"Ầm!!!Ầm!!!Oanh!!!Oanh!!!"
Một hồi lại một hồi rung chuyển khắp sơn cốc Ảnh chi quốc truyền đến nhưng ma thú và vong linh cư dân tại đây chỉ coi như việc thường ngày chỉ có chút sợ hãi nhìn phía sơn cốc chiến đấu trường.
Trong sơn cốc chiến đấu trường, chung quanh trên vách núi đá khắc lên lít nha lít nhít Runes phù văn, tạo thành một cái khổng lồ ma pháp trận cho dù như thế vẫn không thể làm tiêu tán được dư ba chiến đấu bên trong.
Hai bên cũng không vận dụng thần lực, không, phải nói người có chút gầy gò đằng kia không thể sử dụng thần lực, toàn bộ thần lực trong người hoàn toàn chịu phong ấn chỉ bằng kĩ xảo chiến đấu và lực lượng cơ thể, trường thương trong tay điêu luyện phòng thủ và phản công trước đòn tấn công như vũ bão của người trước mặt.
Cả hai chính là Karen cùng với Scathach, đã gần một năm kể từ khi Karen đến đây học hỏi, được 9 tháng kể từ khi xảy ra trận chiến tại New York, trong khoảng thời gian này, nhờ Scathach mà Karen thực lực trực tiếp tăng mạnh đến Thần Linh Thượng Vị đỉnh chỉ cách Siêu Việt một bước nhưng 1 bước cứ như lạch trời.
Theo Scathach nói Siêu Việt đột phá cũng không chỉ nhìn thiên phú còn cần phải trải qua vô số sinh tử trận chiến để có thể bước ra được lại thêm vài trăm năm để tích lũy nội tình bản thân nhưng con đường cũng quá mơ hồ.
Karen lúc này có chút thất thần thì trường thương Scathach chuyển ngoặt lập tức Karen thân ảnh chịu Scathach đập mạnh xuống nền đất hơn nữa còn là khuôn mặt hướng xuống.
"Thất thần trong chiến đấu là tối kỵ, đệ tử ta!" Scathach vừa nói trên tay trường thương không chút dừng lại công kích.
"Khụ! Lão sư, chỉ là ta có chút mê mang và gấp gáp." Karen vừa nói cũng không dám suy nghĩ xa vời bắt đầu chú tâm chiến đấu.
"Gấp gáp? Đệ tử ta, ngươi tính ra đến nay không đến 20 tuổi, thực lực đã là Thần Linh thượng vị, nếu bọn thần linh biết ngươi gấp gáp hay ghét bỏ thực lực tiến triển chậm chỉ nhịn không được lao vào bóp cổ ngươi." Scathach cũng tạm thời dừng tay trường thương cũng không tiếp tục đánh đến.
"....
Lão sư, ta cũng không có thời gian, nghiêm túc mà nói, mất bao lâu ta mới có thể đột phá được Siêu Việt?" Karen ánh mắt chăm chú, hắn vẫn có chút khinh thường khi cho rằng Siêu Việt dễ dàng đột phá nhưng có lẽ hắn đã lầm.
Quảng Cáo
"...
Dựa theo tình trạng này ngươi cần ít nhất 500 năm thậm chí lâu hơn, trong thời gian đó còn không ngừng mài giũa bản thân qua những trận chiến sinh tử." Scathach trầm mặc một chút nói.
Siêu Việt cảnh giới cũng không phải bằng Thần Linh cấp chồng lên là có thể vượt qua hay bằng ngoại lực mà đạt đến, không khách khí mà nói một thần hệ mạnh yếu là quyết định Siêu Việt bản thân có bao nhiêu người sau đó mới tính đến chiến lực.
Một tồn tại Siêu Việt có thực lực có thể dễ dàng đương đầu hàng trăm Thần Linh cấp.
"Lão sư, ta cũng không có thời gian lâu như thế! Có cách nào càng nhanh tăng tiến không?" Karen gần như muốn điên.
500 năm, 3-4 năm tiếp theo một tên khoai lang tím sẽ đến Trái đất kiếm chuyện, dị thế giới E.X.E vẫn có nguy cơ đột phá xâm lấn Trái đất, chưa kể đến gần đây nhờ Blake thu thập tin tức nhân gian, ác ma ngày càng hoạt động mạnh trên nhân gian thậm chí gần Vatican cũng có thấp thoáng ác ma, thật đợi đến lúc đó chỉ sợ Thập Tự giáo cũng trực tiếp chơi xong.
"Không thể, bằng không ngươi có thể cưỡng ép dùng tài nguyên chồng lên đột phá nhưng như vậy ngươi cả đời chỉ là Siêu Việt mạnh nhất đếm ngược." Scathach lắc đầu.
Karen chỉ có thể trầm ngâm suy nghĩ khiến Scathach có chút khó hiểu lắc đầu rời đi, lẽ thường tồn tại nghe được bản thân 500 năm hay thậm chí hơn thế đột phá Siêu Việt cũng sẵn lòng chờ đợi tích lũy dần dần, nàng thật không hiểu rõ tại sao tên đệ tử mình coi trọng lại gấp rút đến thế bất quá vẫn là bản thân tự tìm hiểu là tốt.
Đại điện Blake cung kính chờ sẵn báo cáo cho Scathach gần thời gian này tìm hiểu tin tức trên nhân gian cùng với Thiên Giới và các Thiên Sứ.
"Nói như vậy, Thiên Giới đã hoàn toàn phong bế ?" Scathach híp mắt, đây cũng không phải tín hiệu tốt, hoặc là Thiên Giới có biến hoặc là Thánh Kinh thần có biến.
"Đúng vậy nữ vương, chưa kể lần đó trận chiến tại lãnh địa bọn họ các thiên sứ cũng không xuất hiện, chỉ sợ Thiên Giới đã sớm phong bế trở lại." Blake cung kính nói.
Scathach trầm ngâm không ngừng, rõ ràng gần đây Thiên Giới mở ra phong bế, chỉ cần là Siêu Việt nếu muốn có thể lờ mờ cảm nhận được nhưng bây giờ hoàn toàn phong bế, chẳng lẽ,....
"Nhân tiện, Scathach nữ vương, Thần Vương Lugh cũng dặn dò ngài trông chừng vị điện hạ kia! "
"Hừ! hắn dám dạy ta làm việc? Có lẽ ta nên đến hỏi thăm Thần Vương đời mới 1 phen." Dứt lời tinh hồng trường thương trong tay Scathach đã xuất hiện muốn rời khỏi đây đến Cletic thần vực trò chuyện Thần Vương một phen.Quảng Cáo
Lugh là tân sinh Thần Vương Cletic, uy tín vẫn là có chỉ là gần đây sau khi đánh bại 1000 năm trước Balor Tà Thần có chút bành trướng bất quá trong mắt Scathach còn thiếu sót nhiều lắm, nếu đã bành trướng như thế nàng không ngại dạy làm người 1 phen.
"Coi trọng tên đệ tử của ta, ta cũng không muốn một lát tên đệ tử coi trọng rời đi." Scathach buông lại lời nhắn lập tức khiến Blake biến sắc, vị điện hạ kia thực lực Thần linh thượng vị đỉnh, thật ngăn được sao? Đợi nữ vương rời đi bọn họ còn không đủ cho vị kia đánh.
"Không cần lo lắng! Ta đã cử Cú Chulainn đi qua coi chừng, cứ như thường lệ liền tốt! Kết giới ta cũng tăng cường, trừ khi đi từ cổng địch chuyển bằng không đừng hòng rời đi!" Dứt lời Scathach đã xé rách không gian rời đi vừa rồi nàng nhìn vị đệ tử mới ánh mắt có chút rục rịch rời đi, ha ha, mặc dù không còn gì có thể dạy nhưng nàng vẫn có thể huấn luyện thực chiến, trừ phi đột phá Siêu Việt bằng không đừng nghĩ rời đi, ai đến cũng không đủ.
Lúc này Karen cũng trở về, Blake lập tức cho người đón tiếp bắt đầu chiêu đãi Karen cũng không để tâm đến thực đơn trên bàn bắt đầu dùng bữa nhưng không thấy bóng dáng quen thuộc nghi hoặc hỏi Blake
"Blake! Gia sư của ta rời đi?"
"Điện hạ! Nữ Vương đã rời đi từ trước dặn dò ngài không được phép rời đi." Blake cung kính nói sau đó ánh mắt nhìn chăm chú như muốn nhìn ra ý định trong mắt Karen.
"Khụ! Ha ha! Ta làm sao muốn rời đi đâu Blake?" Karen có chút chột dạ nhưng trong lòng vui vẻ gào thét nếu không phải thời điểm không tốt hắn còn muốn đốt pháo ăn mừng một phen.
Trời có mắt rồi! 1 năm nay mặc dù học rất nhiều điều nhưng ngày nào cũng như địa ngục, không phải bị tấu đánh chính là bị đè ra đánh! Quá cực khổ! Hắn sớm muốn thoát khỏi bàn tay lão "thái bà" chỉ là vẫn luôn không có cơ hội nhưng bây giờ đã có.
Mặc dù sớm chiều ở chung với Scathach rất tốt, cảnh đẹp ý vui, hắn cũng học rất nhiều, ít nhất võ nghệ gặp Nhị Lang thần sẽ không ăn lỗ nhưng đến từ giáo dục Sparta đánh đập hắn cũng không có tâm tư thưởng thức vẻ đẹp Scathach nổi ah, cứ tiết tấu này hành hạ hắn vài chục năm nữa mới bằng lòng thả, còn không bằng sớm chạy!
"Điện hạ! Nữ Vương đã sớm cho chúng ta gia cường kết giới, trừ phi điện hạ đi từ cổng chính bằng không đừng hòng dùng pháp trận rời khỏi đây.
Điện hạ vẫn là chết tâm đi!"
Quảng Cáo
"Ha! Ha! Ai biết được, Blake? Hơn nữa ta còn không phải còn ở tại đây sao?" Karen cười như không cười.
"Điện hạ biết liền tốt! Ta có việc còn đi trước.
Điện hạ cứ tự nhiên như ở nhà đợi Nữ Vương trở lại ah!"
Đợi Blake rời đi một lúc lâu, Karen mới trở về phòng mình, không nói 2 lời lập tức phong bế kết giới khắp căn phòng, bắt đầu chuẩn bị kế hoạch chạy trốn của bản thân.
Trước tiên là vị trí cổng dịch chuyển, hắn vẫn còn nhớ lờ mờ, thứ đó nằm ở trung tâm diễn võ trường, bất quá Blake hôm nay lại có việc, chỉ sợ tại đó đã sớm bày binh bố trận chờ đợi sẵn hắn nhảy vào.
Ảnh chi quốc vẫn có quân đội riêng, gồm các anh linh và vong linh thậm chí ma thú tụ tập chiến đấu dưới quyền Scathach thực lực vẫn rất không tệ, trong đó Hắc giáp đội do Blake đứng đầu là tập hợp toàn Bán Thần, Thần Linh cảnh giới.
Bất quá, thiên quân vạn mã cũng không thể ngăn cản Karen hắn rời đi, ai đến cũng không được, vừa suy nghĩ bắt đầu sửa soạn đồ vật bản thân vài thứ linh tinh sau đó bắt đầu hành trình đào thoát của mình.
Động tĩnh Karen, Blake đã sớm dự đoán, đằng nào các anh hùng được đích thân Nữ Vương các nàng dạy dỗ 1 thời gian chỉ cần đầu óc bình thường đều có ý định chạy trốn huống chi rất chi minh mẫn vị điện hạ kia.
Bất quá đồng tình thì đồng tình, nhưng lệnh Nữ Vương như núi, bọn họ cũng không dám thả đi, bằng không một khi Nữ Vương trở về, bọn họ đều gặp tai ương.
"Cú Chulainn anh hùng! Phiền một lát ngài xuất thủ!" Blake cúi đầu khiêm tốn nói với người bên cạnh mặc giáp trụ xanh lam trên tay một thanh tinh hông trường thương gương mặt có chút hứng thú.
Hắn chính là Cú Chulainn, một trong học trò của Scathach, bây giờ một thân thực lực và võ nghệ không kém Nhị Lang thần.
"Không vấn đề! Ta cũng muốn xem vị học trò mới của lão sư ta thế nào, hơn nữa, ta cũng không muốn ở tại thần vực Cletic chịu tội." Cú Chulainn tinh tường, Scathach xuất hiện tại Thần vực Cletic sẽ là một màn gió tanh mưa máu, vẫn là đưa đến đây trông coi vị hậu bối của mình tốt hơn, ít nhất hắn sẽ không chịu đến từ xã hội đánh đập.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...