Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilun
Tô Minh Hiên:???
Đây là kịch bản hắn chưa từng nghĩ tới.
Thần cmn trẻ con mới theo đuổi, người lớn chúng ta đều là trực tiếp quyến rũ!
Hắn nên nói gì đây? Không hổ là cậu sao!
Nhưng cmn cậu thật sự biết quyến rũ người khác sao?
Nhà họ Tô và nhà họ Cảnh được coi là thế giao.
Thời còn là trẻ trâu chưa hiểu chuyện, Tô Minh Hiên cũng là một ông vua con trong khu, tận đến khi gặp gỡ cái tên hỗn thế đại ma vương Cảnh Vân Trăn này, bị thu phục, liền trở thành đàn em của hắn.
Cho nên là một người anh em quen biết Cảnh Vân Trăn từ thời trung học, Tô Minh Hiên có hiểu biết sâu sắc về anh chàng đẹp trai có vẻ ngoài cuồng bá khốc huyễn này.
Ở phương diện diễn xuất, Cảnh Vân Trăn tuyệt đối là cấp bậc Top trong làng giải trí trong nước, nếu hắn khiêm tốn nói mình xếp thứ hai, vậy toàn bộ thủ đô Thiên Long không có mấy người không biết xấu hổ nhảy ra nói mình xếp thứ nhất, nhưng ở phương diện yêu đương......
Nói ra có lẽ cũng không có ai tin.
Hắn là một người độc thân từ trong bụng mẹ!
Không sai, Cảnh đại anh đế đẹp trai lai láng năng lực chuyên môn siêu phàm như vậy cư nhiên là một người độc thân từ trong bụng mẹ.
Không chỉ chưa từng nói tới chuyện yêu đương, ngay cả hẹn hò tình một đêm hắn cũng chưa từng! Tô Minh Hiên hỏi qua vì sao, hắn trả lời nói cảm thấy những người đó rất bẩn, hắn có chứng cuồng sạch sẽ về da thịt.
Quả thực là một dòng nước trong trong giới giải trí hỗn loạn.
Cảnh Vân Trăn không có kinh nghiệm, nhưng hắn rất tự tin.
Chưa ăn thịt heo bao giờ, nhưng chẳng lẽ chưa từng thấy heo chạy qua sao?
Hắn cũng đóng qua mấy bộ phim tình cảm.
Tô Minh Hiên: "Cậu đã đóng qua mấy bộ phim tình cảm?"
Thôi đi.
Mấy cái bộ phim kia của hắn à? Hoặc là vừa mở đầu đối tượng đã chết, toàn bộ hành trình tìm hung thủ, hoặc là mở đầu đối tượng chạy, toàn bộ hành trình đội nón xanh, hoặc là, hắn đóng vai nhân vật phản diện yêu nữ chính / nam chính mà không có được.
Không hề có tí tình cảm nào cả.
Khó khăn lắm mới có một hai bộ phim tình cảm nghiêm túc, kết quả là phim tình cảm ngây thơ ngay cả nắm tay cũng không có.
Còn đòi quyến rũ?
Hiện tại học sinh tiểu học cũng không ngây thơ như vậy đâu.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, cây vạn tuế ra hoa, là anh em đương nhiên phải hỗ trợ.
"Hay cậu thử xem mấy thứ này xem?"
Nói rồi vụt vụt gửi cho vài đường link.
Cảnh Vân Trăn click mở mấy đường link đó, bất ngờ phát hiện cư nhiên là cái gì mà "Trang phục tình thú nam nữ", "Bác sĩ play", "Chế phục cám dỗ".....
Mặt già của Cảnh Vân Trăn đỏ lên: "Chết tiệt!"
Tô Minh Hiên: "Thế nào? Cái này có được không? Là gay sẽ không chịu đựng nổi."
"Không được." Cảnh Vân Trăn nhanh chóng tắt trang web còn chột dạ xóa luôn lịch sử xem: "Những thứ này không được."
Quá lỗi thời, quá thô tục, quá không mới mẻ độc đáo, chú định không thể ưu tú giống hắn.
Hắn muốn tìm một thứ mà Úc Khải thực sự thích.
Hệ liệt Ultraman? Úc Khải đã xem qua.
Hệ liệt mặt nạ siêu nhân? Úc Khải cũng đã xem qua.
Còn siêu nhân? Hình như cũng không tệ, rất khoe dáng người, hoàn toàn có thể hoàn mỹ phô diễn cơ bụng tám múi của hắn.
Nhưng cũng không biết Úc Khải có thích siêu nhân hay không, hình như chưa nghe thấy cậu nhắc tới bao giờ.
Cảnh Vân Trăn quyết định phải suy nghĩ cẩn thận, có câu một đòn KO, hắn cố gắng hạ gục úc Khải bằng một cái cờ lê, bắt trái tim cậu làm tù binh.
Cảnh Vân Trăn đang suy tính mưu hèn kế bẩn, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Khoan đã! Tình địch còn ở phim trường.
Không thể để cậu ta bắt cóc bà xã tương lai của hắn được!
Vì thế Cảnh Vân Trăn đang hấp hối trong cơn bệnh hoạn ngồi dậy.
Nhưng trước khi đi còn không quên sửa sang lại dáng vẻ dung nhan của mình một chút trước gương, để chắc chắn bản thân vẫn đẹp trai 368 độ.
Hơn 8 độ là do Chúa sáng thế thiên vị!
Cảnh Vân Trăn đã quyết định, lát nữa hắn phải dùng phong thái đẹp trai lai láng, tùy ý và kiêu ngạo nhất đi tới trước mặt Úc Khải, để khiến cậu bị mê hoặc thần hồn điên đảo bởi dáng vẻ của mình.
Nhưng khi quay lại phim trường, bất ngờ phát hiện hai người.
Một người là Tô Minh Hiên.
Hai ngày nay hắn vốn đang ở trong một căn nhà gần thành điện ảnh, hiện tại nghe được Cảnh Vân Trăn nói như vậy, đương nhiên phải tới ăn dưa một chuyến.
Một người khác là đoàn phim bên cạnh tới đây xem náo nhiệt.
"Hi, Cảnh ca, đã lâu không gặp!"
Nam nghệ sĩ này tên là Tư Nhân, là tiểu thịt tươi lưu lượng rất nổi năm ngoái, cũng từng hợp tác với Tô Minh Hiên và Cảnh Vân Trăn.
Cho nên y tới thăm ban, nhân viên đoàn phim cũng không ngăn cản.
"Cảnh ca, anh mặc bộ đồ này đẹp trai quá! Anh đóng nhân vật nào vậy?" Tư Nhân vừa mở miệng đã tìm để tài.
"Ừ." Nhưng Cảnh Vân Trăn căn bản không chú ý tới y đang nói gì, lịch sự ừ một tiếng, rồi lập tức tìm kiếm tiểu cá mặn của hắn trong phim trường.
Lúc này, Úc Khải đang diễn cảnh một mình lẻn vào thanh lâu, người ở bên trong, để không quấy rầy làm phiền nhân viên công tác nên bọn họ cũng không tiến vào.
Tô Minh Hiên dùng khuỷu tay chọc chọc hắn: "Này, Cảnh ca, tôi thấy ảnh chụp Úc Khải mặc nữ trang trên mạng, thật hay giả?"
Cảnh Vân Trăn còn chưa trả lời, Tư Nhân tháo khẩu trang và kính râm xuống, tiến lại gần.
"Ừm, Cảnh ca, các anh mấy giờ quay xong? Chỗ tôi hôm nay khởi động máy ngày mai mới chính thức bắt đầu quay, buổi tối có muốn ăn với nhau một bữa không? Tô ca buổi chiều có việc không? Không có thì chúng ta cùng nhau tụ tập một chút nhé ~"
Tư Nhân cười đến là ngọt, nhưng hai người cũng không nhìn y.
Cậu vừa ra, cằm Tô Minh Hiên suýt chút nữa rơi xuống đất: "Fuck, em trai Úc mặc bộ nữ trang này thật tuyệt vời, quá đẹp!"
Tư Nhân cũng đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Vốn dĩ y cho rằng ảnh chụp là photoshop, lại không ngờ rằng bản thân cậu còn đẹp hơn cả trong ảnh chụp!
Đúng vậy, Tư Nhân tới thăm ban là giả, tới đây tìm hiểu "tình hình địch" mới là thật.
Tư Nhân vốn là người đóng tiểu sư đệ trong nguyên tác, vốn dĩ kim chủ của y đều nói muốn đem nhân vật này cho y, kết quả lại bị Úc Khải cướp mất!
Hiện tại lại có không ít người còn lấy hai người ra để so sánh.
Đều là thế hệ diễn viên trẻ tuổi, Tư Nhân xuất đạo cũng chưa lâu, năm kia, nhờ một bộ phim thanh xuân vườn trường, sau đó lại nổi một trận ở một chương trình tống nghệ mỹ thực, trở thành tiểu thịt tươi lưu lượng hot nhất năm ngoái, được cộng đồng mạng bầu thành "Chàng trai dương quang tươi mát" trên bảng hoa.
Nói cách khác, tính cách thiết lập của y coi như giống với Úc Khải, hơn nữa bọn họ còn cùng một công ty, hiện tại trên mạng đều đặt y và Úc Khải cùng nhau để nghị luận, cư nhiên nói cái gì mà, Úc Khải mới chính là cái kia trên bảng hoa!
Còn có không ít người like.
Ngay cả trong buổi phỏng vấn hai ngày trước, còn có phóng viên đặt câu hỏi như "Cậu cảm thấy cậu và Úc Khải ai đẹp trai hơn".
Thậm chí y nghe được có người trong công ty thảo luận, nói kỹ thuật diễn xuất của y tệ, từng phẫu thuật thẩm mỹ, không có chỗ nào bằng được Úc Khải, ông chủ bồi dưỡng Úc Khải là muốn thay thế y.
Khiến Tư Nhân tức giận không nhẹ.
Y và fan của y đều nhận định Úc Khải đang cọ nhiệt độ của y, còn cho rằng cậu chính là một kẻ chỉ biết mua hot search.
Hôm nay nhìn thấy ảnh chụp giả nữ của cậu trên mạng phát hỏa một phen, vì thế quyết định tới đây nhìn xem, chuẩn bị đăng ảnh ngoài đời của cậu dưới danh nghĩa chụp chung.
Kết quả y đã tính sai, đừng nói là ảnh ngoài đời, với vẻ đẹp này của Úc Khải, y có photoshop xấu đi mấy lần cũng có thể đánh bại một đống người!
Tô Minh Hiên: "Vừa rồi tôi nhìn ảnh trên Weibo còn tưởng là PTS, không ngờ bản thân cậu ấy lại đẹp như vậy."
"Cậu đang nói cái rắm gì vậy, Úc Khải còn cần PTS?" Cảnh Vân Trăn trừng hắn một cái.
Tô Minh Hiên: "......A!"
Nhớ trước đây không biết là ai ghét bỏ Úc Khải gầy lùn không đẹp bằng hắn ấy nhỉ?
Mới qua nửa năm ngắn ngủi đã tự tát vào mặt mình!
Thẳng nam như Tô Minh Hiên còn bị kinh diễm, càng đừng nói tới Cảnh Vân Trăn.
Người đàn ông "hôm nay lại bị tiểu cá mặn nhà mình đẹp đến ngây người" hoàn toàn làm lơ Tư Nhân.
Thấy Úc Khải đẹp như vậy, đẹp đến hoàn toàn vượt qua mình, cảm giác nguy cơ của Tư Nhân càng lớn hơn.
Lúc này, Tư Nhân đi lên trước hai bước, không cẩn thận đụng phải một cái thùng.
Vốn không có gì, nhưng y quyết định tương kế tựu kế, lập tức khoa trương kêu lên thảm thiết một tiếng, lui hai bước cong lưng ôm bụng kêu đau.
"Không sao chứ?"
"Tư Nhân, cậu bị sao vậy?"
Lần này, y đã thành công kéo lực chú ý của mình về đây, ngay cả Cảnh Vân Trăn cũng mặt đầy nôn nóng bước nhanh tới.
Tư Nhân âm thầm đắc ý, mở miệng nói: "Ai, đau quá, Cảnh ca, anh....." anh có thể đỡ tôi sang bên cạnh không.
Nhưng y còn chưa nói xong, lại đột nhiên cảm thấy sau lưng hơi nặng, một cơn gió mạnh thổi qua, sau đó Cảnh Vân Trăn.......Cảnh Vân Trăn bay qua lưng y?!
Bởi vì hắn phát hiện Khổng Diệp Dập!
Thằng nhãi ranh Khổng Diệp Dập kia cư nhiên đang sáp tới gần tiểu cá mặn nhà hắn! Tìm chết!
Tiếng kêu của Tư Nhân vừa rồi khiến rất nhiều người vây quanh lại đây, khiến đường đi của hắn bị chặn, cho nên trong tình huống cấp bách, hắn trực tiếp nhanh nhẹn như một con ngựa nhảy vọt qua lưng Tư Nhân!
Người ta kêu đau bụng là muốn cho ngươi tới đây quan tâm đấy nha, thế mà ngươi cư nhiên chơi nổi chơi một cái nhảy ngựa?!
Để lại Tư Nhân:???
Còn Khổng Diệp Dập cũng:???
Cậu ta còn chưa tới gần một sợi tóc của Úc Khải đâu, Cảnh Vân Trăn đã giống như một tia chớp bay tới, cứng rắn đẩy hắn ra.
"Tiểu cá mặn, quay xong chưa? Có mệt không?"
Khổng Diệp Dập: "Úc lão sư, anh......"
Cảnh Vân Trăn: "Đi đi đi, tiểu cá mặn, chúng ta đi tháo trang sức."
Khổng Diệp Dập: "Úc lão sư, tôi......"
Cảnh Vân Trăn: "Tẩy trang xong mua kem dâu tây cho cậu."
Cảnh Vân Trăn theo thói quen kéo cánh tay Úc Khải, sau một giây nghĩ lại, thử thăm dò nắm lấy tay cậu, dùng cánh tay nâng tay cậu lên, như vậy Úc Khải có thể dựa thân thể một chút, sẽ không quá mệt mỏi.
Cảm giác được Úc Khải không chỉ không có bất cứ mâu thuẫn gì, còn ngoan ngoãn nghiêng người về phía mình, Cảnh Vân Trăn thiếu chút nữa bật cười ra tiếng.
Khà khà!
"Được ~"
Đúng là Úc Khải có hơi mệt mỏi, tóc quá nặng, đè lên khiến cổ cậu đau, hiện tại cậu chỉ muốn tháo trang sức rồi đi ngủ nướng, hơn nữa hiện tại phim trường có hơi ồn, cho nên cũng không chú ý tới Khổng Diệp Dập đang nói cái gì.
Vì thế Cảnh Vân Trăn thành công bắt cóc tiểu cá mặn, để lại bóng dáng đầy đắc ý của mình cho tình địch của mình và tình địch của Úc Khải.
Thấy chưa, chỉ cần tốc độ hắn nhanh chóng, mặc kệ là người coi trọng mình hay coi trọng Úc Khải, đều không đuổi kịp bước chân giống như ma quỷ của hắn ~!
Tô Minh Hiên nhìn thấy toàn bộ hành trình: "......"
Không hổ là cậu! Cảnh lão cẩu! Giết người trong vô hình!
Tư Nhân bị phớt lờ hết lần này đến lần khác, oán hận cắn chặt răng.
Cái đồ nam không ra nam nữ không ra nữ!
Y chỉ đạo trợ lý của mình chụp trộm được cảnh Cảnh Vân Trăn dắt Úc Khải vào cùng một phòng hóa trang và cùng một phòng trong khách sạn.
Vốn dĩ trên mạng có người tung tin nói Cảnh Vân Trăn là kim chủ của Úc Khải, y thêm chút lửa vào không phải có thể càng cháy to hơn sao?
Nhưng y trăm triệu không ngờ tới, tin hot này vừa tung lên.
Khắp cõi mạng đều thét chói tai.
[ A a a a a, Kình Ngư là thật!! Ta biết ngay mà!! ]
[Chết tiệt, bọn họ join! Đêm nay tới uống rượu mừng nào!]
[A a a a, quá xứng quá xứng!]
Tư Nhân:?
Sao hoàn toàn không giống như tưởng tượng của y vậy.
Y cũng không biết, chính chủ người ta mỗi ngày đều phát tin tức về "cá" trên Weibo, ngay cả phỏng vấn phát sóng trực tiếp đều thản nhiên nói mỗi ngày ở cùng nhau.
Cho nên dắt cái tay nhỏ thì làm sao? Cùng nhau vào một phòng hóa trang thì làm sao? Cho dù thuê phòng khách sạn thì cũng làm sao?
Cho nên đợt sóng này của Tư Nhân không chỉ không đả kích được đối phương, ngược lại lại tặng một đợt nhân khí cho đối phương.
Úc Khải tẩy trang xong trở về phòng nghỉ ngơi, Cảnh Vân Trăn không biết đi đâu làm một hộp kem dâu tây, to gấp đôi cái hộp kem Khổng Diệp Dập đưa ngày hôm qua, vừa đút vừa phím với cậu.
"Tiểu cá mặn, cậu đừng để ý cái tên Khổng Diệp Dập kia."
"Cậu ta không phải là người mới ra ngoài làm việc kiếm tiền gì đâu, cậu ta là cháu trai của ông Khổng, ba cậu ta là chủ tịch tập đoàn Usiiss, cậu ta là một tên phú nhị đại sinh ra đã ngậm thìa vàng, không giống tôi chỉ dựa vào bản thân."
"Hơn nữa cậu ta còn có rất nhiều người yêu cũ, nam nữ đều có, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, không giống tôi chưa bao giờ làm loạn."
Cảnh Vân Trăn lẩm bà lẩm bẩm nói nói còn kiêu ngạo hơn.
"Phốc!" Úc Khải phụt cười lên tiếng: "Anh, anh như này là đang nói xấu người ta ở sau lưng à?"
Cảnh Vân Trăn: "Cái gì mà nói xấu sau lưng, đây đều là sự thật, cậu đừng để cậu ta lừa, anh trai cậu.....ừm!"
Không, không thể là anh trai nữa! Có loại cảm giác tội lỗi tán tỉnh em trai.
Cảnh Vân Trăn nhéo mặt cá, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang nói: "Ông đây là sợ cậu bị người lừa!"
"Ha ha ha!" Úc Khải buồn cười muốn chết, sao bỗng nhiên cậu cảm thấy Cảnh Vân Trăn còn có chút đáng yêu nhỉ?
"Không cho cười, tôi nghiêm túc đấy, có nghe không?" Cảnh Vân Trăn lại nhéo mặt cá.
Cảm xúc thật tuyệt!
"Biết rồi biết rồi." Úc Khải ngoan ngoãn đáp ứng.
Kỳ thật cậu cũng cảm giác được Khổng Diệp Dập hình như có chút nhiệt tình quá mức với cậu, ngày hôm qua mời cậu ăn kem dâu tây nói là để cảm ơn cậu kiên nhẫn ghi hình với cậu ta hai lần, nhưng buổi chiều lại mời cậu ăn gì đó, còn thêm Wechat, nói chúc ngủ ngon chào buổi sáng, lúc trước còn nói buổi tối cùng nhau ăn cơm.
Có hơi vượt quá phạm vi cảm ơn của một hậu bối đối với tiền bối.
Cảnh Vân Trăn vừa nói như vậy, cậu cũng hiểu ra.
Người này có ý đồ khác với cậu.
Úc Khải không thích câu cá giống Úc Tinh Thần, không thích sẽ lập tức từ chối.
Kỳ thực cậu không thể hiểu nổi hành vi của Úc Tinh Thần, y không mệt à? Không thấy phiền à? Thời gian và tinh lực mỗi ngày nhiều như vậy sao? Bậc thầy quản lý thời gian cũng không mạnh bằng y nhỉ?
Nghe được Úc Khải ngoan ngoãn trả lời như vậy, Cảnh Vân Trăn yên tâm nhưng lại không hoàn toàn yên tâm.
"Tiểu Hà, cho cậu một nhiệm vụ vinh quang." Sau khi Úc Khải ngủ, Cảnh Vân Trăn gọi trợ lý tới to nhỏ thì thà thì thụt: "Giám sát cái tên họ Khổng kia 24/24 giờ cho tôi."
"24 giờ?"
"Đúng vậy, không quan tâm cậu ta ăn cơm ngủ hay là làm gì, cậu đều phải đi theo cho tôi."
Trợ lý:???
Trợ lý: "Chẳng lẽ cậu ta đi tắm rửa đi vệ sinh tôi cũng phải đi theo?"
Cảnh Vân Trăn: "Đúng."
Sau đó, sự việc quỷ dị đã xảy ra.
Khổng Diệp Dập một giấc ngủ dậy, thấy trợ lý của Cảnh Vân Trăn đứng ở cửa phòng, lấy ra di động gửi tin nhắn bằng giọng nói.
"Báo cáo, Cảnh ca, Khổng Diệp Dập rời giường."
Cậu ta đi ăn cơm, thấy trợ lý của Cảnh Vân Trăn đứng ở trước bàn ăn, lấy ra di động.
"Báo cáo, Cảnh ca, Khổng Diệp Dập ăn cơm ở nhà ăn trên tầng 3 của khách sạn."
Cậu ta đi tới phim trường, trợ lý của Cảnh Vân Trăn cũng nhắm mắt theo đuôi, hận không thể dính trên người cậu ta, ngay cả......ngay cả......khi cậu ta đi vệ sinh cũng đều cảm giác được một tầm mắt nhìn chằm chằm vào mình.
"Báo cáo, Cảnh ca, Khổng Diệp Dập đang ở WC."
Khổng Diệp Dập:???
Cậu ta không thể nhịn được nữa.
Cảnh Vân Trăn, mẹ nhà anh!
Làm người có thể đừng chó má như vậy được không???
Tóm lại Khổng Diệp Dập lăn lộn ba ngày, bị trợ lý của Cảnh Vân Trăn nhìn chằm chằm đến mức không chịu nổi, hơn nữa Úc Khải phản ứng lãnh đạm không hề trả lời tin nhắn của cậu ta, cũng biết chỉ sợ cậu không có ý tứ này với cậu ta.
Chỉ có thể hậm hực rời đi.
Cảnh Vân Trăn vô cùng đắc ý, ngay tại chỗ mua một trăm quả pháo hoa vui vẻ tiễn cậu ta đi.
Nhưng lại khiến Khổng Diệp Dập tức điên.
Cảnh lão cẩu!
Còn Tư Nhân? Một kế không thành, lại nghĩ ra biện pháp khác gây rắc rối cho cậu, nhưng có quốc gia ba ba che chở, đương nhiên y không thể thành công, còn không công đưa đề tài và nhân khí cho Úc Khải, tức đến nửa sống nửa chết, nhưng lại không thể làm gì.
Điều đáng nói là, y và Úc Tinh Thần ở cùng một đoàn phim, Úc Tinh Thần là nam một, y là nam hai, lúc trước y nghe nói Úc Tinh Thần và Úc Khải là anh em, ban đầu cũng không ưa Úc Tinh Thần, nhưng biết sau lưng y có người đầu tư, cho nên cũng không dám công khai đắc tội y.
Sau đó mới phát hiện, Úc Tinh Thần hoàn toàn khác với cái tên Úc Khải chỉ biết dựa hơi mình và mua hot search kia, hai người vô tình trò chuyện và trở thành bạn tốt.
Y cũng biết việc của nhà họ Úc, cực kỳ đồng cảm với Úc Tinh Thần.
Tư Nhân: "Tinh Thần, cậu quá đáng thương, đây không phải lỗi của cậu, rõ ràng đều là người bị hại, cậu lại bị bạo lực mạng! Hiện tại nếu cậu ta muốn đoạn tuyệt quan hệ với nhà cậu, vậy cứ để cho cậu ta cút trở về nhà của cha mẹ nuôi đi!"
Úc Tinh Thần: "Cha mẹ nuôi? Aiz, đừng nói nữa, đôi cha mẹ nuôi kia của cậu ấy cũng rất xấu xa, không chỉ không cho cậu ấy tiền học, còn bắt cậu ấy kiếm tiền chu cấp cho gia đình, chính là cái loại gia đình quỷ hút máu trên phim ấy! Lúc trước mẹ tôi tốn rất nhiều tiền mới thành công cho Tiểu Khải vào hộ khẩu, nói không chừng.....nói không chừng nếu bên kia biết nhà chúng tôi ở đâu, còn tới đòi tiền ấy chứ.....Tiểu Khải thật sự rất đáng thương."
Úc Tinh Thần nhìn thì có vẻ như đang nói chuyện giúp Úc Khải, trên thực tế lại cố ý lộ ra một tin tức cho Tư Nhân.
—— Gia đình cha mẹ nuôi của Úc Khải.
Vì thế Tư Nhân có một kế hoạch mới.
So với Tư Nhân ở phòng bên cạnh đang tỉ mỉ lên kế hoạch làm thế nào để xử lý đối thủ của mình.
Người làm công ăn lương trong giới giải trí Úc Khải trước sau vẫn cần cù chăm chỉ, ban ngày nghiêm túc làm việc, buổi tối an ổn nằm yên.
'Mông nhỏ của ta liệt, cẳng chân vừa lật, thế tục phàm trần, không liên quan gì tới ta.'
Kế tiếp đóng phim hơn hai tháng, cuối cùng cũng không có người nào kỳ kỳ quái quái xông ra.
Nhưng mà, Úc Khải không hiểu sao lại cảm giác được Cảnh Vân Trăn hình như có gì đó hơi khác thường.
Ví dụ như lúc trước là cậu mua bữa sáng cho Cảnh Vân Trăn, hiện tại biến thành Cảnh Vân Trăn mua bữa sáng cho cậu, cái gì mà bánh mì dâu tây, bánh quy dâu tây, bánh kem dâu tây, dâu tây đại phúc, dâu tây sấy dẻo, chocolate dâu tây, dâu tây.....vân vân mây mây.
Đây là lần đầu tiên Úc Khải mới biết thì ra dâu tây còn có nhiều loại như vậy!
Lúc trước khi không đóng phim, mọi người đều nắm chặt thời gian để nghỉ ngơi, còn Cảnh Vân Trăn thì sao? Chỉ ngồi xổm ở phim trường đợi cậu, đôi mắt trông mong mòn mỏi kia thường xuyên khiến Úc Khải cảm thấy hắn rất giống một con chó to đang vẫy đuôi.
Tận đến khi Úc Khải cũng quay xong, liền đưa đồ ăn vặt và nước tới, làm việc của trợ lý, khiến trợ lý không có việc gì để làm.
Sau đó vui vui vẻ vẻ kéo cậu về khách sạn.
Làm tới mức khiến Úc Khải cũng ngại ngùng nếu không chờ hắn, vì vậy cậu quay xong cũng đi lên xe nghỉ ngơi chờ hắn, sau đó cùng nhau về khách sạn, buổi tối lại chơi đấu địa chủ hay gì đó.
Người đàn ông kia bắt đầu điên cuồng đưa thời trang cho cậu, cơ bản dọn hết toàn bộ kho hàng sang cho cậu, thậm chí còn hai tay dâng cả thời trang chiến lực xếp nhất bảng mà hắn lấy làm tự hào lên nữa.
Cam nguyện đứng thứ hai.
Úc Khải có lần cho rằng Cảnh Vân Trăn chịu kích thích gì đó, nhưng hỏi hắn hắn không nói.
Chỉ đầy ý vị thâm trường tỏ vẻ.
"Chờ quay xong rồi nói."
Tuy Cảnh Vân Trăn rất muốn trực tiếp bắt đầu đại kế quyến rũ, nhưng dù sao hiện tại vẫn đang trong thời điểm làm việc.
Úc Khải là lần đầu tiên đóng phim, chẳng may ảnh hưởng quá lớn tới cậu, rất dễ ảnh hưởng tới cảm xúc của cậu, khiến cho trạng thái không tốt.
Vòng bạn bè của "lão bắp tay" lại được cập nhật.
"Kỷ Hoan vui vẻ, Ngải thị kiềm chế Chiết Giang."
Úc Khải:???
Cậu xem không hiểu, cậu không hiểu.
Cái người đàn ông bí ẩn này!!!
Có nhất thiết phải Smart như vậy sao!!!
Cuối cùng, cuối tháng 7《 Bạch Châu Lục 》chính thức đóng máy!
Có kinh phí sung túc, còn có quốc gia ba ba bật đèn xanh, toàn bộ đoàn phim từ biên tập cắt nối, hậu kỳ, xét duyệt cho đến công chiếu, đều chỉ mất một tháng rưỡi!
Quả nhiên giống như mong đợi.
Cốt truyện hoàn chỉnh đầy đủ, trang phục hóa trang đạo cụ thiết kế tinh mỹ, kỹ năng diễn xuất và ngoại hình đều hỏa bạo!
Úc Khải trực tiếp dựa vào nhân vật tiểu sư đệ xông lên 1 triệu điểm nhân khí!
[Quá tuyệt vời! A a a a a, không uổng công chờ đợi lâu như vậy!]
[Quá tuyệt, kỹ năng diễn xuất của Úc Khải, cảnh cuối cùng khi Cảnh Vân Trăn chết, ta xem mà phát khóc! Quá ý nan bình! ] (tâm nguyện khó yên)
[Lúc trước là đứa nào nói kỹ thuật diễn xuất của Úc Khải kém? Ra đây cho ta chửi!]
[Là một diễn viên mới mà có kỹ thuật diễn xuất như vậy thật sự rất tuyệt, nhìn ra cậu ấy đã tốn không ít công sức, khẩn cầu mấy lưu lượng tiểu sinh tiểu hoa chỉ biết trừng mắt hãy học hỏi một chút, cảm ơn!]
Danh tiếng nhân khí thu hoạch gấp đôi! Hút không ít fan.
Hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên!
【Tinh —— chúc mừng ký chủ, điểm nhân khí đã thành công đạt 1 triệu!】
【Kho hàng phần thưởng sắp thăng cấp! 】
【 A a, ký chủ, cậu quá tuyệt vời!! 】 tiểu hệ thống phát ra tiếng gà gáy: 【 Ta yêu cậu, yêu quốc gia ba ba a a a a a! 】
"Ngươi đừng ồn, lỗ tai ta sắp điếc rồi!"
Úc Khải từ khi rời đoàn phim trở về cũng không nhàn rỗi, chụp hai trang bìa tạp chí, quay ba quảng cáo, hơn nữa đang lên kế hoạch cho bộ phim tiếp theo.
Lúc này cậu mới từ studio trở về, đang nằm yên nghỉ ngơi, nhận được tin tức tốt này, cậu lập tức nói cho Đường Hân Nhiên.
"Thật tốt quá!" Đường Hân Nhiên hưng phấn không thôi: "Khen thưởng lại thăng cấp?"
"Đúng vậy, mang 2G, lại phải đợi ba ngày."
"Không sao, có ba ngày thôi mà." Đường Hân Nhiên suy nghĩ rất thoáng: "Tôi đoán có lẽ lần này điểm nhân khí của cậu trực tiếp vọt lên 2 triệu cũng không chừng."
"Nào có lợi hại như vậy được!" Úc Khải bật cười: "Đúng rồi, có phải Cảnh ca còn chưa trở về đúng không?"
Tuy không thể trực tiếp nói cho Cảnh Vân Trăn niềm hạnh phúc của mình, nhưng có thể mời hắn ăn bữa cơm chia sẻ niềm vui!
Đường Hân Nhiên: "Chắc là nhanh thôi, không phải nói tối nay sẽ về sao?"
Từ khi đoàn phim《 Bạch Châu Lục 》đóng máy, Cảnh Vân Trăn kỳ thật rất muốn quấn lấy Úc Khải, nhưng lúc trước hắn tùy hứng rút ra hai tháng tới đóng phim với cậu, khiến cho mọi lịch trình bị đẩy ra sau.
Có vài nhãn hàng hoặc đoàn phim chấp nhận chậm lại thời gian hợp tác vì hắn, đương nhiên hắn cũng không tiện hủy bỏ, hiện tại phải làm bù.
Cho nên hơn một tháng này, Cảnh Vân Trăn cũng chỉ có thể trò chuyện với Úc Khải qua internet, mỗi ngày nhìn di động nhớ cá!
Nickname cũng đổi thành.
"Lão bắp tay đậu đỏ." (đậu đỏ = si tình)
"Vậy chờ anh ấy cùng nhau ăn tối đi."
Úc Khải đợi tầm hai giờ, Cảnh Vân Trăn đã trở lại, nhưng không ngờ còn có cả khách không mời mà tới.
Chính là một nhà ba người cha mẹ nuôi của nguyên chủ tới Cửu Thành, cũng không biết từ đâu mà biết được công ty của Úc Khải, đã trực tiếp tìm tới cửa, hiện tại đang ăn vạ ở công ty không đi.
"Tiểu Khải, cậu định làm gì bây giờ?"
Dù sao cũng là cha mẹ nuôi của cậu, đương nhiên Đường Hân Nhiên muốn nghe theo ý của Úc Khải.
Úc Khải không hề nghĩ ngợi: "Không muốn gặp, để bọn họ đi đi."
"Được." Đường Hân Nhiên lập tức tìm người đi làm.
Cảnh Vân Trăn đang ngồi xổm trên mặt đất lấy quà trong vali ra cho Úc Khải nghe thấy hỏi: "Ai tới? Cha mẹ nuôi của cậu?"
"Đúng vậy."
Từ thái độ lạnh nhạt của Úc Khải, Cảnh Vân Trăn hiểu ra điều gì, lập tức đứng lên siết chặt nắm tay: "Hừ, tôi đi thu thập bọn họ giúp cậu một chút."
Úc Khải: "Không cần, tuy em không thích bọn họ, nhưng cũng không hận bọn họ, đuổi đi là được.
Dù sao bọn họ cũng không phải người nhà của em, em không có người nhà."
Là một nhân sĩ xuyên qua, mặc kệ là tâm lý hay là thể chất, Úc Khải đều không cho rằng những người này là người nhà của cậu.
Những gì cậu nói là thật.
Nhưng lời này khiến Cảnh Vân Trăn nghe xong, liền đặc biệt đau lòng, trái tim như là bị người đâm một chút.
Tiểu cá mặn của hắn đúng là cha không thương mẹ không yêu, lớn như vậy cũng chưa từng có người nào thương cậu nhỉ?
Hắn càng nghĩ càng khó chịu, không nhịn được kéo Úc Khải vào trong lòng ngực, vỗ vỗ bờ vai cậu, an ủi nói: "Tiểu cá mặn, cậu không phải không có nhà, về sau tôi làm người nhà của cậu, được không?"
Úc Khải hơi sửng sốt, ngửi mùi nước hoa nam tính nhàn nhạt trên người Cảnh Vân Trăn, đột nhiên có một loại cảm giác an toàn không thể giải thích được, tay vô thức ôm lấy eo đối phương, giống như con mèo tìm được ổ, chóp mũi cọ cọ lên ngực hắn.
Cậu nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Cảnh Vân Trăn: "Vậy về sau tôi chính là người nhà của cậu, đồng loại của cậu."
Lúc này Úc Khải còn chưa rõ "đồng loại" là có ý gì.
Tận đến ngày hôm sau cậu về nhà, mở ra cửa phòng ngủ bên cạnh.
Nhìn......thấy một mỹ nam ngư?!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...