"Hô, cuối cùng đã đến."
Ba bóng ngươi thoáng chốc xé rách không gian, trước mặt bọn họ chính là nơi phong ấn Beast 666, vẫn một màng sáng bao quanh vị diện cùng vô số không gian có thể dư sức trọng thương các Thần linh cấp khi bước vào.
Nhưng quan trọng là lớp màn sáng, cho dù ba vị ở đây có dốc toàn lực cũng không chắc có thể dễ dàng phá vỡ.
Cả ba người chính là Karen, Mio cùng Shub Nicolas, bọn họ cũng không mất bao lâu để đến đây.
Lúc này màng sáng bỗng phát ra hào quang rực rỡ chủ động tạo ra một lối đi dẫn cả ba người đi vào.
Vẫn không gì thay đổi, bên dưới là vô số là ma thú gào thét công kích màng nhưng dưới chân cùng trên bầu trời vô số thánh thương lơ lửng như thần phạt công kích, bên dưới mặt đất là cực lớn pháp trận thoáng chốc giam cầm tất cả ma thú.
Lúc này, một người mang mái tóc lam nhạt, quần áo từ hoàng kim và bạch sắc hai màu tạo thành, trên cổ còn có một khăn choàng lam nhạt không gió mà bay dần tiến đến, cảm giác như hắn chính là đại diện cho vạn vật ý chí, người đến chính là Thượng đế tiền nhiệm, nhân loại xưng hô Chủ hay Thiên Chúa, thần linh gọi Jehovah.
" Ngươi lại đến, còn mang theo một niềm vui lớn cho ta." Jehovah ánh mắt có chút từ ái nhìn về Karen lại nhìn về Mio giọng ôn nhu
"Hài tử, ngươi có thể đến gần?"
Mio lúc đầu có chút rụt rè nhưng bắt nguồn từ trong huyết mạch liên hệ không tự chủ lại gần, Jehovah nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc Mio cùng gò má, gương mặt lúc này phá lệ ôn nhu, nếu chư thần ở đây chỉ sợ chấn kinh rơi mất hàm.
"Ngài là cha của ta?" Mio lần đầu tiên mở miệng, giọng có chút run run.
"Là ta, hài tử, ngươi chính là ta cùng mẫu thân ngươi kiêu ngạo." Jehovah giọng tràn ngập áy náy nói.
"Không cần thiết, tình cảm mẫu thân dành cho ta trân quý ta có thể hiểu, nhưng ngài không xứng chức với vị trí thân nhân của ta." Mio hít sâu một hơi giọng lạnh nhạt nói.
"....
Ngươi rất quật cường, giống mẫu thân ngươi năm đó." Jehovah gật đầu cũng có chút vui vẻ.
"Ngài có hiểu cảm giác bản thân tựa như một hồn ma vất vưởng, hay như lục bình không rễ khắp nơi trôi dạt? Ta phụ thân?" Mio đôi mắt có chút ngập nước như muốn phát tiết oan khuất trong nhưng năm trước đó.
"Là ta sai, hài tử, nhưng ta đã mang cho ngươi món quà tốt nhất ta có thể tặng." Jehovah giọng áy náy ôn nhu lau đi nước mắt tràn ngập trên gương mặt Mio.
"Món quà tốt nhất?" Mio có chút sững sờ.
"Là Karen, một người có thể thay chúng ta bù đắp nhân sinh thiếu sót của ngươi, hài tử, một kị sĩ sẽ vì ngươi nhảy vào biển lửa, đối mặt với bất kì ai muốn tổn thương ngươi mà không hề do dự, một người coi trọng thân nhân mối liên hệ hơn bất kì ai, quan trọng nhất, đó là dùng chân thật bản thân đối đãi tốt với ngươi cùng các Tinh Linh." Jehovah không để ý ánh mắt kinh ngạc của Karen tiếp tục nói.
"Các tinh linh các ngươi đều là hài tử của ta cùng Tinh Linh thần, các ngươi ôn nhu, lương thiện, hoàn mỹ,...
đó là những từ duy nhất có thể miêu tả, nhưng ôn nhu đối đãi thế giới rất dễ chịu lấy tàn khốc, bắt nguồn từ chính dục vọng nhân loại."
"Nhưng nhân loại cũng không phải hoàn toàn xấu, ta biết ngươi oán hận nhân loại nhưng kị sĩ của ngươi, vương tử của ngươi cũng chính là nhân loại, từ nhân loại ta thấy được vô tận khả năng, cũng vì thế ta sẵn sàng hi sinh bản thân để kéo dài nhân loại tồn tại."
Mặc dù có lỗi Mio nhưng nếu cho hắn một cơ hội làm lại, Jehovah hắn vẫn sẽ như thế, ít nhất Karen chính là bằng chứng cho niềm tin hắn đặt vào nhân loại.
Không sở hữu thiên phú tuyệt đỉnh nhưng vận mệnh lại vô hạn biến số, nhưng mặc kệ hắn nhìn đến tuyến vận mệnh nào, không ngoại lệ trở thành Thần, Vương giả hay ma pháp sư,...
đều không đánh mất bản tâm lúc ban đầu, sơ tâm thuần khiết nhất mà hắn từng chứng kiến.
Không để lực lượng chi phối bản thân, truy cầu lực lượng nhưng không cần ngoại lực mà nguyện bằng máu tươi cùng cố gắng đánh đổi, ôn nhu đối đãi hết thảy với thân nhân, truy cầu bảo hộ chân thiện mỹ, không tính Thánh Nhân nhưng sẵn sàng vì vô số sinh mệnh vô tội không do dự chiến đấu bảo hộ, dạng này người, chính là người xứng đáng thừa kế vị cách của hắn.
"...
Cảm tạ....
phụ thân!" Mio ánh mắt có chút phức tạp nhìn Jehovah cuối cùng nói ra một tiếng phụ thân, chính tiếng này khiến Jehovah từ nội tâm vui sướng, hắn biết con gái đã tha thứ cho hắn.
" Gửi lời hỏi thăm của ta đến các Tinh linh." Jehovah thâm tình ôm lấy Mio một hồi lâu cuối cùng có chút lưu luyến buông ra vòng tay.
"Nói đi, hài tử ngươi cũng không đến chỉ để thăm ta, còn bên kia sa đọa đại địa Mẫu thần tốt nhất đứng yên, bằng không đừng trách ta." Jehovah nhìn về phía Karen, sau đó nhìn chằm chằm Shub Nicolas.
"Chỉ là một ý chí bất diệt để lại dám phách lối như thế, nếu ngươi còn sống ta chắc chắn nể mặt nhưng..." Shub Nicolas định nói gì thì giọng có chút cứng ngắc, chỉ thấy toàn bộ pháp trận phong ấn phút chốc tràn đầy sát cơ nhắm vào, dày đặc quang minh lực lượng vận chuyển, nếu bản thể có mặt nàng chắc chắn không túng nhưng đây chỉ là một cái phân thân.
"Ta không thích nói 2 lần, ngươi cũng chỉ là một cái phân thân mà thôi, nếu Tà thần các ngươi dám làm loạn thế giới ta cũng không ngại bỏ ra cái giá lớn đồng quy vu tận." Jehovah giọng vô tận hàn ý.
"Ta bây giờ mang theo con của tên truyền nhân của ngươi, ngươi thật sự muốn đánh sao? Hơn nữa ta đã quyết định cải tà quy chính." Shub Nicolas trong lòng thầm mắng nhưng vẫn ngoài mặt tươi cười nói.
"Cho nên ngươi mới có thể đứng ở đây nói chuyện với ta, nếu không ta đã sớm tịnh hóa ngươi." Jehovah cũng không nhìn Shub Nicolas khiến Shub Nicolas nhất thời có xung động lao lên liều mạng.
Nàng đường đường là 1 trong Nguyên Trụ thần Cthulhu, thực lực Siêu Việt đỉnh phong, vậy mà bị một cái người chết khinh bỉ, trong lòng chỉ có thể không ngừng mặc niệm bản thân không nên tính toán với người chết, nhưng.....
"Sa đọa thần linh không có tư cách nói chuyện với ta."
Nàng bây giờ cảm giác lí trí sắp bị đốt không còn, không cần để ý hình tượng trực tiếp lao lên liều mạng cái người chết trước mắt.
"Khụ! Cha vợ, hiện tại Tiamat đã phá phong, có các nào có thể giết nàng ta?"
"Không có, chờ chết ah!" Jehovah trực tiếp phán quyết khiến Karen có chút không biết nói gì cho tốt.
"Tiamat bản thân là Sáng thế mẫu thần, tại thế giới này không ai có thể giết chết trừ phi kéo nàng ta ra khỏi thế giới, nhưng cũng không phải không có điểm yếu, theo ta tính toán chỉ cần Siêu Việt cấp lĩnh ngộ tử vong lực lượng nhất định là có thể giết chết."
"Tất nhiên, thế giới này cũng không có ai làm đến, cho dù năm đó chư thần Sumer cũng chỉ lựa chọn phong ấn."
"....." Thế giới bọn hắn tử vọng lực lượng chỉ có Hades nắm giữ, còn Shiva là hủy diệt, phá diệt, chung mạt,...
nhưng những thứ này đều không ảnh hưởng được, như vậy chẳng khác nào nói chờ chết, phong ấn chung quy không phải kế lâu dài.
"Bất quá vẫn còn một cách giải quyết." Jehovah nhìn Karen ánh mắt có chút không biết nên nói gì, ngẫm nghĩ hồi lâu nói
"Là gì?"
"Tiamat hiện tại là kết quả của chư thần cùng nhân loại, thậm chí là cả thế giới ý chí ruồng bỏ nhưng nàng ta vẫn có ý thức của mình, như hai mặt đồng xu, Beast và Tiamat tuy hai nhưng đều là một người."
"Chỉ cần ngươi đánh thức nhân tính nàng ta cùng xóa bỏ mặt trái bên trong lực lượng nàng ta, thì Tiamat Sáng thế Mẫu thần sẽ trở về."
"Ngạch, ta không cho rằng mình có thể xóa bỏ tồn tại mặt trái trong người Tiamat." Karen có chút đổ mồ hôi nói.
"Ta nghĩ ngươi hiểu lầm, người thừa kế của ta, hay thậm chí chư thần đều hiểu lầm" Jehovah lắc đầu.
"Hiểu lầm?" Karen, Mio thậm chí Shub Nicolas muốn nghe lấy lời giải thích.
"Ngươi đã từng minh bạch bản chất của Thánh Kinh thần vị cách? Là Thập đại Vật chất sức mạnh, vạn vật sáng thế chủ? Tên tuổi Thánh Kinh thần là bằng Thập đại vật chất?" Jehovah lúc này như người thầy nghiêm khắc dùng âm thanh gằn từng chữ như muốn thức tỉnh người thừa kế của mình.
"Phép tắc nhiều thực sự tốt sao? Hay đơn thuần, chỉ do Thần linh chúng ta ảo tưởng?"
"Lực lượng nhiều nhưng không thuần túy, chung quy không đi đến cuối."
Âm thanh Jehovah nhất thời khiến Karen có chút như lâm vào mê mang sau đó như nhận ra điều gì.
"không sai, bản chất Thánh Kinh thần, bắt nguồn từ Duy Nhất tức là một.
Gió, nước, bão tố, không gian, thời gian,...
tất cả đều có sức mạnh riêng biệt nhưng không phải 'duy nhất' hay trên đời nào bất kể thứ gì cũng không thể tồn tại duy nhất."
"Con đường phía trên chính là quán triệt bản chất, càng gần bản chất thì bản thân sẽ thông suốt con đường đi đến." Jehovah nhìn Karen như ngộ ra điều gì nở nụ cười hài lòng.
"Việc đã nói điều nói hết, như vậy vận mệnh nhân loại giao cho ngươi, truyền nhân của ta." Jehovah nhất thời trực tiếp mở ra màn sáng tạo thành một lối đi đến thẳng chỗ chiến tuyến ác liệt.
"Mio, hãy sống thật hạnh phúc!" Jehovah ôm lấy Mio sau đó giọng chúc phúc nói.
"Từ lúc gặp Karen, con vẫn luôn hạnh phúc, phụ thân." Mio nở nụ cười rực rỡ kéo lấy Karen có chút ngơ ngác đang không ngừng lẩm bẩm, sau đó chịu Mio kéo lấy ý thức mới trở về.
"Cảm tạ! Cha vợ." Karen lúc này hai mắt có thần, cuối cùng hắn cũng hiểu ẩn ý của Jehovah.
"Ngươi chậm rãi suy nghĩ, như vậy, tạm biệt.
Nhớ kỹ, phải đối đãi tốt các nàng." Jehovah phất tay sau đó đẩy lấy 3 người vào khe hẹp không gian.
Không gian khép lại, lúc này Jehovah lại nhìn bên dưới một đám lại một đám ma thú tràn ra gào thét nhưng vô ích, vô số trường thương thoáng chốc như Thiên Phạt phút chốc đánh chết hết tất cả, không gian lại trở về yên lặng.
"Đánh vỡ số mệnh của Sáng thế thần Tiamat ah, truyền nhân của ta." Jehovah giọng hơi thì thầm cũng phút chốc biến mất.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...