Gray đang tức giận, Eli thì vẫn chưa hết ngỡ ngàng mà Laya trong lòng lại cảm thấy hỗn loạn.
Aiden vừa tiến bộ của mấy tiếng trước, của ngày hôm qua, sau mấy tiếng ra ngoài dạo chơi thong thả thì hiện tại đã trở lại Aiden của nguyên bản, kỉ năng nhảy tuyệt đỉnh nhưng biểu cảm thì tàn tệ.
Anh trật khớp tất cả mọi thứ, thậm chí ngay cả cái liếc nhìn với vai nữ cũng thờ ơ không cảm xúc, như một chiếc máy tính đang hiển thị kết quả.
Tất cả đều bị đình trệ và cảm thấy không ổn đối với tình hình của Aiden lúc này.
Gray sau lần thứ năm tập nhảy với Aiden thì trực tiếp giật ra, tách khỏi bạn nhảy, chau mắt nghiêm túc nhìn Aiden, sau đó xoay người nhìn đến Laya đang ngồi bệt dưới đất, chân phủ chăn nhưng vẻ mặt bần thần, biểu cảm ngơ ngác nhìn đến chỗ bọn họ
Xin chào, tôi là một bản nhạc dang dở, nốt cao của tôi không tìm được điểm dừng
Aiden đã rời đi sau vài lần tập thất bại sau, và hình như mọi người đã bị quá tải ở thời điểm đó cho nên quyết định dành thời gian để nghĩ ngơi.
Tất nhiên là trả người lại về vị trí mỗi người vốn nên ở.
Laya sau đó đã bị Gray phân tán lực chú ý khi luôn phải ở bên cạnh Gray cùng cô đi chơi đây đó.
Thời điểm hai người bọn họ chuẩn bị đi leo núi cùng nhau thì cuộc gọi của Eli hiện lên, và Eli đã nói rằng ông không liên lạc được với Aiden trong bốn ngày qua, ông cũng đã thử đến nhà anh xem thử nhưng không nhận được hồi đáp, người quản khu cũng giúp ông nhìn vào đoạn băng ghi hình thì đã thấy xe của Aiden vẫn ra vào bình thường nhưng người thì không thấy đâu, Eli đã để lại note cho Aiden nhưng vẫn không nhận được hồ âm và điều đó làm ông cảm thấy không ổn.
Gray ở gần đó nghe rõ cuộc nói chuyện khi mà Laya đã bật loa ngoài.
Chờ đến lúc Laya nói sẽ qua xem thử và cúp máy, cô nhìn qua thì lại thấy Gray đang khoanh tay, nghiêm túc nhìn mình: "Laya Eve, rốt cục hôm đi chơi, giữa hai người đã xảy ra chuyện gì?"
"Em không rõ, em đã hỏi Aiden về việc mua quà cho Jame cùng cô gái kia ở đó có được xem là hợp lệ không, rồi Aiden nói muốn đi dạo ở tầng 7.
Em và Aiden đã lạc nhau một chút, nói mới nhớ lúc đó em sợ hoảng hồn còn tưởng lạc mất anh ta.
Rồi thì gặp lại, ăn bánh uống trà, rồi về."
"Chỉ có nhiêu đó?" : Gray chau mày có chút nghi ngờ nhìn Laya, nhưng rất nhanh nhận được cái gật đầu ngơ ngác của cô.
Gray xoa cằm, nghiêng đầu suy nghĩ gì đó
"Gray, có muốn đi qua tìm Aiden với em không?"
Gray nhún vai, bĩu môi, nói với giọng điệu kế hoạch đi chơi của hai người vốn không nên tồn tại: "Không đi, lát sẽ đi club", sau đó xoay người, mở tủ đồ của Laya, bắt đầu khoanh tay, rơi vào im lặng
Laya nheo mắt nhìn Gray: "Chị chơi mà cẩn thận, ở đây dù chị không được biết đến rộng rãi, nhưng không có nghĩa là không ai biết đến chị"
"Biết rồi biết rồi"
"Nathan mà gọi, em sẽ nói với ảnh là vợ ảnh lại vào club đập phá rồi" : Laya vừa nói xong liền tiện người lách ra khỏi cửa, bước đi nhanh trước khi Gray đuổi theo cô.
Laya láy xe đến trước phòng tập của Eli, ngồi yên khoảng mười lăm phút rồi mới rời đi, sau đó lái xe đến nhà của Aiden.
Thời điểm cô đi thang lên, cánh cửa ấy mở thì thấy Aiden đã đứng trước cửa, chờ một chút rồi mới nhấc chân bước vào, ánh mắt vẫn chỉ chú ý vào điện thoại trên tay, bấm gì đó không ngừng, sau khi đã vào trong mới xoay người, tiến lên trước mặt Laya ấn nút.
Laya một đường yên lặng ngẩng đầu, nhướn mày nhìn Aiden một đường không thấy cô, trong lòng buồn cười không tả nổi.
Lúc thang máy dừng, của chậm rãi mở ra, Aiden bước ra ngoài, vẫn chưa hề ý thức rằng mình vừa mọc thêm một cái đuôi.
Laya hôm nay mặc váy dài màu xanh đậm, áo thu trắng cách điệu, ngắn qua rốn ôm lấy cơ thể cùng đôi giày trắng dưới chân và nón nhỏ trên đầu bước chân nhỏ nhẹ theo sau Aiden lên xe.
Aiden đã bất ngờ khi nhìn lên khi nghe tiếng mở cửa ở phía đối diện, và thấy Laya đang chuẩn bị ngồi vào ghế, còn trong rất phấn khởi nhìn nhìn anh: "Tôi đã theo anh suốt"
Aiden có cảm giác khó nói trong lòng, lại muốn bật cười.
Mấy ngày qua anh đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng vấn đề khiến anh suy nghĩ về lại là con người đang hí hửng thắt dây an toàn, sau đó ngay ngắn ngồi ở ghế phó láy bên cạnh anh.
Dường như cảm thấy gì đó, Laya giật mình, nhìn Aiden, sau đó cúi đầu, đưa tay muốn cởi dây an toàn: "A xin lỗi, tôi ra ghế sau ngồi"
Aiden chưa nghĩ đã đưa tay, giữ chặt chỗ nối của dây an toàn với ghế ý muốn không cho Laya tháo ra: "Không sao đâu, không cần đổi"
"Anh định đi đâu?"
"Tôi đi ra xem buổi biểu diễn ở trung tâm"
"..."
Laya chớp mắt nhìn Aiden: "Tôi hôm nay đến tìm anh, Eli bảo rằng anh mất tích, hôm nay thầy bận với lại tôi cũng muốn hỏi rằng anh có ổn không, nhưng Gray luôn giữ tôi bận rộn nên tôi lại quên"
Aiden khởi động xe, quay tay lái: "Tôi cần điều chỉnh một chút, vài ngày qua tôi chủ yếu đi xem vài buổi biểu diễn nhạc, còn có mấy buổi thi nhảy này nọ", anh đã đến, làm như Laya nói rằng anh nên cảm nhạc theo một cách khác, nhưng anh vẫn không thể.
Thứ duy nhất đeo bám tâm tư anh chính là cô.
Anh đã thấy hình bóng cô hòa mình vào điệu nhạc cùng biểu cảm mà anh nhớ là chúng thuộc về Laya.
Anh đã ngạc nhiên nhưng sau đó chỉ yên lặng chìm vào hình ảnh không có thật kia.
Anh đã luôn bối rối khi nghĩ về cặp nhẫn mà Laya đeo trên cổ và nó khiến anh cảm thấy không ổn kể từ ngày hôm đó.
Nhưng hiện tại, giây phút này Aiden đã nghĩ là anh có thể ổn, nếu anh còn thấy Laya.
Phía bên quãng trường lớn đã có người dọn nhạc cụ cùng loa thùng ra.
Laya khẽ nhướng mày, nắm lấy ống tay áo của Aiden kéo anh đến cách đó không xa, miệng vẫn không quên cắn một phần kem thật lớn trên tay vào miệng, hứng thú nhìn trái nhìn phải, hai bộ trống, bốn cây ghita điện, hai piano, còn có đội kèn gồm năm người đang đứng thành nhóm cùng nhạc cụ ở đó không xa đang cười nói vui vẻ với nhau, một người cầm phách và một cô gái với mái tóc có màu nhuộm cá tính vô cùng.
Laya thầm đoán trong lòng nhóm nhạc sắp biểu diễn này sẽ đi ngược lại hoàn toàn với những thứ cô cùng Aiden thưởng thức qua cho đến thời điểm này không chỉ bởi nhạc cụ, còn là bởi cách ăn mặc cá tính, mang hơi hướng nổi loạn kia.
Cô đã ngạc nhiên với độ phô diễn của ban nhạc trong khi họ chẳng hề chuẩn bị sân khấu và đèn cũng chỉ để tạm bợ xung quanh.
Sự chuẩn bị này chỉ tựa như màn biểu diễn qua đường của một nhóm nhạc, nhưng Laya lại không chắc lắm về việc họ có nổi tiếng hay không.
Mọi người bởi sự chuẩn bị kia mà bị thu hút, tụ lại ngày một đông, còn có người đã nhanh tay lấy ghế từ người chuẩn bị ghế phía xa mà tìm chỗ ngồi hợp lý cho mình.
Mọi thứ rất nhanh vào vị trí, ban nhạc xem ra không mấy quan tâm đến người xem trong suốt quá trình, như thể họ làm cho bản thân họ, vì sở thích và đam mê riêng, nếu có người tham gia, họ liền vui vẻ nhận vào.
Cứ như vậy vào vị trí, hai ba câu chào hỏi đơn giản cũng chẳng có, chỉ đơn giản thử âm thanh lớn nhỏ và như vậy liền chuẩn bị biểu diễn.
Âm thanh vang lên, mọi người hưởng ứng theo, cũng có vài cặp cùng nhau nhảy, lúc chuyển bài hoặc là họ trở về lại với khán giả, hoặc là lại tiếp tục vũ điệu của mình, mà khan giả xung quanh cũng nhiệt tình cỗ vũ, hết mình vì âm nhạc.
Tiếng mở thoại vang lên, đoạn thoại vừa dứt cô gái đứng trước mic khuôn mặt liền chuyển sang ánh nhìn thật sâu, tràn đầy quyến rủ, như muốn thu hết chú ý mọi người vào cô cùng nụ cười nhếch môi đầy tự tin, trống lớn đồng thời vang lên cùng nốt trầm của piano, theo sau liền là nốt cao: "I buy my own things, I pay may own bills, these diamond rings, my automobiles, everything I got, I bought it (clap) boys can't buy my love, buy my love, yeah.."
Và kế đến là tiếng kèn cùng hòa âm vào điệu nhạc: "I do what I want (she does), say what you say (Woo) I work real hard every day", Laya đã thưởng thức tiết tấu nhanh và mạnh của bài hát, và cô đã sốc mà bật cười bởi lời hát tiếp theo của nó.
Cô gái đang hát nhìn về hướng cô, lại còn chỉ tay ngoắc cô, nháy mắt, nhếch môi cười thật mời gọi sau đó ở phần hát của mình tự mình di chuyển những bước nhảy tại chỗ rất bắt mắt lại không kém phần mạnh mẽ, và Laya đã thả lỏng cơ thể, nghiêng đầu sang phải rồi trái, sau đó vai cô, hai cánh tay, lại đến hông rồi nhịp chân trong đoạn nhạc dạo giữa bài.
Cô bước ra và người ca sĩ ở trên đã chuyển bài nhạc sang nốt cao kế tiếp.
Laya chạm vai Aiden để làm điểm trụ giúp cô di chuyển cơ thể như điệu tango giai đoạn nóng bỏng, rồi bước lùi xa anh một cái xoay người, cô quay đầu mắt cười hơi nheo nhìn Aiden, một giây phút thoáng qua xảo quyệt vui vẻ, ngón trỏ cô khẽ chạm má, ngón cái lướt nhẹ môi anh, lại xoay người, hai tay cô giơ lên cao vỗ theo tiếng trống, chân vẫn trái phải điểm theo bước nhảy gương mặt cao ngạo, nhưng lại đầy hưởng thụ, lắc hông, lại xoay người, hai tay ở hông, bước nhảy nhanh khiến người xung quanh dường như hiểu ý bắt đầu tách xa khỏi Aiden, để Laya thuận tiện ở xung quanh anh nhảy múa khiêu khích cùng thách thức như một lời tỏ tình đầy đam mê của một cô gái say cuồng vì chàng trai kia.
Đã có vài vị khan giả lầm tưởng và thủ thỉ với nhau, hoặc đây là quảng bá gì đó, hoặc là cô gái dàn xếp tỏ tình với chàng trai.
Aiden từ đầu đến hiện tại ánh mắt đều không rời khỏi Laya, vươn tay muốn chạm vào mái tóc cô, mang mớ tóc mai ra khỏi gương mặt bởi vì hào hứng mà đỏ bừng của cô, Laya thuận đà nắm tay anh kéo ra giơ nó lên cao, tay kia nâng lên tay còn lại của anh ngang vai cô, đồng thời nhìn Aiden mắt đầy ý cười tựa như rực sáng, anh di chuyển tay ôm hờ nhẹ lấy phần dưới cánh tay cô để cô có điểm tựa, anh đã nói thật trầm, cũng thật nhẹ nhàng, và mỉm cười: "Laya, cô thật lạ"
Laya nhìn khẩu hình miệng của anh, gương mặt vỡ ra nét cười.
Thời điểm bọn họ vào tư thế, đoạn nhạc dạo cũng vừa dứt, người ca sĩ lại hát và ở nốt cao kế tiếp hai người cùng bước lên điệu tango của riêng mình.
Laya đã ngỡ ngàng trong phúc chốc với biểu cảm của Aiden, nó thật dịu dàng, lại thật ấm áp như nói rằng cô thích, thì anh cũng thích và anh cũng cảm thấy thứ mà cô cảm thấy, Laya đã thật sự vui vẻ đắm mình vào phần cuối của bản nhạc mà bỏ quên phần khẩu hình miệng cuối cùng của Aiden khi nhạc một lần nữa rộn rã vang lên.
"Nhưng tôi chấp nhận điều đó"
Bài hát: Woman- kesha cho người cần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...