười miễn cưỡng rồi xoa xoa bụng: “Hình như buổi trưa mình ăn phải đồ gì đó nên giờ bị đau bụng”.


“Vậy cậu mau đi vệ sinh đi, nhưng mà phải về sớm đấy nhé, lát nữa còn có bài kiểm tra nữa đó”.


“Ừ, tớ về nhanh thôi”.


Lúc Lâm Diệu Diệu đi còn không quên mang theo balo của mình.

Chiếc balo này dường đi không bao giờ rời khỏi cô.


Lâm Diệu Diệu nhân lúc không có ai để ý thì nhanh chóng đi ra cửa sau của nhà thể chất, ở đó có một phòng để dụng cụ thể dục.


Cô đã học ở đại học S hai năm nên đã thuộc tất camera ở đây, mà trong căn phòng để dụng cụ này không hề có chiếc camera nào.

Sau khi cô đi vào thì cô đi kéo rèm cửa trước sau đó đi kiểm tra xung quanh một vòng.


Trong phòng dụng cụ chất đầy đệm mút, có những cái xếp chồng lên nhau cao sắp đến tận trần nhà, cô kiểm tra không có bất kỳ ai thì mới yên tâm thả lỏng tinh thần.


Cô ngồi lên một chồng đệm mút được xếp thấp nhất ở giữa căn phòng rồi lấy món đồ mà cô cần từ trong balo ra.


Một lúc sau, cả căn phòng dụng cụ vang vọng một âm thanh kỳ lạ.


“Tách! tách! tách! ”

Thiếu nữ trẻ tuổi vén chiếc áo thun rộng thùng thình lên rồi cởi áo ngực của mình ra.


Một tấm nhựa tròn trong suốt đã dán lên vú của cô, không ngừng hút sữa tươi từ trong ngực cô ra.


Dáng người của Lâm Diệu Diệu mảnh khảnh nhưng lại có cặp vú nở nang, vừa trắng vừa tròn.


Lúc này bởi vì tiết sữa nên cả bộ ngực của cô đều căng phình lên, nặng trĩu rủ trước người cô.


Đầu vú đỏ hồng dựng thẳng lên như một nụ hoa, lúc này đầu vú của cô vẫn có một màu hồng nhạt.


Đầu vú của cô không to lắm nhưng lúc bị máy hút sữa hút thì hơi sưng lên một chút giống như một nụ hoa e ấp đang chờ nở bung vậy.


Chiếc vú bên cạnh cũng bắt đầu tiết sữa ra, nó bắt đầu phun ra phía trước dòng sữa màu trắng đục.


Cả căn phòng dụng cụ chợt thoang thoảng một mùi sữa đặc biệt.



Lâm Diệu Diệu nhanh chóng lấy ra một miếng lót chống tiết sữa rồi nhẹ nhàng đè lên đầu vú hồng phấn.


Ngón tay nhẹ nhàng ấn một cái, đột nhiên khoái cảm giống như một cơn sóng nổi lên từ đầu vú.


Cô vội vàng cắn môi dưới, khuôn mặt bắt đầu hơi đỏ lên.

Lâm Diệu Diệu vốn vẫn là xử nữ nhưng lại có thể chất tiết sữa đặc biệt, nguyên nhân là vì khi thi THPT áp lực tinh thần quá lớn nên nội tiết của cô bị rối loạn.


Ban đầu cô uống thuốc để điều tiết, sau khi thi cấp 3 xong thì cô lại bị mất cân bằng hooc môn rồi mắc một chứng bệnh lạ.


Cô đã âm thầm đi khám rất nhiều nơi, uống rất nhiều thuốc nhưng vẫn không chữa được, thế nên cô chỉ có thể bất lực chấp nhận.

Không phải lúc nào cô cũng tiết sữa mà chỉ những lúc hooc môn bị kích thích thì mới tiết ra sữa thôi.


Trước và sau khi đến tháng thì hiện tượng này sẽ xuất hiện nhiều hơn, vậy nên lúc nào cô cũng mang theo máy hút sữa bên người.


Mà nguyên nhân hôm nay cô tiết sữa, trong lòng cô biết rất rõ, vừa nãy lúc đến nhà thể chất, cô vừa hay đi qua phòng chơi piano của khoa nghệ thuật.


Trên núm vú chợt xuất hiện khoái cảm tê dại, Lâm Diệu Diệu khẽ rên lên một tiếng, cô nhắm mắt lại, dường như bên tai lại vang lên khúc đàn piano vừa nãy cô nghe thấy.


Vừa du dương vừa tươi đẹp.


Cô liếc mắt nhìn thì thấy những ngón tay thon dài như đang nhảy múa ở trên những phím đàn.


Cô đổi sang ngực bên kia rồi ấn nút hút mạnh nhất sau đó hai chân cô kẹp chặt lại.


Cô vừa tưởng tượng đôi tay ấy đang nhảy múa trên cơ thể của mình vừa cảm nhận khoái cảm mãnh liệt khi núm vú đang liên tục bị hút kéo.



Đầu cô hơi ngẩng lên, cổ họng khẽ phát ra tiếng rên rỉ mềm mại, yêu kiều.


“A! thoải mái quá! ưm! ”

Tiểu huyệt ở giữa hai chân cô cũng bắt đầu không ngừng chảy ra mật dịch dính nhớp.


Cô dựa vào tấm đệm mút được dựng cao vút, hai bên trán của cô đẫm mồ hôi, khuôn mặt ửng hồng, phần eo bắt đầu run bần bật.


“A! ưm! ”

Trong sân bóng rổ ở phía trước truyền đến tiếng người nói chuyện huyên náo, còn có tiếng bộp bộp của trái bóng phát ra khi đập xuống mặt đất nữa.


Mặc dù chỉ cách một bức tường nhưng Lâm Diệu Diệu lại cảm thấy vô cùng xa xôi, giống như là một thế giới khác vậy.

Mà cô đang chìm đắm trong thế giới riêng của mình.


Cuối cùng thì Lâm Diệu Diệu cũng hút sữa xong, lúc này cô vừa thở dốc vừa chỉnh lại trang phục rồi rời khỏi phòng dụng cụ.


Lúc này, trên chồng đệm mút cao nhất ở trong phòng dụng cụ, một chàng trai có khuôn mặt trẻ trung nhiệt huyết thò đầu ra.


Cậu nhìn chiếc đệm mút ở phía dưới, trên đó có một bãi sữa tươi ẩm ướt, lúc này cậu chìm vào trầm tư.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận