Tác giả: Hứa Bán Tiên
Edit: Cánh Cụt
Chu Lâm sợ, tuy hắn là người có da mặt dày, cũng hơi không chịu được sự nhiệt tình từ các fans.
Hắn quay đầu lại muốn Mạnh Nhất trợ giúp, muốn để cậu lại đây nói hai ba câu hỗ trợ, nói rõ sự thật.
Nhưng lúc ấy Mạnh Nhất đứng ở cửa, không đeo kính nên không thấy rõ khẩu hình của Chu Lâm, chỉ thấy hắn nhìn về phía mình chỉ chỉ microphone trước mặt.
Mạnh Nhất suy nghĩ một chút, ngay sau đó đã hiểu được ý hắn.
Rõ ràng là nói với cậu rằng hắn đang livestream, đừng quấy rầy.
Mạnh Nhất ngầm hiểu mà ra dấu OK, lặng lẽ lui ra ngoài, cũng rất hiểu ý mà đóng cửa lại hộ hắn.
Chu Lâm:......!
Mục bình luận vẫn đang liên tục nhảy.
"Nhất Nhất đâu rồi, sao lại không nghe thấy gì?"
Chu Lâm nói: "Cậu ấy về phòng rồi."
"Ô, hai anh không ngủ chung à?"
Chu Lâm: "Chưa từng."
"À hiểu rồi hiểu rồi, giữa những cặp đôi vẫn nên có một khoảng không gian riêng mới tốt."
"Đồng ý đồng ý."
"Xin mạo muội hỏi một câu, hôm nay Nhất Nhất có livestream vẽ tranh không?"
Chu Lâm kiên nhẫn trả lời: "Hôm nay thì tôi livestream chơi gane."
"Được rồi được rồi, tôi cũng thích xem game."
"Đã lâu không xem livestream game, chờ mong ghê!"
Tuy rằng quá trình hơi rắc rối, nhưng cuối cùng thì vẫn trở về chủ đề chính, Chu Lâm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn mở kho lưu trữ trên máy tính, định chọn một game nhỏ ngoài máy.
Hai ngày trước lúc livestream đã thông qua được các bàn của game kia vào tối hôm qua, lần này hắn chọn một game mà trước kia từng thành thạo chơi.
Trước khi trò chơi bắt đầu Chu Lâm nhìn số người trong phòng, hơn 5000 người, mà con số đang không ngừng tăng lên, chắc là fans của Mạnh Nhất đang không ngừng truyền tai nhau mà tới.
Chu Lâm nhận được sự ủng hộ lớn, đặt rất nhiều hy vọng vào buổi stream đêm nay.
Có thể là do đã quen tay với game này, cũng có thể là do có sự tương tác qua lại của người xem, Chu Lâm vừa chơi vừa tán gẫu, ngữ điệu nghiêm trang đợt trước đã không còn, không khí nhẹ nhàng hơn nhiều so với mấy hôm trước.
Sau hai giờ livestream, số người xem tăng hơn 2 vạn, tuy rằng không thể so với các streamer hàng đầu khác, nhưng đây đã là một cột mốc vượt bậc trong sự nghiệp livestream của Chu Lâm làm hắn cảm thấy thật thỏa mãn.
Trong mục đánh giá thì nhận xét về Chu Lâm cũng không tệ lắm, có người khen giọng chủ phòng hay, cũng có người khen nói chuyện có duyên.
Chu Lâm xem mấy lời đánh giá đó, sự vui mừng trong lòng khó có thể miêu tả, giống như sẽ bay ra khỏi lồng ngực.
Hắn chạy ra ngoài ban công, chạy liên tục hơn ngàn mét ở máy chạy bộ, Mạnh Nhất đang vẽ trang nghe thấy tiếng"bịch bịch" quen thuộc ngoài ban công, vội vàng đi ra từ trong phòng, hỏi: "Anh livestream xong rồi à?"
Chu Lâm nói: "Phải!"
"Đêm nay thế nào?"
Chu Lâm không trả lời cậu, đi xuống từ máy chạy bộ, lập tức vọt tới trước mặt Mạnh Nhất, ôm cậu thật chặt.
Mạnh Nhất không phòng bị mà được ôm vào lòng, giật mình đến mức không dám hó hé gì.
Chu Lâm ôm một chút liền buông cậu ra, hưng phấn mà nói: "Thầy Mạnh cậu giỏi quá! Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ có nhiều người khen tôi như vậy, đều nhờ cậu cả đấy."
Mạnh Nhất sửng sốt vài giây, mặt không cảm xúc gật gật đầu nói: "Vậy là tốt rồi, tôi muốn đi tắm, anh cứ tiếp tục chạy bộ đi."
"Được rồi."
Chu Lâm không phát hiện ra Mạnh Nhất đang hoảng loạn, tiếp tục vui sướng mà trở lại máy chạy bộ, vừa chạy vừa huýt sáo, giống giống như con chim to con đang vui vẻ.
Mạnh Nhất vội lấy khăn lông, chui vào phòng Chu Lâm tắm rửa.
Thật ra vừa rồi cậu bị Chu Lâm doạ cho sợ hết cả hồn, một người cao to như thế đột nhiên vồ đến, đến một chút thời gian chuẩn bị cũng không cho.
Hơn nữa không biết vì sao, chỗ làn da vừa tiếp xúc hình như hơi hơi nóng lên, Mạnh Nhất nghĩ, có thể là do lúc chạy bộ Chu Lâm ra nhiều mồ hồi, dính trên người cậu rồi.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Mạnh Nhất biết việc livestream của Chu Lâm có khởi sắc, cậu rất vui, rất có cảm giác thành tựu.
Cậu nhớ tới thời điển trước khi khai giảng, trường học tổ chức từ thiện để các giáo viên tặng quà cho các em nhỏ khó khăn vùng núi, mấy tháng sau có em nhỏ được quyên góp viết thư cho Mạnh Nhất, nói rằng em ấy đã nhận được truyện tranh Mạnh Nhất gửi, hơn nữa trong tương lai cũng muốn học vẽ, làm một giáo viên mỹ thuật.
Sau khi Mạnh Nhất nhận được thư thì lâng lâng trong vài ngày, cảm thấy kiêu ngạo vì có khả năng cậu sẽ trở thành người dẫn dắt em nhỏ trên con đường đến thành công.
Loại cảm giác này giống với bây giờ, tuy rằng về phương diện vật chất thì Chu Lâm không cần giúp đỡ, nhưng về mặt tinh thần lại khá cằn cỗi, suốt ngày nhàn rỗi lại xem mấy bộ phim linh tinh.
Mạnh Nhất nguyện ý dẫn hắn ra khỏi vùng đất trũng cằn cỗi này.
Quả thật Chu Lâm không cô phụ kỳ vọng của Mạnh Nhất, bắt đầu từ hôm nay, hắn không còn xem phim, mỗi ngày chỉ nghĩ về việc làm cách nào để nâng cao năng lực còn hấp dẫn người xem.
Vì thế ban ngày lúc rảnh hắn sẽ vào xem những streamer nổi tiếng, quan sát cách bọn họ nói chuyện và lối chơi game, tranh thủ học tập thêm một vài kĩ năng.
Thành quả của hắn cũng rất ra gì và này nọ, sau mấy ngày tuy Mạnh Nhất không vào phòng livestream, nhưng số fans của Chu Lâm vẫn không đổi, bắt đầu từ 50000 dần dần tăng lên 50100, Chu Lâm cho rằng một trăm fans này là do chính hắn thu hút được.
Giữa các fans có sự khác biệt là điều không thể tránh.
Những fans tới vì được Chu Lâm hấp dẫn luôn cảm thấy khó hiểu, hỏi: "Nhất Nhất mà mọi người nói là ai vậy, chẳng phải đây là phòng livestream của 00 à?"
Fans đáp: "Là bạn trai của 00 đó."
"Không phải đâu, viết nhầm, là bạn của 00."
Người xem không hiểu: "Có bạn trai à, thế thì càng tốt chứ sao!"
Chu Lâm: "......".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...