"Khụ! Lão sư, người về sớm, ta có chút nhớ người nên quyết định rời đi tìm kiếm người! Bọn họ còn có ý định ngăn cản ta nên không thể làm gì hơn là đánh lui bọn họ để tìm ngài." Karen không để ý ánh mắt cổ quái của những người khác lập tức bắt đầu bia đặt.
Những người khác ánh mắt trợn trắng nhìn hắn.
Nhờ cậy! Nếu không phải ngươi muốn chạy trốn, bọn họ cũng không phải lao lực liều mạng ngăn cản như thế ngươi nói như thế, lương tâm sẽ không đau sao?
"Thật vậy ?"
"Đúng vậy lão sư, thật là như thế." Karen giọng kiên quyết nói, mũi thương còn gác trên cổ hắn, thật không có lời giải thích hắn chắc chắn lành lạnh.
Scathach không cần đoán cũng biết đệ tử mình trong đầu dang suy nghĩ gì, nửa câu tới giờ nàng cũng không tin thật.
"Đệ tử ta có lòng như thế, vậy nói xem, lão sư nên thế nào báo đáp ngươi." Gương mặt tuyệt mĩ tiếp cận khiến Karen lúc này tim nhất thời đập nhanh vội tránh xa một chút.
"Khụ! Lão sư, ta không cần gì cả!"
"......"
"...
Lão sư! Người đã sớm biết ta có ý định bỏ trốn, cũng không cần như thế giả trang ah?" Karen thở dài, chung quy phải đụng độ một lần, bằng không, hắn đừng hòng chạy khỏi Ảnh chi quốc.
"Chậc! Ta chỉ bồi đệ tử ta diễn một vở kịch nhỏ! Bất quá! Ta đã nói rõ, trừ phi ngươi đạt đến Siêu Việt, bằng không đừng rời khỏi đây." Scathach không chút nhân nhượng tuyên bố.
Karen là đệ tử trong vô số người nàng dạy dỗ là có thiên phú và cố gắng nhiều nhất, mặc dù không xuất sắc nhất nhưng Karen lại mang theo tín niệm cùng quyết tâm mà không ai có thể so sánh, nàng cũng không hi vọng đệ tử của mình sẽ chết yểu giữa đường.
Còn may mắn nàng tranh thủ giải quyết sớm bằng không, chỉ sợ người đã chạy mất.Quảng Cáo
"Lão sư! Hôm nay ta quyết tâm rời đi, mặc kệ ai đến cũng không thể ngăn cản ta." Karen lấy ra Loginus cầm chắc trên tay, lần này, không liều mạng là không thể chạy.
"....
Thánh kinh thần có vấn đề sao?" Scathach ánh mắt phức tạp nhìn Loginus trên tay lại nhìn chằm chằm đôi mắt Karen như muốn nhìn ra bí mật ẩn giấu.
Karen không tiếp tục nói chỉ chăm chú nhìn Scathach trường thương trên tay không ngừng quán chú thần lực và phép tắc lực lượng.
"Như ta nói, đệ tử ta, ngươi hôm nay đi không được.
Thật không hiểu tại sao ngươi cứng đầu đến thế bất quá không quan trọng." Scathach tinh hồng trường thương vung vẩy, nàng quyết định, đánh gãy 2 chân Karen sau đó mang về tính tiếp, mặc kệ Thánh Kinh thần có thế nào, nàng vẫn có thể bảo toàn được mạng sống đệ tử mình tại đây, nhưng một khi ra bên ngoài thì không chắc.
"Lão sư! Loginus vẫn còn một cách giải phóng khác, lúc trước ta cũng không dám sử dụng, bất quá, nếu người đã muốn như thế ta đành thử một lần." Karen hít sâu một hơi, Loginus trường thương vạch lấy cánh tay một đạo vết thương, máu tươi vàng nhạt dần dần nhuộm lấy Loginus, mũi thương lúc này rực rỡ vô số lần, vô số thần văn bộc phát, khoảng khắc này, Loginus khiến thần linh phải khiếp sợ Siêu Việt phải né mũi nhọn triệt để trở về.
"Bằng vào ta chi danh! Tại đây ta phát thệ, mũi thương ta tất xuyên qua kẻ có tội.
Nguyện mọi người đều tôn tên của ngươi vì Thánh.
Nguyện đất nước của người hàng lâm.
Nguyện ý chí của ta được thừa hành trên mặt đất như đồng hành trên bầu trời.
Amen! Đâm xuyên hết thảy ah! —— Loginus" Mũi thương vàng rực chói lọi lúc này nhuốm lấy một lớp màu đỏ tươi như màu máu tưởng chừng như hỏa diễm rực cháy, đó chính là tội nghiệt mà kẻ xỏ xuyên phải gánh chịu.
Mũi thương chói lọi lúc này khiến mọi người nhìn vào đều cảm thấy Tử thần đang chăm chú nhìn thẳng bọn hắn, Scathach lúc này nhíu mày, nàng cảm nhận được, một hồi tim đập nhanh, mũi thương lúc này không như lúc Karen lần đầu giải phóng, mà là chân chính mũi thương có thể giết hết thảy thần phật.
Scathach lúc này cũng có chút nghiêm túc, một đòn này có thể so sánh với nửa bước Siêu Việt, nếu không cẩn thận, chịu đổ máu cũng có khả năng, đằng nào, tồn tại Siêu Việt lại để một tôn Thần linh tổn thương thật quá buồn cười.
Karen lúc này khí tức suy yếu đến tận cùng, thần lực và phép tắc chịu trường thương không ngừng hút lấy, hiện tại đã là Thần Linh Thượng Vị đỉnh nhưng vẫn có chút khó khăn, đến Siêu Việt cũng không đến mức khó khăn như thế nhưng đối với Thần Linh mà vận dụng thì có thể chịu Loginus hút khô.Quảng Cáo
Karen cắn căng lấy ra một viên thuần túy tín ngưỡng ngưng tụ rót vào, lúc này Loginus cũng đạt đến ngưỡng bão hòa, mũi thương như tỏa định về hướng Scathach, lúc này mọi người đều cảm nhân mũi thương tưởng chừng có thể xỏ xuyên và phá hủy một vị diện cỡ nhỏ.
Karen làm ném mạnh bộ dáng, mũi thương lập tức xé gió bắn ra, ánh hào quang lấp lóe như muốn xỏ xuyên Scathach.
Chỉ thấy Scathach lần đầu tiên rót vào phép tắc của bản thân vào trường thương.
Tử vong và sát khí thực chất kết hợp quấn trên trường thương tạo thành màu đỏ rực thực chất đâm đến đối chọi với Loginus.
Hai mũi thương không ngừng đối chọi lẫn nhau Scathach nhất thời lần đầu tiên cảm nhận được áp lực nặng nề từ mũi thương, nếu là Siêu Việt thì không vấn đề, nhưng ở đây người nàng đối mặt chỉ là Thần Linh cấp.
Karen chớp thời cơ lập tức khởi động lại 1 lần trận pháp, Scathach đối chọi mũi thương hai mắt lấp lóe nhìn Karen làm hết thảy.
Mặc dù nàng có thể bộc phát hết thảy thực lực nhưng một khi làm thế chỉ sợ xung quanh binh sĩ còn nằm trên mặt đất sẽ chịu dư ba nghiền chết.
"Trở về! Loginus!" Karen tâm nhất động mũi thương bộc phát hết lực dư thừa sau đó hóa thành vô số quang mang hội tụ thành trường thương trở lại trên tay Karen.
"Lão sư! Ta đi trước! Con đường đột phá Siêu Việt ta đã có biết ở nơi nào.
Lần tới chúng ta gặp, có lẽ ta đã là Siêu Việt cảnh giới!" Karen khuôn mặt có chút tái nhợt nở nụ cười vẫy tay với Scathach, theo một màn sáng, Karen đã hoàn toàn biến mất , một tia quang mang lập tức đi xuyên qua Ảnh chi quốc vị diện, Scathach mặc dù có thể cưỡng ép ngăn cản nhưng lúc này bỗng có chút chần chờ.
Mọi người lúc này lâm vào trầm mặc, tất cả binh sĩ, kể cả Blake hay Cú Chulainn cũng không dám cất lời, chỉ thấy Scathach gương mặt tuyệt mĩ lúc này nở nụ cười, nụ cười rực rỡ như băng tuyết nhường ánh dương của mùa xuân, như thanh thuần hương rượu khiến mọi người không tự chủ chịu thu hút mà mê say bất quá mọi người không ai có thể nhìn thấy.
"Tiểu đệ tử ta u, ngươi chạy không thoát!" Scathach thầm thì.
Quảng Cáo
"Blake! Trong thời gian này thu thập tin tức của tên đệ tử ta, đừng bỏ sót tin tức gì.
Ta muốn xem rốt cuộc vì cái gì mà khiến tên đệ tử ta không tiếc liều mạng ah."
"Đã rõ Nữ Vương!" Blake nhận lệnh nhanh chóng rời đi, chung quy may mắn trốn qua 1 kiếp.
"Đại cẩu! Định đi đâu? Vừa rồi ta đến nhìn hình như ngươi có chút lùi bước thực lực ah, ngay cả hậu bối cũng để vượt mặt." Scathach trường thương nhất thời nhắm vào Cú Chulainn đang định bỏ trốn.
"Khụ! Lão sư ta cảm thấy không khỏe...." Cú Chulainn giọng nói nhất thời trường âm kéo dài vì Scathach đã công kích đến.
"Vừa vặn thừa dịp lần này thật tốt tái giáo dục một lần, bên kia ngu xuẩn cẩu cho ta làm tốt chết 100 lần đi."
Cú Chulainn: "A a a a!!!"
Bên nay Cletic thần vực, các thần linh chủ thân như vừa trải qua một trận đánh đập tàn nhẫn, ai cũng gương mặt tàn niệm nhìn vị Thần Vương nhà mình mặt âm trầm có thể chảy ra nước, bọn họ vừa chịu một lão thái bà "giáo dục" 1 lần vì dám chỉ chỏ bên ngoài khiến Scathach thuận theo làm việc.
Bất quá Lugh gương mặt âm trầm cùng với không cam lòng đều vô ích, vì trước mặt vị Nữ Vương kia, bọn họ đều là một đám đệ đệ, nếu như Thần Vương Nuada tiền nhiệm còn có thể đụng đến 1 lần còn Thần Vương Lugh, chung quy còn trẻ lắm.
"Chuyện này đến đây thôi, lần sau, không cần ai chỉ dạy Scathach Nữ Vương làm việc." Dứt lời Lugh cũng rời đi vào trong đại điện, hôm nay là một ngày mà Cletic thần hệ mất mặt nhưng kẻ đầu sỏ gây ra lại dùng thực lực chứng tỏ, bọn hắn cùng tiến lên cũng chẳng đáng sợ bao nhiêu, cũng không ai dám nhắc đến 2 chữ 'báo thù'.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...